1 Tiểu Quách, Quách Tề Ngọc”
Bên ngoài truyền đến tiếng la rất có lực xuyên thấu của bà chủ.
“Ra đây giúp đỡ cái nào!”
Quách Tề Ngọc vội vã từ một đống chén dĩa cao cao ngồi dậy, lau khô bọt biển trên tay, cẩn thận từng li từng tí, lảo đảo từ bên trong chén dĩa đi đến, nhỏ giọng đáp lời.
2 Quách Tề Ngọc có chút mờ mịt liếc nhìn chung quanh.
Nếu như hắn nhớ không lầm, hôm nay đã là ngày thứ ba.
Ngày thứ ba, sói con chưa từng xuất hiện ở chỗ cũ.
3 Rạng sáng ngày thứ hai Quách Tề Ngọc thức giấc.
Cánh tay bị ép tới tê dại, đại khái là sói con an tâm bên cạnh có người nên ngủ vù vù.
Hắn cẩn thận rút tay ra, xuống giường đi rửa mặt một chút sau đó liền đi xuống lầu.
4 Quách Tề Ngọc đem túi vải bố từ bên ngoài lôi vào.
Quách Tiểu Bắc đứng ngồi ở trên giường nhìn, không có một chút nào cần ý tứ giúp đỡ.
Quách Tề Ngọc mệt đến không chịu được, nhìn túi chứa đầy sách mà tay tê rần, trên cao nhất chính là từ điển Tân Hoa cùng thành ngữ từ điển.
5 Quách Tề Ngọc thử cùng thương lượng về viện mồ côi cùng Quách Thiên Sứ.
Quách Thiên Sứ trong nháy mắt chuẩn bị tâm lý biến thành Quách Tiểu Lang, hao hết cả miệng lưỡi, đành phải trầm mặc đáp lại.
6 Trong phòng làm việc, Quách Tề Ngọc rõ ràng cảm nhận được nhóc con hoảng sợ cùng sợ hãi chôn ở trong lồng ngực hắn, làm sao cũng không chịu đi ra.
Quách Tề Ngọc nghĩ có thể là căn phòng làm việc này bên trong không khí có chút không tốt.
7 Edit: Shin
Ngày thứ hai đến trường, Quách Tề Ngọc suy nghĩ một chút, vẫn nên đem theo Quách Tiểu Bắc.
Cơ bản hàng thứ nhất không ai ngồi, vẫn luôn chỉ có một mình hắn, nhiều thêm một đứa bé cũng không sao.
8 Edit: Shin
Tra xong thành tích cuối kỳ, Quách Tề Ngọc ở trong lòng đánh giá thành tích xếp hạng học tập một năm đại học của mình, không phải làm ở ủy ban đoàn, nên chỉ có thể xếp hạng nhì.
9 Edit: ShinVào buổi chiều chiếu bộ phim hoạt hình hấp dẫn Lý Ứng Trúc nên cuộc nháo loạn đi đến hồi kết thúc.
Bà An một lần nữa múc sủi cảo, đưa cho Quách Tề Ngọc.
10 Edit: Shin
Chuyện tìm việc làm sống chết mặc bay, thế nhưng Quách Tề Ngọc muốn có cuộc sống đảm bảo cho Quách Tiểu Bắc trong lòng liền đắc ý.
Trên đường về đi đón Quách Tiểu Bắc không tự chủ vừa đi vừa hát.
11 Edit: Shin
Quách Tiểu Bắc mở cửa, mặt không hề cảm xúc – theo dõi hắn nhìn một lúc, sau đó tránh ra, “Được rồi, anh vào đi. ”
Quách Tề Ngọc cấp tốc đi vào tắm rửa, rửa mặt sau đó đi về phía giường.
12 Edit: Shin
Buổi tối ngày thứ hai, Quách Tiểu Bắc cảm thấy Quách Tề Ngọc thần thần bí bí, thời điểm tới đón hắn có vẻ rất vui, vừa nhìn dáng vẻ là biết đợi lát nữa có chuyện tốt muốn chia sẻ.
13 Edit: Shin
“Ngày kia đến Tết rồi. ” chị Mã liếc nhìn nhà sách năm trước vẫn tính là náo nhiệt, “Tiểu Quách dự định làm sao qua nổi năm nay đây?”
Chị Mã biết Quách Tề Ngọc một thân một mình ở W thị vì lẽ đó nên hỏi thẳng.
14 Edit: Shin
Quách Tề Ngọc lo lắng đề phòng chừng mấy ngày, nhưng Long Chấn không còn xuất hiện nữa.
Quách Tiểu Bắc không nhắc lại việc này nữa, điều này làm hắn thả lỏng không ít.
15 Edit: Shin
Trên đường trở về, Long Chấn quyết định thực thi kế hoạch đi theo con đường cong không lối về.
Thời điểm xe công cộng vừa vặn chạy tới, Quách Tề Ngọc rất vui, Long Chấn chưa kịp thực thi kế hoạch tác chiến của mình.
16 Edit: Shin
Thời điểm nửa tháng sau, Quách Tề Ngọc chuẩn bị mang Quách Tiểu Bắc hoàn thành kế hoạch đi leo núi ở Hồng Sơn!
Hỏi dò ý kiến Quách Tiểu Bắc, nhận được câu trả lời sao cũng được.
17 Edit: Shin
Học bổ túc không dễ dàng tìm được.
Quách Tề Ngọc phí hết công sức, mới tìm được một công ty tương đối gần hắn, còn có thể học bổ túc.
Quách Tề Ngọc lưu lại sinh hoạt phí cuối cùng đóng tiền học một năm, đem tiền lương Long Chấn lưu lại gộp lại, nộp hai phần ba.
18 Edit: Shin
Ngày thứ hai, Quách Tề Ngọc phát hiện người của công ty đều mang điểm ý bỡn cợt nhìn hắn.
“Có thể hay không nhìn quá rõ ràng?” Ngay phòng giải khát, có nhiều đồng sự luôn luôn hướng về hắn trừng mắt nhìn.
19 Edit: Shin
Trước sinh nhật Quách Tiểu Bắc một ngày, Long Chấn lại xuất hiện.
Lần này Long Chấn nhìn qua sắc mặt rất kém, dáng vẻ mệt mỏi, Quách Tề Ngọc chủ nghĩa nhân đạo cùng bản năng hoảng sợ, quan tâm một hồi.
20 Edit: Shin
Ngày thứ hai, chị Lý một mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép đem Quách Tề Ngọc kéo đến một góc.
“Tiểu Quách à, nói thế nào em cũng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, đạo lý ấy làm sao không hiểu?”
Quách Tề Ngọc biết là chuyện ngày hôm qua, không lên tiếng.