701 “Chỉ Vận, nếu bọn họ muốn đi theo thì để bọn họ đi theo” Dương Minh tự nhiên hiểu rõ suy nghĩ hai tên kia, thấy Lý Đại Đông có chút xấu hổ, vì thế liền theo ý bọn họ.
702 “Dương Minh, bạn đến rồi” Triệu Tư Tư thấy Dương Minh đến, lập tức bỏ hết mọi việc trong tay, ngẩng đầu lên nói : “Cũng được, sắp xong hết rồi”Nói xong, Triệu Tư Tư quay lại nói với những người nhân viên đang dọn dẹp vệ sinh : “Các bạn mau lại đây, vị này chính là Dương tổng của công ty, các bạn lại chào hỏi một chút đi!”“Xin chào Dương tổng!” Vừa nghe nói là Dương tổng đến, những nhân viên này vội vàng chào hỏi.
703 Những sinh viên sau khi tốt nghiệp lấy bằng xong, sẽ phải lao vào trong cuộc chiến kiếm việc làm vô cùng ác liệt. Trong khoảng vài năm gần đây, các công ty cũng không còn ham muốn nhiều về các phần tử tri thức cao cấp này nữa, sinh viên tìm việc làm, thường thì không bao giờ liên quan đến những lãnh vực mà mình được học trong trường đại học, cơ hồ có sự khác biệt rất lớn.
704 Lý Đại Cương nhíu mày, từ trước đến giờ hắn cũng chẳng phải là thiện nam tín nữa, lúc đi theo Dương Minh, cũng là một tay bá đạo, nói đánh người là đánh người, không hề do dự.
705 “Xe xịn? Xe gì?” Trong lòng Lý Đại Đông vừa động. “X5, thế nào, đại ca, anh hỏi để làm gì vậy?” Lý Đại Cương kì quái hỏi. “x5 cái gì?” Lý Đại Đông đâu có rành ô tô, cho nên cũng không biết tên gọi tắt của từng loại xe.
706 “Ý của anh là, em có biết thái độ làm người của Dương Minh hay không? Bình thường hắn hay tiếp xúc với ai. . . ” Lý Đại Đông ám chỉ. “Hiểu. . . hắn là bạn trai của em, sao em lại không biết được” Lâm Chỉ Vận tuy rằng cảm thấy kì quái, nhưng mà vẫn trả lời.
707 Thấy Lâm Chỉ Vận kiên quyết như thế, Lý Đại Đông cũng không thể nói gì, con gái khi yêu, luôn quên cả chính mình, như thiêu thân lao vào trong lửa, cũng không phải là một câu nói suông.
708 “Cậu và Yên Yên không phải là quen biết sao?” Lý Nhất Tầm hỏi. “Khoan đã. . . ” Không đợi Lý Nhất Tầm nói xong, Dương Minh liền phất tay nói : “Yên Yên là ai?” Dương Minh nghe không rõ cách xưng hô thân thiết này, nghe giống như là Nghiên Nghiên vậy, giống như đang nói Trần Mộng Nghiên á.
709 Đang nói chuyện về cái bồn tắm siêu lớn thì di động của Dương Minh vang lên. Cái bồn tắm trong phòng tắm đã lớn lắm rồi, nhưng Dương Minh yêu cầu cái lớn hơn nữa, làm cho đám công nhân trang trí này đau đầu, cái bồn tắm lớn như vậy, muốn tắm uyên ương cũng đã đủ rồi, còn phải đổi làm gì?Dương Minh cũng không nói thêm cái gì, chỉ thuận miệng đáp : “Tôi muốn bơi lội trong bồn tắm, không được sao?” Làm cho đám công nhân không còn nghi vấn nữa, nhưng không ai biết rằng, Dương Minh còn đang mưu tính về cái kế hoạch cùng tắm vĩ đại của mình!Trên thị trường cũng không có loại bồn tắm siêu lớn như Dương Minh yêu cầu, chỉ có thể ra xưởng đặt làm theo yêu cầu, hôm nay chủ yếu là thương thảo về vấn đề bồn tắm siêu lớn.
