1 « Kính thưa quý khách, máy bay chúng ta vừa hạ cánh xuống sân bay quốc tế Đào Viên. Trước khi đèn báo hiệu cài dây an toàn được tắt và máy bay còn chưa dừng hẳn, mong quý khách ngồi yên tại chỗ.
2 « Sao em lại có thể tùy tiện tung lời đồn như thế hả ? Lại còn đem ảnh chụp khoe hết người này đến người khác nữa chứ ? » Bảy giờ tối, vừa bước tới bàn ăn được đặt trước, Lô Chí Phàm vừa lớn tiếng giận dữ trách móc vợ chưa cưới.
3 Hôm sau, Liên Dật Linh lại một lần nữa bước vào học viện Thanh Truyền. Có điều lần này tâm trạng của cô hoàn toàn khác, ngay cả vẻ ngoài cũng thật sự không giống hôm qua chút nào.
4 Nghe nói con gái muốn dẫn đối tượng kết hôn về nhà, lại không phải vị chồng chưa cưới ban đầu, vợ chồng nhà họ Liên thiếu chút nữa thì lên cơn đau tim cấp tính, mà kể cả họ không bao giờ bị bệnh tim cũng sẽ sớm lên cơn đau tim cho mà xem ! Liên Chấn Chương và Tiêu Nhã Tâm sinh được ba cô con gái, cô cả và cô hai đều đã sớm lấy chồng sinh con, chỉ còn có cô út Liên Dật Linh vẫn còn độc thân.
5 Ánh mặt trời rực rỡ chiếu vào trong căn phòng. Liên Dật Linh ngái ngủ mở mắt ra, rồi kinh ngạc thấy chồng mình đang ngồi thu lu cạnh cô trên giường. Không biết anh ấy đã tỉnh từ lúc nào ? Mà đã tỉnh sao chả lên tiếng gì cả thế chứ ? Dáng vẻ anh ta nửa ngồi nửa quỳ y chang người Nhật, vẻ mặt nghiêm trang khiến cô cùng cuống quýt ngồi dậy gật đầu chào.
6 Sáng thứ hai, Phó Lập Đường lại trở lại nhịp sống bình thường : sáng sáu giờ rời giường, bảy giờ đi làm, chín giờ tối về nhà, mười một giờ đi ngủ. Liên Dật Linh cũng rất hài lòng với giờ giấc cố định như thế.
7 Một tháng sau khi kết hôn, cảm tưởng lớn nhất của Liên Dật Linh chính là : thật quá đỗi nhàm chán ! Cái công việc ‘bà vợ nội trợ’ này không hề tốt đẹp giống như trong tưởng tượng của cô, trong nhà đã có chú Thái thím Thái thu xếp trong ngoài, cô chỉ cần lo dọn dẹp phòng ngủ chính và thư phòng.
8 ‘Thụ đại hữu khô chi, nhân đa hữu thị phi’ (1), Liên Dật Linh ở Học viện Thanh Truyền một thời gian, cũng chứng kiến được chân lý này. Bản thân là hiệu trưởng phu nhân, lại kiêm trợ lý riêng, cô tới chỗ nào cũng khiến người khác chú ý.
9 « Liên Dật Linh, sao cậu càng ngày càng trở nên xinh đẹp thế hả ? Cậu đi giải phẫu thẩm mỹ chỗ nào, nói mau ? » « Mình làm gì có ! » Thứ ba Liên Dật Linh không cần đi làm, liền hẹn cô bạn thân Chu Vân An đi ăn trưa ở một nhà hàng.
10 Mười giờ tối, Liên Dật Linh lái xe về nhà, trong đầu tràn ngập chuyện mang thai, quyết định đợi thêm vài ngày nữa, nếu kinh nguyệt vẫn không thấy thì sẽ đi khám khoa sản xem sao.
11 Cả ngày hoạt động ngoài trời xong, hai gò má Phó Quế Dung bị phơi nắng đỏ ửng, hai tay cũng trở nên thô ráp sần sùi, nhưng nàng hoàn toàn không để ý những điều đó.
12 Rời khỏi nhà vợ, Phó Lập Đường lái xe về lại nhà mình. Lúc mở cửa phòng đã quá nửa đêm, anh nhìn thấy em gái ngồi ngủ gật trên ghế xa lông, hẳn con bé vẫn lo lắng cho anh chị nên cố gắng thức chờ anh về.
13 Về nhà bố mẹ được vài ngày, Liên Dật Linh lại giống như ngày trước, không chịu nổi sự nhàn rỗi, bèn nhanh chóng tìm cho mình một công việc mới. Ban đầu còn tưởng sau khi làm nghề tiếp viên hàng không, việc duy nhất cô có thể làm cũng chỉ là làm vợ làm mẹ.
14 Tám giờ rưỡi sáng, Phó Lập Đường tới sớm hẳn nửa tiếng, chờ ở đầu ngõ nhà họ Liên. Anh xuống xe, bắt đầu quá trình đứng chờ một cách thoả mãn hài lòng, một nụ mỉm cười vương vấn trên môi.
15 Trong phòng học số hai, có một giảng viên và một học sinh đang làm những bài tập huấn luyện đặc biệt. Mấy hôm trước, Liên Dật Linh đưa ra cho chủ nhiệm La một yêu cầu ‘dụng cụ giảng dạy đặc biệt’.
16 Phần còn lại của chuyến bay coi như bình an không có vấn đề gì. Phó Lập Đường vươn tay choàng qua vai vợ, chỉ cần cô thơm lên má anh, vuốt ve bàn tay anh, đảm bảo anh có thể hít thở vững vàng.
17 « Dật Linh, tớ sắp kết hôn ! » Tháng ba, thời tiết tuy còn se lạnh nhưng đã chớm nắng ấm của mùa xuân. Liên Dật Linh hẹn gặp cô bạn thân Chu Vân An của mình trò chuyện.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Đô Thị, Dị Năng, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 24