301 - Ha ha, đã tới đây rồi, bất kỳ cơ quan gì thật ra cũng không còn ý nghĩa nữa!Lăng Tiêu cười giải thích:- Bất cứ một cường giả nào cũng đều không thích làm cho địa phương của mình biến thành một đám hỗn loạn.
302 - Tỷ tỷ! Tỷ tỷ không sao chứ?Tống Minh Nguyệt đi tới, nhưng chẳng dám tới gần Thượng Quan Vũ Đồng. Nàng hết sức hoài nghi, hiện tại đứng ở chỗ này có phải là Thượng Quan Vũ Đồnghay không.
303 Tống Minh Nguyệt quay đầu nhìn thoáng qua bên trong thủy tinh cầu, ma thú cao cấp đang điên cuồng tấn công, lại nhìn Thượng Quan Vũ Đồng nói:- Tỷ tỷ có biện pháp thu phục những ma thú kia không, nếu có thể.
304 Không ngờ tên tinh anh đệ tử của cổ gia dưới tình huống như vậy cùng tìm được một đường sống cho mọi người, mang theo một đám người chật vật chạy ra con đường sống đó.
305 Nam tử kia là ca ca là thanh mai trúc mã của nàng, người mà nàng vẫn luôn ngưỡng mộ. Liệt Dương không phục, nam tử bình thường có thể so sánh với thiên tài của một siêu cấp thế gia không?Đó là lí do mà hắn cho rang kẻ kia như cái gai trong mắt, muốn tìm đến kẻ đó, sau đó dẫm kẻ đó dưới chân và nói cho nàng ai mới là kẻ đáng để nàng nhung nhớ.
306 Thượng Quan Vũ Đồng có thể cảm nhận người trung niên trước mặt có vẻ đờ đẫn nhưng thực lực rất mạnh mẽ. Nàng mới tiến cấp lên cảnh giới Kiếm Hoàng, bất kể là thành thục kiếm kỹ công pháp, hay kinh nghiệm thực chiến, đều không thể so sánh với người tiến vào cảnh giới này đã lâu.
307 Thượng Quan Vũ Đồng lướt nhìn qua Ý Phong, trong lòng bỗng nhiên có cảm giác mệt mỏi. Vừa rồi nàng liên tục mạnh mẽ chống đờ, tự nhủ nếu mình cùng nhát gan thì thành Penzias cùng không thể cứu được, người đó sẽ giết toàn thành, ngay cả bách tính bình dân cùng không tha, thì nghĩ gì đến nhưng người ở Tử tước phủ.
308 Ý Phong lo lắng nhất là chuyện không hay sẽ xảy ra. Lão tin rằng Lăng Tiêu sẽ không thể nhanh như vậy biết được nhưng chuyện tình vừa xảy ra, tuy nhiên chính mình không toàn lực giúp bọn họ là do lão cùng đã có quyết định.
309 Đế quốc lịch tháng 5 năm 1455, thời tiết nóng bức lên, ánh mặt trời chói trắng chiếu xuống đại lục, làm cho cư dân thành Penzias đều mong chờ trời đổ mưa to.
310 Đã lâu lắm rồi lại thấy Lý Thiên Lạc, Lăng Tiêu không kìm nổi ngây người. Trong trí nhớ của Lăng Tiêu, bất kể là La Thiên hay Lý Thiên Lạc đều giống nhau tràn ngập sự tự tin thời niên thiếu, phong độ có, cao quý tao nhã, cả người toát ra khí thế hoàng gia, làm cho nhiều người trước vẫn tự xưng mình là quý tộc đều cảm thấy thẹnNhưng nam nhân trước mặt này.
311 Thành mới chiếm một diện tích cực kỳ rộng lớn, hai đường phố chính nối Đông Môn với Tây Môn, Nam Môn với Bắc Môn, rộng tới một trăm hai mươi thước, đều được lát bằng các tảng đá màu đen bằng phẳng và bóng loáng.
312 - Hạ xuống xem!Tiểu Sửu kêu lên một tiếng, thân mình lao xuống phía dưới. Ngồi trên người Tiểu Sửu, không biết vì sao, trong lòng Diệp tử đột nhiên có cảm giác khẩn trương, từ trước ở một chỗ cùng Lăng Tiêu, cũng đã trải qua nhiều khốn cảnh, cũng đã từng sợ hãi, nhưng chưa từng có cảm giác tim đập nhanh như bây giờ.
