21 Qua nhiều chương nhạc đệm như vậy, cuối cùng cái cuộc tỷ thí ngoại viện ngạo kiều thụ kia cũng chịu đi ra.
Nghĩ đến chuyện tối hôm đó, Tô Bạch cảm thấy hình tượng nam thần mình vất vả duy trì một thời gian dài đã vỡ nát chỉ sau một đêm.
22 Giữa trưa nghỉ giải lao một canh giờ, buổi chiều tiếp tục tỷ thí. Lúc này Tô Bạch rõ ràng là tập trung quan sát hơn hẳn buổi sáng, bởi vì nam chính và em gái Hà Thanh đều sắp phải lên sân khấu.
23 Hôm sau, thi vòng hai.
Tỷ thí là đấu loại theo vòng. Ngày đầu tiên một nửa số đệ tử giành thắng lợi vòng sơ khảo sẽ quyết đấu vòng hai vào hôm sau.
24 “Ha, nhìn nàng chăm chú như vậy, không phải là thích người ta rồi chứ. Ta nói cho ngươi biết nha, nữ nhân này thoạt nhìn cũng không đơn giản đâu, không chừng ngươi bị bán còn giúp người ta đếm tiền đó.
25 Triều Hoa điện trên Chung Tú sơn.
Minh Tịnh chân nhân một thân áo bào trắng thêu chìm họa tiết vân cẩm bằng chỉ bạc nhìn những người ngồi bên dưới, cười nói: “Người làm sư phụ như ta thật ra lại nhàn hạ thoải mái, đồ đệ chết sống ra sao cũng mặc kệ.
26 Mặc kệ trong lòng Mộ Thanh Giác có nghi kỵ thế nào thì ít nhất ở ngoài mặt Minh Tịnh chân nhân đều đối xử với cả ba người vô cùng phúc hậu, pháp khí hay tâm pháp đều cung cấp đầy đủ.
27 Nhạc Linh Nhi nhảy chân sáo tới, miệng “Chào đại sư huynh” nhưng mắt thì dán chặt vào Mộ Thanh Giác, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.
Aizz, thiếu nữ ôm ấp tình cảm ấy mà.
28 “Sư huynh vừa nói gì, Thanh Giác chưa nghe rõ, có thể nói lại lần nữa được không, hửm?” Thanh âm trầm thấp từ tính vang bên tai, âm cuối quẩn quanh, dư âm không dứt.
29 Bởi vì nam chính đột phá Tích Cốc kỳ trong lúc thi đấu nên cảnh giới không ổn định, dễ để lại hậu họa. Tô Bạch đưa cho y mấy viên nội đan, bảo y cố gắng điều tức mấy ngày.
30 Thế giới này lấy kẻ mạnh làm vua, người phàm với năng lực yếu ớt và tu sĩ cấp thấp bình thường đều lựa chọn phụ thuộc vào những môn phái lớn mạnh, giống như Vô Thượng tông – một trong số ngũ đại môn phái ở tu chân giới.
31 Mặt vô biểu tình nhận mấy thẻ phòng trong tay Tô Bạch, Mộ Thanh Giác xoay người phân phát cho mọi người, cố ý giữ lại tấm thẻ cạnh phòng Tô Bạch.
Dặn mọi người về phòng nghỉ ngơi đợi tới buổi tối mới hành động xong, Tô Bạch về phòng.
32 Trong nháy mắt thấy Mộ Thanh Giác bước xuống, Mị Cơ đã tập trung tinh thần đánh giá đối phương. Rất kỳ quái, tâm tình vốn phẫn nộ lại dần dần biến mất.
33 Bị tình huynh đệ vô tư của nam chính làm cho cảm động nước mắt giàn giụa, Tô Bạch lập tức tỏ vẻ nguyện ý vì nam chính mà lên núi đao xuống biển lửa, cúc cung tận tụy đến chết không từ.
34 Trăng treo đỉnh đầu, thấy thời gian cũng sắp đến lúc phải về, Tô Bạch do dự một hồi, nghĩ rằng nếu bị ma tu theo dõi thì muốn trốn cũng không trốn được, chỉ có thể dùng trí.
35 Trên thân người tới mang hương khí nhàn nhạt, động tác dứt khoát lưu loát, chỉ vài chiêu đã bỏ xa đám Mị Cơ phía sau, Mị Cơ kêu thuộc hạ đuổi theo, thanh âm càng ngày càng xa rồi biến mất hẳn.
36 Nếu hỏi Tô Bạch hắn kiêng kị ai nhất trong thế giới này thì nhất định sẽ là Tiêu Lâu!
Tiêu Lâu lúc nhỏ bất hạnh, sai lầm nhập vào ma đạo. Tuy là thân nam tử nhưng trời sinh băng cơ ngọc cốt(1), dung mạo vô song, vì sinh tồn mà không thể không nằm dưới thân người khác, từng bước một tiến lên vị trí hộ pháp Thiên Ma môn.
37 Mắt thấy sắp không thể tránh khỏi một trận đánh lớn, trái tim nhỏ bé của Tô Bạch run rẩy mấy cái, địch mạnh ta yếu, nghĩ sao cũng thấy đây là tiết tấu bị ngược mà.
38 Thiếu đi sự trợ giúp của Bạch Phàm, vết thương trên người Tô Bạch càng ngày càng nghiêm trọng. Nguy cơ sống chết ngay trước mắt khiến hắn cố hết sức tỉnh táo lại, tinh tế hồi tưởng cốt truyện.
39 Mấy kẻ còn lại đều bị biến cố đột ngột làm ngây người. Mị Cơ run lên, ở ngay dưới mí mắt mình mà còn xảy ra chuyện như vậy, nếu không thể mang người trở về, nghênh đón bọn họ sẽ là sự trừng phạt cực kỳ tàn ác.
40 Đáy vực vắng lặng, lúc này linh lực của hai người Mộ Tô đã kiệt quệ, cả người ướt đẫm. Gió đêm thổi qua, cả hai bất giác rùng mình. May mắn là trong túi càn khôn của Tô Bạch lẫn Tu Di giới của Mộ Thanh Giác đều không thiếu quần áo mới để thay.