101 Dương Thu Trì nhìn xương chậu của bạch cốt, sơ bộ đoán định đây là xương của nữ giới, bỡi vì xương chậu của nữ giới cần phải thích ứng với việc sinh con đẻ cái sau này, do đó hình thái đặc trưng căn bản khác với xương chậu của nam.
102 Dương Thu Trì mỉm cười: "Không quá hai ngày. " Loại phục nguyên xương đầu này trước đây hắn đã làm qua rất nhiều lần, dễ dàng như trở bàn tay. Tuy Minh triều không có bột thạch cao hay đất sét chuyên dụng, nhưng đất dùng làm đồ gốm ở thời cổ đại xem ra cũng có hiệu quả tương đương.
103 Dương Thu Trì chú ý quan sát các kiến trúc xung quanh một lúc. Bộ xương khô này có vết thương chứng tỏ của việc rơi từ trên cao xuống, địa điểm mai táng ở huyện thành, nên không có khả năng vận chuyển từ xa đem tới đây.
104 Dương Thu Trì nheo mắt cười hi hi: "Muội không muốn gả cho ta theo kiểu thế, chứ muốn gả cho ta theo kiểu nào?" Thú thật, nàng ta là cháu gái của Tống tri huyện, bối cảnh gia đình tuy không biết thế nào, nhưng thấy Tống tri huyện cưng chiều nàng như thế, có gả đi đâu mà chẳng được? Chỉ có điều với bộ dạng tiểu thư con nhà quan như nàng là thế, nếu cưới về phải bỏ hết tâm trí cho nàng.
105 "Càn rỡ!" Tống tri huyện quát mắng, "Hai cô nương các ngươi tới chỗ đó làm cái gì?"Tống Vân Nhi đáp: "Con cải nam trang thì được chứ gì? Hơn nữa, vạn nhất gặp phải người xấu, con còn có thể bảo hộ mọi người a!" Tống Tình tiếp lời: "Con cũng có thể chuyên kêu người chiêu đãi mọi người.
106 "Bất quản các ngươi là ai, đánh các ngươi xong rồi nói tiếp!" Lão bảo (Tú bà) quát lên. Bày tám tên móng rùa và đầy tớ đều đồng thanh đáp ứng, vung côn áp tới.
107 Dương Thu Trì kéo Vương đồng tri vào phía sau bình phong. Vương đồng tri tái xanh mặt mày, ấp a ấp úng hỏi: "Ngươi. . . ngươi muốn. . . ngươi muốn làm gì vậy chứ hả?"Dương Thu Trì đưa tay vào lòng lấy ra một vật, mỉm cười thần bí: "Ta có thứ bảo bối này cho ngươi coi mở chút mở mắt được không chứ hả?" Nói xong xòe tay ra, đưa tới trước mặt Vương đồng tri.
108 Dương Thu Trì ẵm Tiểu Hắc cẩu lại trước mũi tiểu đao, chỉ vào đó ra ý. Tiểu Hắc cẩu đã kinh qua nhiều lần truy tung, lập tức hiểu ý của Dương Thu Trì.
109 Dương Thu Trì cười lạnh, nhìn Vương Phúc Thuận chăm chú: "Ngươi tưởng chúng ta không biết ngươi làm cái gì hả? Ngươi chẳng những giết chết ca ca của ngươi, mà còn giết luôn hồng bài vũ nữ Kim Khả Oánh của Túy Oanh lâu! Thật thà khai ra mau, miễn được cái đau khổ xác thịt!" Ngưu bách hộ đứng ở bên ngo ngoe ngón tay thô cứng uy hiếp, dọa Vương Phúc Thuận run cầm cập.