313 Đang định đánh úp về phía Lăng Tiêu, gã Kiếm Hoàng bậc bốn hoảng sợ, giận dữ hét:- Tiểu tử, ngươi dấu hắn đi đâu rồi?-Lát nữa ngươi sẽ nhìn thấy hắn!Lăng Tiêu hướng về phía gã Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia lạnh lùng thốt, rồi dùng kiếm chỉ vào hắn:-Thế nào, dám cùng ta đánh một trận không? Ức hiếp người già phụ nữ và trẻ em là sở trường của Chiết gia các ngươi.
314 - Chết đi!Tinh Kim Nguyệt Quang Giáp trong cơ thể Lăng Tiêu lập tức bộc phát ra một vầng hào quang màu vàng cực kỳ mãnh liệt, hoàn toàn phản hồi lại lực lượng hùng hậu của gã Kiếm Hoàng!Gã Kiếm Hoàng bậc bốn của Chiết gia bất ngờ không kịp đề phòng, từ trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, kinh hãi nhìn Lăng Tiêu, thầm nghĩ: “Chẳng lẽ tiểu tử này đánh không chết sao? Vì cái gì lực lượng của ta lớn như vậy đánh lên người, hắn chẳng những không có việc gì, lại còn có thể đem bắn ngược lực lượng này trở về? Chẳng lẽ tiểu tử này thực lực mạnh mẽ hơn ta! Chẳng gì.
315 Sau ba ngày bế quan liên tục, rốt cục, Đại Tế Ti cũng từ trong phòng bế quan đi ra. Thần sắc Đại Tế Ti lúc này hoàn toàn bất đồng so với trước kia, cả người liền giống như rừng rậm, toả sáng ra sinh cơ vô tận, mặt mày vô cùng vui sướng, thấy Lăng Tiêu liền cúi xuống thi lễ thật sâu.
316 Ngày hôm nay, từ sáng sớm mặt trời nóng bức đã chiếu rọi xuống dưới toàn bộ thành Penzias. Cả thành giống như lò hấp, trên những phiến đá bóng loáng được lót vẫn luôn là chỗ bị mặt trời chiếu tới, vừa lấy tay sờ liền có một cảm giác nóng bỏng!Loại thời tiết quỷ quái này, ngoại trừ những người phải xuất môn, còn lại không ai nguyện ý đi ra khỏi cửa một bước.
317 Cũng ở đế đô, hai người Hoàng Phủ Nguyệt và Isa đều nhíu mày, nhìn phong thư do chính tay Lăng Tiêu viết. Hoàng Phủ Nguyệt có chút bất đắc dĩ cười cười nói:- Isa, nếu không.
318 -Bỏ qua đi Lăng Tiêu, ta không muốn nói ra chuyện này, đó mới chỉ là ý tưởng thôi. Tâm nguyện lớn nhất của ta là có thể khiến hung thủ tham gia diệt gia môn năm đó của Chiết gia đền tội! Về phần nói quay đầu lại diệt cả nhà Chiết gia bọn họ … Lúc trước ta quả thật có nghĩ qua, tuy nhiên hiện tại.
319 Sáng sớm hôm sau, Lăng Tiêu ngủ dậy sớm, gần đây mỗi ngày Lăng Tiêu đều dậy vô cùng sớm. Trong khoảnh khắc mặt trời vừa mới lên, mây tía từ đông đến, là thời khắc người tu luyện thích nhất! Bởi vì vào thời khắc đó, thiên địa linh khí tràn ngập nhất! Chỉ một thoáng thời gian, thậm chí giống như đỉnh cao của việc tu luyện nửa ngày!Trên thân của Yêu Huyết Hồng Liên kiếm trong tay của Lăng Tiêu phát ra khí tức thuần khiết tự nhiên hơn.
320 Nàng tới đây định tìm mẫu thân thì nghe thấy tiếng của mẫu thân từ xa. Diệp Tử mỉm cười thuận miệng tiếp lời. Tô Tuyết lại có chút lo lăng giải thích:-Diệp Tử con đừng hiểu lầm, mẹ không…Diệp Vi Ny cũng cười khoát tay áo, đi tới nói:-Mẹ, mẹ đừng nhạy cảm như vậy chứ.