81 Kỳ Lân đã sống trong bí cảnh một thời gian dài, đương nhiên biết rõ nơi này như lòng bàn tay, có nó dẫn đường, mọi người không phí bao nhiêu sức lực đã thu được không ít trân bảo.
82 Edit: Aki
Trong bóng đêm, Mộ Thanh Giác ôm Tô Bạch vận khẩu quyết khinh công, mượn ánh trăng soi đường, mũi chân điểm nhẹ lên ngọn cây, linh hoạt né tránh hộ vệ tuần đêm của Linh Lung các, động tác thuần thục vừa nhìn đã biết không phải mới làm lần đầu tiên, rõ ràng là thường xuyên trộm đến gặp giai nhân.
83 Edit: Aki
Sáng sớm, mấy người Tô Bạch đang đứng dưới tàng cây nói chuyện phiếm thì thấy mấy dáng người thon dài cao gầy từ xa xa đi tới, chính là bọn Vân Tiêu.
84 Edit: Aki
Từ Huyền Thiên bí cảnh đi ra, mọi người đều thu hoạch được rất nhiều thứ tốt, bọn Diệp Mính cảm thấy không làm nhục sứ mệnh, vui tươi hớn hở đi về Vô Thượng tông.
85 Edit: Aki
Tô Bạch lén nhìn xuống phía dưới, chỗ này cách mặt đất hơi xa, mơ hồ có thể thấy bóng người, xa hơn một chút là một mảng rừng rậm xanh um tươi tốt có diện tích cực rộng, kỳ quái là trên không trung nơi đó hình như ẩn ẩn có vật gì màu tím đen, nhìn qua giống như một đám sương mù màu đen đang xoay quanh, khiến cho lòng người căng thẳng.
86 Edit: Aki
Giọng nói của Tiêu Lâu nồng đậm u oán, ngấm ngầm chứa âm độc vô tận, giống như một con rắn độc đang ẩn núp trong bóng tối chờ thời cơ nhảy vọt ra.
87 Edit: Aki
Tô Bạch chỉ nhìn thoáng qua liền cúi đầu, đỡ Mộ Thanh Giác, nói với mấy người xung quanh: “Đi theo ta. ” Sau đó liền đi về hướng cửa thành, mọi người mang tâm trạng trầm trọng yên lặng theo sau.
88 Edit: Aki
Diệp Mính nhíu mi, “Nếu là quỷ tu, thu đệ tử rồi tu luyện pháp thuật nghịch thiên đã đành, tại sao còn muốn giết người, chế tạo con rối?”
Đối với chuyện này Tô Bạch cũng chỉ suy đoán được đại khái, bởi vì lúc viết truyện hắn chỉ dùng mấy dòng chữ lược qua đoạn này, đại ý là lúc còn trẻ Phong Vô Tình bị tình nhân phản bội, đau khổ đến nỗi đoạn tình tuyệt ái, dù sao tên hắn vốn dĩ cũng là vô tình.
89 Edit: Aki
Cách người kia còn khoảng ba mét thì thân thể Mộ Thanh Giác gặp phải một lực cản mạnh mẽ giữa không trung, giống như bị đóng băng, không thể động đậy chút nào, hai mắt hằn lên tơ máu, Mộ Thanh Giác gắt gao theo dõi hắn, không để ý đến an nguy của bản thân, tiếp tục cưỡng chế thúc giục nội đan trong cơ thể, sau đó hét lớn một tiếng, đột nhiên phát lực, cả người như một mũi tên xé gió lao đi.
90 Edit: Quan Quỷ Cầm Diệu
Beta: Huyết Chú
***
Trong mật thất yên tĩnh như chết, đêm đen quỷ dị quanh quẩn bên thân, sàn nhà dưới thân lạnh như băng, đưa tay sờ một chút, một cơn ớn lạnh theo đầu ngón tay lan một mạch thẳng đến phủ tạng, Diệp Mính bất thình lình rùng mình một cái.
91 Edit: Quan Quỷ Cầm Diệu
Beta: Huyết Chú
***
Đối với một gương mặt như hoa như ngọc như thế mà cũng hạ thủ được, quả nhiên cầm thú, Tô Bạch yên lặng nhìn trò cười trước mắt.
92 Edit: Quan Quỷ Cầm Diệu
Beta: Huyết Chú
***
Hôm nay, Phong Vô Tình mấy ngày không thấy đột nhiên xuất hiện, nhìn đối phương bằng ánh mắt kiểu "Béo tốt rồi giết thôi", Tô Bạch chợt có một loại dự cảm bất thường, đậu má, ta còn chưa tìm được nhược điểm của ngươi, nam chính cũng chưa thuận lợi đột phá, ngươi thân là vai phụ thì cần gì phải gấp gáp diễn theo cốt truyện có được không hả?
Không cho hắn cơ hội phản kháng, Phong Vô Tình trực tiếp dẫn theo Tô Bạch đi vào một gian mật thất âm u tĩnh mịch, trong mật thất có một hồ nước cao cỡ nửa người, bên trong là loại thủy thảo nào đó sinh trưởng, đóa hoa đỏ tươi như máu lộ ra khỏi mặt nước, hết sức to lớn, cúi đầu nhìn lại, nước hồ hiện ra màu xanh nhạt, mơ hồ có thể thấy được rễ cây màu nâu đen đan kết vào nhau trông rất dữ tợn, bị nước trong hồ bóp méo nghiêm trọng, chiết xạ ra cảnh tượng quái dị khủng bố.