110 Dương Thu Trì vừa thấy thần tình này của hắn, liền biết hắn có tật giật mình, bèn nghiêm giọng hỏi: "Ngươi tự khai ra, hay là chờ chúng ta bẻ mấy lóng xương của ngươi rồi mới chịu khai?" Ngừng lại một chút, gã tiếp: "Nói thật cho ngươi biết, Vương Phúc Thuận chưởng quỹ của ngươi đã đem hết chuyện ngươi giết Kim Khả Oánh cô nương khai ra rồi, ta chỉ muốn ngươi nói lại lần nữa, để coi ngươi có thành thật hay không.
111 Lão lại quay sang Ngưu bách hộ nói: "Nếu không phải có Dương công tử giúp ta phá án này, ta còn không biết làm sao bây giờ đây nữa. " Dứt lời, cùng Ngưu bách hộ bật cười ha hả.
112 Dương Thu Trì hiện giờ khá an tâm, điều gã sợ nhất chính là Tống Tình bị kéo tới ngồi chung với gia đình bên chồng tương lai, thậm chí ngồi chung với tên Hác Dịch Phong gì đó, như vậy hắn nhất định phải thổ huyết chứ chẳng chơi.
113 Hắn thô lỗ vò nắn, khiến cho Tống Tình run bắn toàn thân. Nàng vô lực dựa vào người hắn, mặc cho bàn tay ma quái của hắn tự do xâm lược từng tấc đất trên người nàng.
114 Đại hán đó do dự một chút, rồi gật gật đầu: "Đại gia ngài, ngài có phải là Dương Thạch Đầu. . . . " Nói đến đây, y đột nhiên cảm thấy không ổn, vội vã dập đầu: "Tiểu nhân nhận lầm người rồi, tiểu nhân đáng chết.
115 Tống Vân Nhi tuy mới mười lăm tuổi, nhưng trong trận chiến lần trước tại Vân Nhai Sơn đã từng đánh ngã một tên thích khác, lại còn chặt đứt cánh tay của một tên khác, nên ít nhiều đã có sự chuẩn bị tâm lý với loại hung sát này.
116 Bộ đầu áp giải Lưu Bưu cùng bọn thuộc hạ về giam lại rồi báo cáo Chu tri phủ. Lão vừa kinh vừa mừng, vụ án bạch cốt này không hề có đầu mối gì, khiến cho mấy ngày nay lão nghĩ đến nát óc.
117 Nhưng vị Hác viên ngoại này là một thương nhân. Minh triều trọng nông khinh thương, thương nhân tuy có tiền, nhưng địa vị xã hội thấp kém. Còn bản thân hắn, loại trừ thân phận đặc sứ của cẩm y vệ chỉ huy sứ hiện giờ không thể thổ lộ, thì có thể nói là một đại địa chủ có toàn bộ nhà cửa và điền sản của Hạ lão gia tử ở Hạ gia thôn, là một trong các sở trưởng của Quảng Đức huyện (tuy chỉ được quan huyện chỉ định mà thôi), do đó dù tiền của nhà hắn không thể so với Hác gia, nhưng địa vị xã hội cao hơn lão nhiều, con gái của lão gả cho hắn làm tiểu thiếp có thể được xem là chẳng thua thiệt gì.
118 Dương Thu Trì tử tế đánh giá vết thương do đao gây ra ở trên người hai kẻ xấu số, thấy hình dạng và độ sâu không khác nhau lắm, rất có khả năng là bị cùng một thanh đao đâm mạnh tạo thành.
119 Dương Thu Trì lấy một que nhỏ vạch miệng của người chết ra, dùng que tìm trong khoang miệng, phát hiện mô khoang miệng đã xuất hiện hiện tượng tự dung hóa rơi rớt ra ngoài.
120 "Giỏi hen, huynh dám nói muội là tay gấu, muội không thèm lý gì đến huynh nữa!" Tống Tình trề môi, quay đầu nhìn ra cửa sổ. Dương Thu Trì vòng tay ôm nàng từ phía sau, hai tay bơi lội trên thân hình lung linh khúc tuyến, dùng môi cắn nhẹ vành tay nàng, dùng lưỡi nghịch phá.