710 “Con và Vận nhi đi trước đi, dì và lão Lâm ở đây chờ cũng được” Con gái hiếm khi nào có cơ hội ở một mình với Dương Minh, Trầm Nguyệt Bình cũng không muốn quấy rầy con gái, dù sao cũng không đi cùng một xe, vì thế để cho hai đứa đi trước.
711 Khoảng giữa Tùng Giang cùng Đông Hải có 1 huyện nhỏ gọi là Song Lợi trấn. Chính vì vị trí địa lý thuận lợi cho nên kinh tế phát triển cũng khá, sắp tới lại chuẩn bị mở một làng du lịch, theo sau là một loạt chính sách du lịch ưu tiên, làm cho Song Lợi trấn rất nhanh trở thành một điểm nóng du lịch.
712 Lâm Chỉ Vận cầm quần áo trên tay, nhưng lại bất động, thoạt nhìn là đang do dự. Dương Minh cũng không thúc giục, tất cả là chờ nàng quyết định. Một lát sau, Lâm Chỉ Vận nhỏ giọng nói nhỏ giọng nói "Anh nhìn thấy xong, đừng cười em đấy.
713 Lâm Chỉ Vận vừa nãy khi xoay người đã tỉnh. Chẳng qua nàng thấy Dương Minh đã thức, hơn nữa khi xoay người thì cảm nhận cơ thể Dương Minh biến hoá, làm cho tâm hồn thiếu nữ hoảng sợ, vì thế chỉ giật mình rồi không dám động.
714 “Chỉ Vận” Dương Minh không còn để ý gì cả, đi tới toilet, mở cửa xông vào: “Chỉ Vận, em sao thế?”Dương Minh lấy tay ôm Lâm Chỉ Vận, dùng khăn tắm quấy lấy nàng, bước nhanh đến giường, nhẹ nhàng đặt Lâm Chỉ Vận lên giường.
715 Dương Minh gật đầu không phủ nhận mà nói: “Chạy chậm một chút thì trên cơ bản là xong. Xe bọn cháu trực tiếp chạy tới phía trước, nếu không phải chạy nhanh, không biết chừng đã.
716 Điền Đông Quang cúi đầu xám xịt, nhưng Bạo Tam Lập trầm ổn hơn trước nhiều. “Thua, Dương ca, người theo anh mạnh thật” Điền Đông Quang có chút buồn bực.
717 Mục đích chủ yếu lần này về là gặp bố mẹ hai bên. Mà bố mẹ Trầm Nguyệt Phong sớm mất, chỉ có bà chị Trầm Nguyệt Bình và ông anh ở Thâm Quyến. Chẳng qua anh trai rất có thế lực, năm đó giàu có ở Thâm Quyến liền không về nhà nữa, không thèm để ý hai em.
718 Trầm Nguyệt Bình cười cười không nói gì. Bà không phải người thích tranh cãi. Hà Lộ Lộ gọi điện. “Alo, Diêu thúc sao, là cháu, Lộ Lộ, cháu về nước rồi” Hà Lộ Lộ cười nói: “Cháu không gọi là vì muốn làm bố cháu ngạc nhiên.
719 “Vâng, Dương ca” Bạo Tam Lập gật đầu nói. “Đúng, Tiểu Dương, sao cháu gọi anh ta là Báo tử, anh ta sao gọi cháu là Dương ca?” Lâm Trường Thanh có chút kỳ quái mà nói.
720 “Gấp làm gì. nếu tới thì ở lại đây đi” Đỗ Độc Tử mặt mày âm hiểm mà nói. hắn sợ thả những người này ra, bọn họ đầu nóng lên đi báo cảnh sát. Tốt nhất là chờ thủ tục sang tên của công ty làm xong, rồi thả bọn họ ra.