21 Nếu có một ngày, bạn thức giấc và nhận ra mình mất đi điều mình yêu quý nhất, bạn sẽ cảm thấy ra sao? Là buồn bã hay đau khổ? Là thất vọng hay tuyệt vọng? Là nổ lực hay buông bỏ? Tôi không biết, bạn cũng không biết, vì chỉ khi rơi vào tình cảnh ấy, bạn mới thật sự đưa ra được sự lựa chọn.
22 “Nhã Nghi, cậu có rảnh không?”
Vừa lúc tin nhắn được rời đi, người bên kia đã không còn online nữa. Thư Uyển cắn môi, mặt nghĩ ngợi. Cô vốn muốn nhờ Nhã Nghi tìm một ít truyện để đọc, sẵn tiện tìm tư liệu để viết cho xong kịch bản kia.
23 "Mọi người thường nói cậu thay đổi, nhưng ít ai quan tâm cậu đã trải qua những gì. "– Sưu tầm.
- - - - - - - - -
Trời đã tối rồi. Giai Mẫn ngồi bên bàn làm việc, gần đó có cánh cửa sổ mở toang.
24 Trời vừa hừng sáng, Giai Mẫn đã đến công ty. Cầm một sấp giấy tờ trên tay, cô cứ đi tới đi lui mãi. Chỗ giấy đó chính là “bằng chứng” mà Giai Thi đã đưa cho cô.
25 Anh đi rồi.
Thư Uyển nhìn theo bóng lưng kia mà người ngơ ngẩn. Cũng tốt! Nhất thời, cô cũng chẳng biết phải đối mặt với anh làm sao. Mà có lẽ chính anh cũng rối rắm.
26 Nếu phải tìm một nơi nghỉ dưỡng, có lẽ ngoại ô thành phố A là sự lựa chọn tuyệt vời. Nơi đây chẳng những có không khí trong lành mà cũng gần với khu đô thị phồn hoa, mọi thứ tiện nghi cần đều có đủ.
27 Đêm ba mươi, trời tối đen như mực. Không có trăng mà cũng chẳng có lấy một vì sao. Đường phố trở nên đìu hiu và vắng vẻ. Có chăng, cũng chỉ còn những tiếng côn trùng kêu rả rích tạo nên ca khúc của vùng ngoại ô.
28 Gã sát thủ thu lại nụ cười khi nhìn thấy lưỡi dao. Không chút chần chờ, Tạ Kha xông lên. Dao quắm chém tạt ngang người hắn. Tên này đưa tay đón đỡ, đồng thời xoay người, tung cú đá bằng gót bàn chân vào ngay giữa mặt anh.
29 Tạ Kha cứ đi, hết ngày này lại qua ngày khác, đến nỗi anh gần như quên đi khái niệm thời gian. Anh không biết mình đã đi bao xa, cũng không rõ đã băng qua bao nhiêu con dốc.
30 “Tôi đồng ý với cô. ”
Vừa dứt lời, giọng nữ kia đã vang lên. Nắm chắc phần thắng, ả cười nghe rõ sự giễu cợt:
“Không hỏi điều kiện sao?”
Ả chán ghét bộ dạng của Thư Uyển, lúc nào cũng ngu ngốc và tỏ ra mình cao thượng.
31 Tạ Kha chật vật mở mắt, mồ hôi tuôn như suối. Một cơn đau đầu khủng khiếp ập đến với anh. Tự rót cho mình một ly nước, mày anh chau lại. Rồi anh vơ ngay một tờ giấy đặt cạnh giường, nhanh chóng ghi những gì mình còn nhớ.
32 Nhận yêu cầu giúp đỡ từ cậu con trai, Tạ Hồng không nghĩ rằng đó là một chuyện quá phức tạp. Nhưng đến khi bắt đầu thì những phản hồi nhận được lại không mấy khả quan.
33 Người ngọc cận kề, ý nghĩ dọa cô vào khuôn khổ ban đầu đã sớm bị quăng lên chín tầng mây. Hắn muốn nhiều hơn, từng tế bào của hắn đều kêu gào muốn có được cô gái đó.
34 Nguồn nhảy chương
35 Trần Ấn vừa đến, Tạ Kha lập tức bàn giao người rồi gấp rút rời đi và phóng xe với một tốc độ chống mặt. Thành phố C, sau lại là thành phố C cơ chứ! Uyển lại đi đâu đến đại bản doanh của Thiên Sát thế này? Chẳng cần nghĩ ngợi gì, anh cũng biết chắc rằng vụ việc này lại là một chiêu trò của “nó”.
36 Trong gian bếp, một bóng dáng nhỏ nhắn đang bận rộn chuẩn bị bữa trưa. Cách đó không xa, cô hầu gái đứng nhìn và trố mắt kinh ngạc. Không hiểu sao vài ngày gần đây tiểu thư trông rất lạ, cứ như chồi non căng tràn nhựa sống, vẻ ủ rũ trước đây cũng biến mất hoàn toàn.
37 Xế chiều là một khoảnh khắc tuyệt vời, bởi chỉ cần ngước nhìn trời cao, ta sẽ thấy ngay trận giao tranh dữ dội giữa màu cam và màu đen bí ẩn. Và một quy luật của tạo hóa, bao giờ sắc cam cũng phải làm kẻ bại lui.
38 Đã mười một giờ tối, phố T trở nên vắng lặng. Ngoài ánh đèn đường hiu hắt thì cũng chỉ còn những đốm sáng trắng từ một vài căn nhà. Trần Ấn ngồi trên xe mô-tô nhưng chẳng dám tận hưởng cơn gió mát.
39 - Đã tìm ra chưa?
Bạch Diễn hỏi bọn thuộc hạ với vẻ gấp gáp. Dưới thái độ áp bách của ông ta, bọn tay chân dùng hết can đảm để lắc đầu. Một chút hi vọng vừa lóe lên trong mắt Giai Mẫn nhanh chóng tắt lịm.
40 Trong khu vườn xanh mơn mởn, Thư Uyển ngồi trên chiếc xích đu trắng tinh. Đôi chân khẽ chạm nền, xích đu đong đưa nhè nhẹ. Không hiểu sao cô cứ cảm thấy trống vắng.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 23