41 Truyện chỉ đăng duy nhất trong LQD, mọi web khác đều là ăn cắp KHÔNG XIN PHÉP.
Thẩm Ôn Uyển căn bản trong lòng còn đang vui sướng nhìn người gặp họa là Tô Song Song, đang đắc ý lại thấy Tô Song Song chưa đi ra ngoài.
42 Tô song song chau mày nhìn Tần mực, có điểm không kịp phản ứng, trong lòng kinh ngạc nói : tiểu cầm thú này trở mặt tốc độ cũng quá nhanh!Tần mực nói xong quay đầu lại, đưa lưng về phía Tô Song Song,truyện chỉ được đăng duy nhất tại diễn đàn có chút phiền muộn vươn tay về phía sau đầu bứt tóc, vàu sợi tóc rơi xuống, hiện ra một phần thưa thớt.
43 Tần Mặc cúi đầu chăm chú nhìn Tô Song Song, cặp mắt đào hoa hiện ra một chút màu xanh thẳm, khiến người khác không thể nhìn thấu được cảm xúc chứa đựng trong đó.
44 Tô song song nhớ tới, hôm nay là ngày là đưa Tần lão gia xuất ngoại, cô dời tay khỏi cửa, chờ Tần Mặc mở miệng. Nếu Tần Mặc không lên tiếng, cô liền vụng trộm đi xem Tần lão gia, nếu anh lên tiếng, cô sẽ cùng đi, bất quá cô là không có ý định chủ động cùng Tần Mặc nói chuyện.
45 Tô song song chau mày nhìn Tần mực, có điểm không kịp phản ứng, trong lòng kinh ngạc nói : tiểu cầm thú này trở mặt tốc độ cũng quá nhanh!
Tần mực nói xong quay đầu lại, đưa lưng về phía Tô Song Song,truyện chỉ được đăng duy nhất tại diễn đàn có chút phiền muộn vươn tay về phía sau đầu bứt tóc, vàu sợi tóc rơi xuống, hiện ra một phần thưa thớt.
46 "Ông nội. " Tần Mặc lạnh lùng xuất phát từ lễ phép kêu một tiếng, ngay sau đó liền quay đầu nhìn sang một bên. Tần lão gia cũng sớm đã thành thói quen lạnh nhạt với sự lạnh nhạt của anh, căn bản đều không có nhìn anh, vẫn cười tủm tỉm nhìn tô song song, sau đó vươn tay vỗ vỗ một bên ghế dựa.
47 Tô song song nhớ tới, hôm nay là ngày là đưa Tần lão gia xuất ngoại, cô dời tay khỏi cửa, chờ Tần Mặc mở miệng.
Nếu Tần Mặc không lên tiếng, cô liền vụng trộm đi xem Tần lão gia, nếu anh lên tiếng, cô sẽ cùng đi, bất quá cô là không có ý định chủ động cùng Tần Mặc nói chuyện.
48 Đôi lời tâm sự cùng bạn đọc ở các trang khác: Đọc đến đây, thì chắc hẳn các bạn đã theo truyện của chúng mình trong thời gian khá lâu rồi. . . Vậy mà tại sao, hiện giờ các bạn còn vào các trang web khác mà đọc truyện vậy.
49 "Ông nội. " Tần Mặc lạnh lùng xuất phát từ lễ phép kêu một tiếng, ngay sau đó liền quay đầu nhìn sang một bên.
Tần lão gia cũng sớm đã thành thói quen lạnh nhạt với sự lạnh nhạt của anh, căn bản đều không có nhìn anh, vẫn cười tủm tỉm nhìn tô song song, sau đó vươn tay vỗ vỗ một bên ghế dựa.
50 Nhưng là chỉ số thông minh cao vút dọa người, còn chỉ số tình cảm lại thấp quá nên mới khiến người ta sợ hãi, anh vươn tay vỗ vai Tần Mặc, chỉ tiếc rèn sắt không thành sắt, nói: “Cậu nên ngang ngược một chút, làm cho gạo nấu thành cơm, cô nàng giúp việc kia có thể chạy được hay sao?”Tần Mặc vừa rồi còn mơ hồ, lúc này liền tỉnh táo lại, vừa nghe lời nói không đáng tin cậy của Bạch Tiêu, liền cau mày, biết anh ta trước sau gì cũng nói những lời không đứng đắn mà.
