41 Giữa đêm tĩnh mịch, bầu trời bất chợt trút xuống thế gian một cơn mưa tầm tả. Những tia sét ngoằn ngoèo như những con rắn điện tủa ra khắp nơi, làm bừng sáng cả một góc trời đen tối.
42 Giữa hư vô, một làn khói thuốc màu xám mỏng mảnh lượn lờ. Và cũng chỉ trong giây lát, nó đã tan biến hẳn. Bạch Diễn ngồi trong nhà mình, mặt nghĩ ngợi.
43 Giữa căn phòng làm việc được bố trí xa hoa, một người đàn ông ngồi trầm tư để lộ bóng lưng thẳng thóm. Người đó còn ai khác ngoài Vương Anh Tuấn đây. Hắn day day huyệt thái dương, đầu có chút đau nhức.
44 - Tao từ chối.
Thoáng khựng lại một nhịp, giọng Vương Anh Tuấn bất chợt chuyển thành khiêu khích:
- Trừ phi mày thắng tao trong trận chiến lần này.
45 Sau khi lời tố cáo của cô minh tinh kia bị vạch trần là một scandal tự đánh bóng tên tuổi, những lùm xùm quanh tập đoàn Thiên Ân vẫn chưa chịu chấm dứt.
46 Trong suốt khoảng thời gian rảnh rỗi của mình, Thư Uyển chăm chỉ đọc sách và tìm hiểu thêm về trào lưu văn học để phục vụ cho việc viết sách. Đây là thói quen mà cô tạo ra để trao dồi thêm kĩ năng viết vốn có của mình.
47 “Uyển, cậu đang làm gì đó?”
“Đang chán! Định kiếm ai đó nói chuyện chút đây. ”
Điện thoại nơi tay, Thư Uyển mỉm cười, nhanh tay đáp lại. Nhưng nụ cười hồn nhiên ấy chưa kịp nở rộ đã tắt lịm khi cô nghe tiếng bước chân đều đều.
48 Đèn đường đã lên, khu phố mờ ảo và nhộn nhịp những người qua lại. Nhưng khung cảnh lung linh ấy chẳng thể nào tác động đến Thư Uyển, người con gái đang lo lắng tột cùng.
49 Nguồn nhảy chương
50 “Cậu không nhớ thật sao?”
Một giọng nói quen thuộc lảng vảng trong óc cô, khiến đầu óc trống rỗng dấy lên vài ý niệm. Nhớ sao? Nhớ cái gì? Sao cô không có chút ấn tượng gì vậy?
Rồi một tiếng thở dài vang lên khe khẽ.