93 Edit: Quan Quỷ Cầm Diệu
Beta: Huyết Chú
***
Sương mù càng thêm dày đặc, Tô Bạch mơ hồ cảm thấy chính mình tiến vào một mộng cảnh tốt đẹp, thần sắc hắn hoảng hốt mà đi ra ngoài phạm vi, cảnh vật bốn phía giống như cách một lớp màn lụa, mông lung nhìn không ra chân thực, nơi này sao lại thế này?
Lại đi về phía trước, cảnh sắc đột nhiên từ trời đất mênh mông trắng xoá biến ngõ nhỏ âm u chật chội, đống rác ở hai bên, ruồi nhặng vo ve an cư lạc nghiệp ở phía trên, không biết từ nơi nào truyền đến tiếng mắng chửi mơ hồ, tiếng khóc của trẻ con, cùng với tiếng nghẹn ngào đè nén của phụ nữ, cảnh tượng rất quen thuộc, nơi này là chỗ nào, tại sao nghĩ mãi không ra đâu, Tô Bạch che đầu lại nhíu mày suy tư.
94 Edit: Quan Quỷ Cầm Diệu
Beta: Huyết Chú
***
Tô Bạch ngã ngồi khóc không ra tiếng, vươn ngón tay trực tiếp xuyên qua thân thể người phụ nữ.
Cảnh tượng thay đổi, đập vào mắt là đồ nữ trang tràn ngập ánh sáng lung linh rực rỡ muôn màu, người đàn ông kéo theo một thiếu nữ xinh đẹp, mặt mày hớn hở đi tới, thiếu nữ thoạt nhìn chỉ mới mười mấy tuổi đà thanh đà khí mà làm nũng, tùy tay cầm vài món nữ trang trân quý giá trị xa xỉ, người đàn ông không chút để ý mà cười.
95 Edit: Quan Quỷ Cầm Diệu
Beta: Huyết Chú
***
Người trong mê trận đột nhiên mở mắt, đáy mắt một mảnh thanh minh, cất bước đi ra ngoài. Bạch Phàm vừa mừng vừa sợ: "Sư huynh, ngươi ra rồi, thật tốt quá!"
Tô Bạch lúc này còn nghĩ đến cảnh tượng nhìn thấy trong mê trận, tâm tình phức tạp, hơi gật gật đầu, "Khiến các ngươi lo lắng rồi, Thanh Giác không có việc gì chứ?"
Mấy người trầm mặc, Diệp Mính do dự mở miệng: "Tình huống sợ là không tốt.
96 Edit: Quan Quỷ Cầm Diệu
Beta: Huyết Chú
***
"Đinh —— Đinh ——"
Đồng hồ báo thức vang lên, từ dưới chiếc chăn màu lam nhạt vươn ra một cánh tay mảnh mai trắng nõn, thuần thục mà mò đến chỗ đồng hồ báo thức, nửa mơ nửa tỉnh liếc mắt một cái, bốp một tiếng tắt đi.
97 Edit: Quan Quỷ Cầm Diệu
Beta: Huyết Chú
***
Lợi kiếm sáng như tuyết xuyên qua tim.
"A ——" Tô Bạch đầm đìa mồ hôi lạnh mà ngồi dậy, lại là cảnh tượng này, trái tim bị lợi kiếm đâm thủng, đúng rồi, trái tim, tại sao gần đây cảm giác nhịp tim đập nhanh lại có xu thế đau đớn và chậm lại?
Một con mèo trắng chạy tới, bạch quang lóe lên biến ảo thành hình người, ánh mắt mang theo lo lắng: "Không sao chứ?"
"Chỉ là gặp ác mộng thôi.
98 Edit: Quan Quỷ Cầm Diệu
Beta: Huyết Chú
***
Sương mù, sương mù dày đặc, xung quanh rất im ắng, Tô Bạch dạo bước bên trong, đột nhiên cảm thấy có chỗ không đúng, hắn cúi đầu, mình lúc này đang mặc một bộ cổ phục rườm rà màu trắng, theo động tác cúi đầu, đầu tóc đen nhánh mượt mà rũ xuống trước ngực, hắn giật mình sợ hãi, tóc mình từ khi nào đã dài như vậy, hơn nữa nơi này là chỗ nào, sao mình lại mặc như thế nào, đây không phải y phục của cổ nhân sao?
"Sư huynh.
99 Edit: Quan Quỷ Cầm Diệu
Beta: Huyết Chú
***
Thần hồn mạnh mẽ bị kéo vào một thế giới khác, tiếng chuông bên tai như ẩn như hiện, Tô Bạch cảm thấy đầu một trận đau đớn, hắn luống cuống mà nhắm mắt lại, tiếng chuông càng ngày càng gần, Tô Bạch đang ở trạng thái linh hồn không chịu khống chế mà đi theo tiếng chuông.
100 Edit: Quan Quỷ Cầm Diệu
Beta: Huyết Chú
***
Hư ảnh óng ánh trong suốt xuyên thấu tường đá, Tô Bạch tỏ vẻ thật ra trạng thái bây giờ cũng rất tốt, bay đến đâu cũng không cần gõ cửa là có thể vào, ngay cả đi đường cũng không cần nhìn, chỉ cần dùng ý niệm khống chế thần hồn nhẹ nhàng di chuyển là đến nơi, ngoại trừ lúc vừa mới bắt đầu có chút không thích ứng, thường xuyên thoáng cái đã bay tới mấy chục mét có hơn, 囧.