51 Đôi lời tâm sự cùng bạn đọc ở các trang khác: Đọc đến đây, thì chắc hẳn các bạn đã theo truyện của chúng mình trong thời gian khá lâu rồi. . . Vậy mà tại sao, hiện giờ các bạn còn vào các trang web khác mà đọc truyện vậy.
52 Cô cười haha, tay chỉ chìa khóa nằm trên bàn, nói: “Tôi đến để đưa chìa khóa, đưa xong rồi, giờ tôi về đây. ” Nói xong định chuồn đi. Tần Mặc nhìn lướt qua chìa khóa trên bàn, anh không uống say đến mức tinh thần không rõ ràng, chỉ là phản ứng so với bình thường hơi chậm một tí, vừa thấy chìa khóa trên bàn, mọi buồn phiền trong lòng giống như tìm được chổ để trút ra, trong đầu liền bừng lên.
53 Nhưng là chỉ số thông minh cao vút dọa người, còn chỉ số tình cảm lại thấp quá nên mới khiến người ta sợ hãi, anh vươn tay vỗ vai Tần Mặc, chỉ tiếc rèn sắt không thành sắt, nói: “Cậu nên ngang ngược một chút, làm cho gạo nấu thành cơm, cô nàng giúp việc kia có thể chạy được hay sao?”
Tần Mặc vừa rồi còn mơ hồ, lúc này liền tỉnh táo lại, vừa nghe lời nói không đáng tin cậy của Bạch Tiêu, liền cau mày, biết anh ta trước sau gì cũng nói những lời không đứng đắn mà.
54 Kỳ thật cho đến bây giờ Tô Song Song không thể hiểu được thái độ của cô đối với Tần Mặc luôn khác biệt. Giờ phút này, cô không nghĩ đến việc Tần Mặc chiếm tiện nghi của mình là hành vi đáng xấu hổ đến thế nào, ngược lại cô nghĩ tới ngày hôm sau nếu anh ta không nhớ rõ, cô sẽ rất khó chịu.
55 Cô cười haha, tay chỉ chìa khóa nằm trên bàn, nói: “Tôi đến để đưa chìa khóa, đưa xong rồi, giờ tôi về đây. ” Nói xong định chuồn đi.
Tần Mặc nhìn lướt qua chìa khóa trên bàn, anh không uống say đến mức tinh thần không rõ ràng, chỉ là phản ứng so với bình thường hơi chậm một tí, vừa thấy chìa khóa trên bàn, mọi buồn phiền trong lòng giống như tìm được chổ để trút ra, trong đầu liền bừng lên.
56 Tô Song Song vội bật người đứng dậy, trái tim đập loạn nhịp, cô sợ hãi chạy tới cửa, lúc đóng cửa lại, cô mới lấy lại được bình tĩnh. Có vẻ như lúc này Tần Mặc đang không vui, chẳng lẽ để anh ấy mặc đồ như vậy rồi ngủ cả đêm hay sao? Tay Tô Song Song khẽ mở cửa ra, cô đứng trong giây lát, nhưng cuối cùng cũng đóng cửa lại, trở lại phòng của mình.
57 Kỳ thật cho đến bây giờ Tô Song Song không thể hiểu được thái độ của cô đối với Tần Mặc luôn khác biệt.
Giờ phút này, cô không nghĩ đến việc Tần Mặc chiếm tiện nghi của mình là hành vi đáng xấu hổ đến thế nào, ngược lại cô nghĩ tới ngày hôm sau nếu anh ta không nhớ rõ, cô sẽ rất khó chịu.
58 Tô Song Song đi trên đường không dám ngẩng đầu, ánh mắt lấp lánh, suy nghĩ không biết Tần Mặc sẽ cư xử như thế nào, nhưng chưa kịp suy nghĩ ra điều gì thì đã đến trước văn phòng của anh.
59 Tô Song Song vội bật người đứng dậy, trái tim đập loạn nhịp, cô sợ hãi chạy tới cửa, lúc đóng cửa lại, cô mới lấy lại được bình tĩnh.
Có vẻ như lúc này Tần Mặc đang không vui, chẳng lẽ để anh ấy mặc đồ như vậy rồi ngủ cả đêm hay sao? Tay Tô Song Song khẽ mở cửa ra, cô đứng trong giây lát, nhưng cuối cùng cũng đóng cửa lại, trở lại phòng của mình.
60 Tô Song Song không quen thuộc với chỗ này, gọi cho Tô Mộ, hẹn gặp ở đại sảnh lầu một, cô cất điện thoại, trực tiếp đi tới hướng mà chẳng ai nghĩ tới – thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc.