261 Ở thế giới này, có thể tim được một người có thể cùng với mình song tu, hơn nữa, lại là nữ nhân mà chính mình yêu thích, loại cảm giác này thật sự làm cho Lăng Tiêu rất vui vê.
262 Tốp lính trực ca đêm hóm nay đang có cảm giác nhàm chắn, khi nghe thấy hắc y nhân nói như vậy, ai nấy đều ôm bụng cười thật to. trong đó có một người nói:- Bằng hữu, không ngờ ngươi lại có năng khiếu nói giỡn như vậy.
263 Lúc này, dưới chiếc nón tre to lớn, khuôn mặt của Dạ Kiêu đầy vẻ khiếp sợ. Y không thể tưởng được, Lăng Tiêu lúc này cuồng vọng như vậy. Tuy rằng, y cũng từng nghe nói bên người Lăng Tiêu có thuộc hạ có thực lực Kiếm Hoàng, nhưng Dạ Kiêu căn bản là không tin, một năm trước Lăng Tiêu vốn chỉ là một quý tộc nho nhỏ, sao có thể tiền vốn đối nghịch với gia tộc thế gia ẩn thế hùng mạnh chứ.
264 Trở về thành Penzias ước chừng nửa tháng, Lăng Tiêu vẫn chui rú ở trong nhà, moi ngày hoặc là đi tìm tộc trưởng Ý Phong đàm luận văn hóa cổ kim, hoặc cùng với mấy cô gái nói chuyện tâm tình để tăng tiến tình cảm.
265 Thái tử điện hạ lóe ánh mắt lạnh lẽo, nhẹ giọng nói:- Căn cơ của chúng ta chưa ổn. Không nên gặp phải phiền toái. Động tới người nhà của hắn, chúng ta tạm thời không chịu nổi hậu quả đâu.
266 - Sao bây giờ nhiều kẻ mạnh thế nhỉ?Nhìn võ giả đang lao tới nhanh như một tia chớp về phía thành Penzias, khóe miệng Lăng Tiêu hơi giật giật, hai mắt lóe lên nói.
267 Diệp tử nhíu mày khẽ nói:- Theo ta thấy, Nguyệt nhi và Isa không nên đi. Tình thế ở đế đô rất phức tạp, lộn xộn, có lẽ một ngày nào đó ngay cả Lăng tướng quân cũng sẽ bị biếm trở về.
268 Trong một thị trấn nhỏ ở biến giới tây nam của đế quốc Tử xuyên, trong trang phục kẻ mạo hiểm, Phong Linh ngồi một mình nước hắn, vùi đầu vào ăn uống.
269 Phong Linh sờ lên mặt mình, trong lòng cũng sáng tỏ. Khi gặp bọn họ, Lăng Tiêu hiển nhiên cũng không sử dụng khuôn mặt thật. Hơn nữa, khi nghe cô gái xinh đẹp An Nhã, nữ nhân duy nhất trong đội ngũ này, nói chuyện với giọng điều vô cùng tôn sùng Lăng Tiêu, không hiếu tại sao, Phong Linh mơ hồ lại có tâm tư cao hứng thay cho hắn.
270 Y nói những lời này với giọng điệu rất bực tức, như thế chỉ nói cho hai người Tống Minh Nguyệt và Lăng Tiêu nghe. Lần giao lưu thịnh hội này, gần như tất cả các thế gia, môn phải đều phái rất nhiều đại biểu tới, tỏ vẻ coi trọng, động thời cũng để người trong gia tộc có thể tăng trưởng kiến thức nhất định.
271 Sáng sớm hôm sau, trên hải càng Ðông hải Long Thành, cảnh tượng náo nhiệt tưng bừng. Người đến dừng lại ở nơi đều có người của Tần gia chuyên môn phụ trách tiếp đãi, kim tra tín vật của những môn phải thế gia ẩn thế.
272 Khóe miệng kể cả khóe mắt của Tần Bằng mãnh liệt co giật vài cái, trong mắt hắn đầy vẻ nghi hoặc nhìn Tần Phong. Nếu không hiếu rõ hắn tính đường đệ thuộc loại người như thế nào, hắn thật đúng là nghĩ rằng Tần Phong đang cố ý mia mai chính mình.
