81 Cho nên, đánh chết thì Thiết Tâm Nguyên cũng không nhận công lao về một đứa bé bảy tuổi như mình. Nếu thêm vài chuyện nữa, sợ rằng hắn khó lòng sống được đến lúc trưởng thành cưới vợ.
82 Dương Hoài Ngọc cũng đang khát gần chết… Khi hắn râu ria xồm xoàm, đầu tóc rối bời kèm theo mùi rượu chua loét nồng nặc vọt vào Thất ca thang bính điếm, quả là khiến người người lắc đầu ngán ngẩm, một bộ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
83 Thiết Tâm Nguyên thật vất vả vùng ra khỏi bàn tay của Dương Hoài Ngọc, tức giận nói: - Ai nói là để ngươi đi làm những chuyện kia hả… ta chỉ là khuyên ngươi nửa đêm đi tìm tiểu nương tử Tô gia để tâm sự một hai ba bốn thôi, rồi sau đó bị một người nào đó lắm miệng bắt quả tang là được! - Đợi tới khi kẻ lắm mồm kia đồn thổi chuyện ra ngoài, chẳng phải tiểu nương tử Tô gia không lấy ngươi thì còn lấy ai được nữa chứ.
84 Dương Hoài Ngọc cau mày:- Võ trạng nguyên dù hèn mọn những không dễ giành được nha. Không chỉ cần giỏi võ mà còn phải thi binh thư chiến lược, mã chiến, bộ chiến, cưỡi ngựa bắn cung, sức mạnh.
85 Thiết Tâm Nguyên cười đáp: - Hài nhi đúng là không thấy phòng mình không có cái gì không tốt cả, đợi hài nhi lớn lên một chút nữa, cùng với mẹ xây lại, biến căn phòng này thành một cái tiểu viện, nhà cửa như vậy còn thua ai nữa? Vương Nhu Hoa nấu cho con một bát mì, nhẹ nhàng rót nước dùng rồi bưng tới trước mặt con, thấy hắn ăn ngon lành xong mới khẽ gật gù, thầm nghĩ: “Con mình thích chơi với mấy tiểu khất cái ngoài kia thì đâu có gì đáng trách đâu.
86 Mãi sau khi Thiết Tâm Nguyên về theo Quách tiên sinh, hắn mới thấy được Dương gia bộ khúc. Người tới chỉ có ba: một béo, một cao gầy, người còn lại là một kẻ thọt.
87 Thiết Tâm Nguyên thối lui liên tục. Con mẹ nó, cái gì mà eo thon, chân dài, tay dài vậy? Chẳng phải chỉ thiếu một cặp mông to nữa thì chính là điều kiện mẹ chồng nhà người ta chọn con dâu sao? Lão binh mập nhìn Thiết Tâm Nguyên, nói bằng giọng khinh thường: - Người thông minh hiếm khi thành tài.
88 Lời nói của Thiết Tâm Nguyên quá phũ! Dương Hoài Ngọc ngẩng đầu nhìn lão binh, sau đó cúi xuống gặm tiếp cục xí quách. Chỉ cần nghe tiếng răng rắc do răng cắn vào cục xương cũng đủ hiểu lòng gã không hề thoải mái.
89 Đúng là có vấn đề nha! Hắn liền dời mắt sang những món trang sức mà nàng dang đeo. Quả nhiên là vậy nha, hôm nay trên đầu nàng cắm hai cây trâm nhỏ, một là cây trâm ngọc khổng tước ngậm châu, một cây nữa là trâm bạc đúc hình sừng trâu nha.
90 Huyện nha gồm ba gian, cửa lớn rộng rãi, trên có mái cong, dưới hiên có tượng một con Diêm thú ngồi xổm. Giữa thanh thiên bạch nhật lộ ra vẻ uy nghiêm tuyệt đối.
91 Ở Tây Thủy Môn rất khó xây nhà, vì ở gần đường sông nên mạch nước ngầm rất cao, chỉ cần đào xuống bốn năm thước là đã có nước chảy ra rồi, không giống những nơi địa thế cao, muốn tìm mạch nước ngầm cũng khó khăn.
92 Sáng sớm ngày hôm sau, Vương Nhu Hoa đã làm xong điểm tâm, hai mẹ con và hồ ly cùng nhau ăn. Vương Nhu Hoa bắt đầu chọn đồ cho con trai và hồ ly. Thiết Tâm Nguyên thì không cần phải nói, mặc một bộ trường bào màu xanh da trời biểu hiện cho văn nhân, mái tóc dài búi cao lên bằng một chiếc vòng bạc.
93 Từ đó, tính tình của lão Đồng Bản càng thêm nóng nảy. Cũng có thể là do gia cảnh của Thiết gia càng ngày càng tốt nên y không những hằng đêm miệt mài mà còn buộc Đồng Tử phải làm lụng quần quật với y nữa.
94 Đồng Tử không phải là người có ý chí phản kháng. Cho dù sống trong nhà như trâu ngựa, nó vẫn không đủ can đảm chống đối quyền uy của phụ thân. Người giống Đồng Tử thì xã hội Đại Tống rất nhiều, có thể nói là đếm không xuể.
95 Dù sao nếu so với thịt bò đắt đỏ hay là thịt dê phải cần hương liệu cao cấp để giảm bớt mùi, thịt heo lại thích hợp với khẩu vị của người dân Đông Kinh hơn.
96 - Mẹ, hôm nay trung nhân trả bao nhiêu ạ?” Vương Nhu Hoa hơi lo lắng nói: - Mới tăng bốn thành. Con à, chẳng bằng chúng ta bán đất đi, dù sao cũng lời không ít.
97 Thiết Tâm Nguyên đến bây giờ đều là một nhà âm mưu. Cũng bởi vì có kinh nghiệm làm nhà âm mưu nên hắn nhìn mọi chuyện so đều đen tối hơn người khác nhiều lắm.
98 Thiết Tâm Nguyên lại một lần nữa đi đến trại heo, những con heo phát điên ngày hôm qua đã không còn bóng dáng. Chỉ sau một ngày ngắn ngủi, chúng đã chui sạch vào dạ dày của dân chúng Đông Kinh rồi.
99 Lão Lương hét lên thảm thiết, theo quán tính tung mạnh chân đá ra khiến hán tử đứng trước liền ngã sấp xuống. Rất hoàn hảo! Có Lạc Thủy công tử cản trước mặt nên y không rơi vào vũng nước mà chính Lạc Thủy công tử thay chỗ y, toàn thân cùng chậu gỗ trên tay đều rơi tõm vào trong hố… Lão Lương đứng dậy, như một con hổ điên chửi ầm lên giữa đám đông.
100 (*di di: bà dì). Dưới sự chỉ đạo của Lạc Thủy, Thiết Tâm Nguyên đứng trên bàn xối nước giếng lạnh như băng lên đầu y, làm trôi hết thứ nước đỏ nhạt như máu trên người y xuống một chậu gỗ cực lớn.