641 Triệu Oánh từng là cô giáo của mình, mà mình lại châm chọc nàng như vậy, nếu lỡ như nàng ta và Dương Minh quả thật ko có gì? Hơn nữa, Trần Mộng Nghiên cũng thấy rằng, tựa hồ giữa Dương Minh và Triệu Oánh thật sự là ko có gì, chẳng lẽ mình thật sự hiểu lầm anh ấy?Sau khi tỉnh táo lại, Trần Mộng Nghiên quyết định cho Dương Minh một cơ hội giải thích, nếu hắn chịu gọi điện cho mình, vậy thì sẽ cho hắn một cơ hội giải thích!Chỉ là, thật là đáng tiếc, đợi suốt cả buổi tối, Dương Minh cũng chẳng gọi điện đến.
642 Dương Minh cầm lấy bức thư trong tay của Hầu Chấn Hám, mở ra coi. “Thấy được không? Hay là mở đèn trong xe lên?”Hầu Chấn Hám thấy Dương Minh muốn xem, nên hỏi.
643 “Chân của anh bị thương, không cần đứng lên!”Dương Minh vội vàng khoát tay ngăn cản : “Thấy thế nào?”“Ông chủ. . . tôi. . . ”Lô Tân Dương hổ thẹn nói : “Cảm ơn ông chủ đã quan tâm, nhưng chuyện này, đều là lỗi của tôi.
644 Có được thân phận này, Quách Kim Bưu chẳng những đem mình trở thành ông hoàng của hắc đạo Cát Đốn, thậm chí còn không lo lắng sẽ có người điều tra mình.
645 Chẳng qua, nhìn thấy người đứng ở cửa đón là một tiểu đệ, sắc mặt Quách Kim Bưu lập tức thay đổi, cái này không phải là Bạo Tam Lập và Hầu Chấn Hám coi mình không ra gì sao?Vì thế âm thầm nghiêm mặt nói với Thất Gia bên cạnh : “Thất Gia, xem ra Bạo Tam Lập không coi ngài ra gì, chỉ phái một tiểu đệ ra đón!”Thất Gia nhìn ra ngoài cửa sổ xe, lại nhìn chiếc xe xa hoa của Quách Kim Bưu, yết hầu giật giật, cuối cùng không nói gì.
646 Không ngờ rằng, khi mình vừa dứt lời, thì một tiếng cười chói tai đã truyền đến, Quách Kim Bưu tức giận ngẩng đầu lên nhìn xem ai đang cười, đó chính là thiếu niên cùng nhau đi vào với Bạo Tam Lập.
647 Cửa mở, Lý Cường Lưu Siêu còn có Vương Bằng Lô Tân Dân cùng nhau nối đuôi vào, mà trong tay bọn họ còn có ba người đang bị trói. “Ông chủ, nhiệm vụ đã hoàn thành thuận lợi, bốn bãi của Kim Tiền bang đã dọn xong, tòa nhà Kim Nghiệp cũng bị người của chúng ta chiếm lấy! Hành động lần này không ai bị thương vong!” Lý Cường lớn tiếng nói.
648 Không quấy rầy cha mẹ, Dương Minh đi xuống lấu, lái chiếc BMWx5 của Hầu Chấn Hám đi, mặc kệ là nói thế nào, chuyện mình đã đồng ý với Tôn Khiết rồi, nhất định phải làm.
649 Bây giờ, trên người của Dương Minh cũng dần dần có loại khí chất này, chính là bình thường do hắn hiền hòa, lại không nghiêm chỉnh, nên được che dấu tốt hơn.
650 Dù sao sản nghiệp của Tôn gia rất lớn, hơn nữa trách nhiệm rất nặng, Tôn Hồng Quân cũng sợ Dương Minh là loại người lừa gạt tình cảm của đàn bà con gái, muốn mưu cầu tài sản của Tôn gia.
651 Thậm chí ngay cả Tôn Khiết cũng cảm thấy Dương Minh điên rồi. Nếu như là Tùng Giang, Dương Minh và Bạo Tam Lập có quan hệ không tồi, thì có thể thương lượng một chút, có lẽ Dương Minh sẽ được an bài một thân phận nào đó, coi như là hoàn thành yêu cầu của cha.
652 “A!”Tôn Khiết kinh ngạc giật mình, ngơ ngác nhìn Dương Minh. Nhìn biểu tình kinh ngạc của Tôn Khiết, Dương Minh lại cảm thấy do dự, hay là nàng không phải? Mình nghi oan cho nàng? Chẳng qua, nghĩ đi nghĩ lại thì trong lòng Dương Minh vẫn cảm thấy không thoải mái.
653 “Tôi là con gái, được chưa? Không biết mua quần áo đẹp sao? Còn phải mua đồ trang điểm nữa!”Tôn Khiết Tôn Khiết vươn tay ra, bắt đầu tính với Dương Minh : “Bỏ qua mấy cái đó, mỗi ngày tôi còn phải ăn trưa tại trường, chia đều ra, mỗi tháng chẳng còn được bao nhiêu cả!”“Lái xe đến trường mà còn bảo mình nghèo!”Dương Minh nghe Tôn Khiết nói xong, quả thật cũng thấy chẳng còn bao nhiêu, chẳng qua vẫn châm chọc một câu.
654 Điều này làm cho Dương Minh vô cùng bội phục ý chí của Ngô Vân Sinh, người này thật đúng là bất khuất quá!Mà gia thế của Dương Hân và Ngô Vân Sinh, quả nhiên cũng giống như Dương Minh đoán, vô cùng hiển hách, nhà của Dương Hân mở trạm vận chuyển hàng hóa, cả nước đều có phân bộ, sinh ý làm ăn rất lớn.
655 “Bên Cát Đốn thế nào?”Hai mắt Tôn Hồng Quân lập tức sáng lên, lập tức ý thức được, nếu Quách Kim Bưu đã ngủm, thì địa bàn tại Cát Đốn. . . . đây chính là cơ hội để khuếch trương ngàn năm có một!“Còn chưa rõ, chưa có tin tức truyền đến”! Điền Thiên Nhận nói.
656 Cái này cũng giống như có số mạng vậy, y chang như việc sinh ra đã làm hoàng đế. Trong thời kì thái bình, bạn là người tài, cho dù có cố gắng thế nào thì cũng không đạt được thành quả cao nhất.
657 Bây giờ đã có cơ hội tốt đến leo lên Âu Dương gia, A Xà đương nhiên không muốn bỏ qua!“Chuyện là thế này. . . mày cũng biết, ông chủ Âu Dương của tao mở một công ty điện ảnh và truyền hình.
658 Xà ca cũng lười trả lời bọn họ, bây giờ, hắn không phải sợ Tôn Hồng Quân, cho dù có va chạm với Tôn Khiết, cũng không tính là gì, nếu Tôn Hồng Quân có biết, thì cùng lắm là đến xin lỗi bồi tội.
659 Tôn Hồng Quân buông chén xuống, sau đó nói với mọi người : “Ta ra ngoài một chút, mọi người ăn trước đi”Người của Âu Dương gia đến, làm cho Tôn Hồng Quân đang ăn mà cũng phải ra gặp, đương nhiên không phải người thường.
660 “Cút qua một bên, chổ này không có chuyện của mày!” Dương Minh giơ chân lên, đạp một cái về hướng Vương Thừa Ân, vốn Vương Thừa Ân đang ngồi trên ghế salon, liền cảm nhận được có một lực rất lớn hướng về trước lồng ngực của mình.