273 - Triệu gia Đông Hải? Cùng Tần gia hợp lại xưng là hai đại thế gia Đông Hải. Tống Minh Nguyệt lầm bầm lầu bầu, kỳ thật là nói cho Lăng Tiêu nghe:- Chẳng qua nói tới, thực lực của Triệu gia xách giày cho Tần gia cũng không xứng đây!Tống Minh Nguyệt còn có câu ở trong lòng chưa nói: “Bà cô ta đây làm thiếu phu nhân của Tần gia cũng không thèm làm, lại coi trong tên đệ tử Triệu gia lô mãng ngươi sao? Gã Tần Phong kia mạnh hơn ngươi gập trăm lần, còn không ra gì”Tống Minh Nguyệt nói lơi này quả thực quá mức hiểm độc.
274 Theo hướng âm thanh, vẻ mặt của Tần Phong trông giống như quả vội vàng, sau đó quay vẻ phía trung niên kia châm rãi thi lễ, vẻ mặt thành khẩn nói:- Triệu thúc thúc, chuyện động thủ vừa rồi cũng là do Tiểu chất an bài không chu toàn, xin người vì Tiêu chất mà đừng tính toán.
275 Vốn mâu thân của Tống Minh Nguyệt đã từng nói qua với nàng, bà muốn nàng tìm cơ hội nói chuyện này với Lăng Tiêu, miễn cho ngày sau khi đối mặt phiền toái, nhưng Tống Minh Nguyệt lại không nghĩ đến quan hệ giữa hai người lại phát triển nhanh đến như vậy, việc trở thành người phụ nữ của Lăng Tiêu.
276 Hai người Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt trở về phòng. Tống Minh Nguyệt cúi đầu, khẽ cắn môi, do dự một lát, sau đó ngẩng đầu lên, đôi mắt trong trẻo dừng ở trên người Lăng Tiêu, sau đó nhỏ giọng nói:- Thực xin lỗi.
277 Tống Minh Nguyệt nghĩ tới chỗ đáng sợ, trong lúc nhất thời, sắc mặt trắng bệch, nói:- Ai chà, nhiều thế gia như vậy, môi người chỉ cần phun một miếng nước bọt là có thể chết đuối toàn bộ Tần gia, trừ phi bọn họ điên rồi, mới có thể làm như vậy!Lăng Tiêu hơi hơi lắc đầu, không lên tiếng nhưng trong lòng thầm nghĩ: dưới tình huống bình thường, Tần gia đương nhiên sẽ không làm như vậy, nhưng nếu có gì bất ngờ thì sao?Ngẫm lại, theo lời Tống Minh Nguyệt, mấy năm nay Tần gia hành động trên biển càng càn rỡ hơn, nhưng trong đại lục lại không hề truyền ra chút ác danh nào.
278 Tần Phong suất lĩnh một số người đứng ờ đó, đôi mắt sắc sảo nhìn chằm chằm vào cỗ xe ngựa của Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt, ở phía sau, đôi mắt tam giác của Tần Bằng cùng đã biết nữ nhân xinh đẹp kia chính là vị hôn thê của Tần Phong, mà không ngờ cô ta lại đi cùng với một nam nhân khác, trong lòng có một cảm giác thích thú khó hiểu, đồng thời cùng âm thầm kinh hãi: tiểu tử kia và hải vực Tống gia quả thực là quá kiêu ngạo, chẳng lẽ không hề coi Tần gia vào đâu? Lại nói tiếp, chuyện này chắc chắn sẽ đè nặng trong lòng Tần Phong.
279 - Này, các cậu đều nghe thấy rồi đó, trên hải đảo cách đây một trăm dặm xuất hiện một ma thú bậc chín, nghe thấy chưa? Ma thú bậc chín đó! Đó là tồn tại dạng gì có biết không? Nếu lấy được ít máu của nó, chúng ta có thể nâng cao được không ít thực lực đấy!Một thanh niên chưa đến ba mươi tuổi, cử chỉ có chút lõ mãng, ánh mắt ngạo nghễ nói.
280 thê lương, Tống Minh Nguyệt kéo chăn lên ngang mũi, hai mắt mở to, có chút hoảng sợ nhìn ra bên ngoài của số. -Thật dọa người qua!Tống Minh Nguyệt gối đầu lên cánh tay Lăng Tiêu, nhẹ nhàng nói:- Trước đây, ta sợ nhất chính là những lúc này, lão thiên cố tình làm ra thời tiết vô thường, nhưng khó chịu nhất chính là loại thời tiết này! Ðã mười bảy, mười tám năm qua, ta không thể quen được nó, chàng xem, ta là người không có tiền đồ phải không?Lăng Tiêu mỉm cười, ôm Tống Minh Nguyệt vào lòng, không nói gi, mà phóng tinh thần lực cường đại ra ngoài.