1 “Mọi người chú ý, cơn bão lớn nhất trong hai mươi năm qua đang đổ bộ vào thành phố X. Đề nghị toàn thể người dân đóng chặt cửa chính phụ, đặt dằn bao cát trên máy tôn, hạn chế ra đường khi không cần thiết cũng như chuẩn bị các nhu yếu phẩm.
2 Những tia nắng nhạt buông mình qua khung cửa sổ, khẽ khàng đáp xuống một búp hồng xanh sắp đến kì khoe sắc khoe hương. Giữa sắc vàng của nắng, sắc xanh của hoa hồng, bàn tay trắng noãn từ đâu xuất hiện, dịu dàng lướt trên nụ hoa:
- Chào buổi sớm, bé cưng.
3 - Tổng giám đốc, hợp đồng với công ty Loren đã soạn xong rồi.
Trần Ấn cung kính cầm xấp tài liệu đưa đến trước mặt Tạ Kha. Anh vốn đang bận bù đầu với một mớ giấy tờ khác, nghe thuộc hạ tin cậy báo cáo cũng không khỏi chau mày:
- Cậu cứ để trên bàn trước.
4 Một buổi chiều nắng nhẹ, làn gió dịu thổi hiu hiu trong khu vườn xanh mướt bóng cây. Tiếng chim hót râm ran góp thêm một chút hân hoan, làm lòng người thêm vài phần nao nức.
5 Thư Uyển là một con người sống khá nhạt, trừ anh và nghệ thuật ra, cô chẳng thể có cảm xúc mãnh liệt với một thứ gì khác. Thế nhưng, ngay từ lần đầu tiên gặp Gia Mẫn, cô đã cảm thấy chán ghét cô ta.
6 - Uyển, tớ vừa trông thấy quyển sách này, có vẻ hay đấy!
Đang nhâm nhi tách trà thơm trước màn hình laptop, Thư Uyển nhận được tin nhắn của bạn thân online.
7 Trời nhá nhem tối, một cô gái dừng xe lại trước căn hộ nhỏ xinh xinh với gương mặt phờ phạc. Cô bước đi với những với dáng điệu uể oải, gương mặt cúi gầm.
8 Sau bữa cơm vào vài tuần trước, Tạ Kha chợt nhận ra xung quanh mình thiếu mất một người. Thư Uyển không xuất hiện ở nhà anh cũng chẳng hề đặt chân đến công ty anh.
9 Nhưng tớ không muốn làm bạn cậu, cậu hiểu không hả?
Đôi mắt đen sâu thẳm của anh nhìn cô. Lại im lặng hồi lâu, anh mới đáp:
- Cảm ơn cậu.
Nhìn đồng hồ trên tay, anh thở dài một hơi:
- Một giờ sáng rồi, ngủ đi, tớ về.
10 Có được bằng chứng tin cậy, Thư Uyển chính thức đệ đơn ra tòa. Tất nhiên, những thủ tục pháp lí lòng vòng đều đã được Lạc Vũ nhận thầu. Từ nộp đơn khởi kiện, mời hòa giải cho đến phiên sơ thẩm, thậm chí là phúc thẩm có thể ngốn đến hàng tháng dài đằng đẳng.
11 Lại một ngày cuối tuần đã đến. Trời vừa bừng sáng, Thư Uyển đã vui vẻ sửa soạn để ra ngoài. Mặc một bộ đầm màu trắng tinh in hình hoa lưu ly, trông cô lại càng thêm tươi tắn.
12 Cuối ngày hôm đó, Giai Mẫn tỉnh lại và khăng khăng về nhà cho bằng được. Để bù đắp phần lỗi của mình, Thư Uyển tạm trở thành đầu bếp cho cô nàng. Tạ Kha và Uyển cũng tạm làm hòa, nhưng trong lòng mỗi người lại có một ý nghĩ riêng.
13 Cuối cùng, Thư Uyển vẫn không thể tin được lời tỏ tình đó, và chọn cách trốn tránh. Tạ Kha cũng không dám bức bách cô, cả hai người họ đều cần nghĩ kĩ hơn.
14 Anh Lạc Vũ, chúng ta sẽ thắng phải không?
Trước lúc bắt đầu phiên tòa phúc thẩm, Thư Uyển bỗng quay sang hỏi người cạnh bên.
- Chắn chắn rồi.
Anh không để cô bé này thua, và Kha, chắc chắn cũng không để chuyện đó diễn ra.
15 Cuối cùng, vụ án tranh chấp tác quyền kia cũng khép lại. Thư Uyển thắng kiện, Trần Kiều Lam và Hạ Lan Thy cũng phải trả giá cho hành vi của mình. Tiền, với họ không phải là vấn đề quá to, đặc biệt là với thiên kim tiểu thư như cô hot girl đó.
16 Đen tối, không lối thoát. Ý thức Thư Uyển lạc vào một vùng không gian mơ hồ, chẳng biết được mình đang ở đâu. Không có phương hướng. Không có lối thoát.
17 Thư Uyển đã tỉnh lại. Cô ngồi như một kẻ mất hồn. Hồi lâu sau mới nhìn thân hình trong chăn, hoàn toàn trần trụi. Những dấu hôn xanh tím ghê người có mặt ở từng tấc da thịt.
18 Từ hôm Thư Uyển tự sát, Tạ Kha cũng chẳng hề đến công ty. Mọi phần việc của anh đều làm tại nhà, từ xem xét các số liệu cho đến kí tên cho các hợp đồng quan trọng.
19 Gần bốn ngày hôn mê, cuối cùng Thư Uyển cũng tỉnh lại. Lúc bờ mi cánh bướm vừa chớp động, trước mặt cô đã hiện lên bóng dáng một người. Là anh, anh đứng trước mặt cô với ánh mắt mong mỏi:
- Cuối cùng thì em cũng tỉnh.
20 - Em nghỉ ngơi uống nước một chút đi.
- Hả?
Đang bận rộn với mớ công việc, Giai Mẫn bị lời nói của Tạ Kha làm bất ngờ. Đôi mắt xinh đẹp của cô nàng hiện rõ sự lúng túng.