101 Vương Nhu Hoa thấy con trai có chút không vui thì cũng có chút chẳng đành lòng. Con của mình rất ngoan, nếu đã hứa không làm thì sẽ không làm. Nhà mình ở nơi cũng thật là khó khăn, nhi tử ngoài đi học đường ra thì cũng chỉ có thể theo mình tới cửa hàng, quả thật là rất chán.
102 Không biết vì sao, khi nghe mẫu thân nói đến chuyện di di kết hôn thì Thiết Tâm Nguyên lại nhớ đến người cha tráng kiện, cao to, người cha không thể sống sót trong cơn hồng thủy của mình.
103 Thủy Châu Nhi chính là một đứa ngốc như thế. Sau khi vỗ ngực bồm bộp, ý nói sẽ bảo vệ các tỷ tỷ thì bèn xung phong nhận việc cầm lấy ống đồng, đi thổi lửa.
104 Thiết Tâm Nguyên đứng trong cửa hàng nhà mình nhìn ra công trường, nơi đó có rất nhiều người. Mẫu thân gục bên cạnh hắn, vừa nhìn vừa cười ha hả không ngừng.
105 Cách thức xây dựng ở Đại Tống đã biến thành một quy phạm đặt biệt, mỗi một cách xây dựng đều có công thức. Trung chính hoành đại* chính là yếu tố mà kiến trúc này phạt đạt được, quy phạm chính là phải đúng với yêu cầu về thẩm mỹ học ở thời Tống này.
106 Thiết Tâm Nguyên không biết sau khi Lạc Thủy tỉnh lại thì thế nào, có điều mẫu thân rất cao hứng, bởi vì Lạc Thủy để lại rất nhiều tiền. Tiền nhiều đến mức khiến ả hai ni cô đã dùng thủ pháp quỷ dị cứu sống Lạc Thủy phải vô cùng ghen tị.
107 Hắn không thể xác định, một con heo khủng đến thế mà nổi điên thì sẽ gây ra hậu quả như thế nào. Trên đường về, hắn gặp lão Lương đang buồn bực, không thèm chào hỏi Thiết Tâm Nguyên mà bước vội về chuồng heo.
108 - Tất nhiên phụ hoàng sẽ không so đo với hồ ly, còn nói hồ ly có ơn tất báo, là một hảo hài tử nên đến thịt cừu non người thích ăn cũng ban cho nó. Nghe xong cô bé mắt to hắn nghĩ là cung nữ nhưng thật ra là công chúa này nói, Thiết Tâm Nguyên giận điên người, chỉ vào công chúa trên đầu tường gào lên: - Ngươi có thể không vừa nói vừa thở mạnh thế có được không? Công chúa mắt to cười khanh khách: - Ai bảo ngươi cứ gọi ta là kẻ trộm.
109 Hai mẹ con đang nói chuyện thì bỗng dưng hồ ly lại đột nhiên khạc khạc dữ dội. Khi Thiết Tâm Nguyên còn đang khẩn trương thì một viên trân châu to bằng đầu ngón tay được lăn ra từ miệng hồ ly, sau đó nó còn đắc ý lắc lắc cái đuôi trêu Thiết Tâm Nguyên nữa.
110 Tiểu Hoa siết miếng giẻ lau trong tay, đôi mắt ầng ậng nước. Nó bỗng nghe một tiếng cười rồi đỉnh đầu bị vỗ đánh bốp một phát. Theo bản năng, nó co rúm người lại, sau đó nức nở van xin: - Xin đừng đánh tôi! - Khóc cái rắm á! Nhanh trụng hoành thánh đi, đói chết ta rồi! Một hai ba bốn năm sáu bảy tám, tổng cộng mười sáu bát.
111 - Tuy Cố đại tẩu ả lời lẽ hơi cay nghiệt, con mắng lại bà ta cũng không sao. Nhưng kêu hồ ly phá hoại chuyện làm ăn nhà người ta thì ba mẹ con ả uống gió Tây Bắc à? Thiết Tâm Nguyên không quan tâm, nói: - Người đáng thương cũng có chỗ đáng hận! Vương Nhu Hoa nhìn Thiết Tâm Nguyên thật lâu, đến khi Thiết Tâm Nguyên không cười nữa, mới nói: - Con của ta thì phải giống cha nó, là một hảo hán đỉnh thiên lập địa chứ không phải một người độc ác chuyên hại người khác.