1 Ngoài cửa sổ mưa dầm rả rít, đông một giọt tây một giọt mà nhỏ xuống vũng nước dưới mặt đất, tôi mới từ phòng điều hòa đi ra liền nghênh đón gió lạnh, nhịn không được giật mình run lập cập.
2 Muốn nói trên thân của người này có một loại khí chất đặc biệt* không khỏi có vẻ quá mức khoatrương, nhưng loại cảm giác hoàn toàn xa lạ* này lại rất rõ ràng.
3 Có rất ít người khi nhìn đến phòng khách gần như có thể dùng nhà chỉ có bốn bức tường để hình dung của tôi còn có thể bảo trì lễ nghi, chỉ có vài vị khách vào cửa đều không hẹn mà cùng để lộ ra vẻ kinh ngạc đủ để xưng là thất lễ.
4 Toàn bộ dương vật của tôi đều cắm vào, ngay sau đó bị hậu huyệt của anh cắn.
Độ nóng của rượu khiến cho tôi giống như đưa thân vào chỗ nước sôi, cả người nghẹn một cỗ khô nóng, hậu huyệt của Trịnh Triết gắt gao siết chặt, lại khiến cho dục vọng không chỗ phát tiết nhanh chóng nhảy lên tới cực hạn.
5 Nhân sinh lần đầu tiên có bạn tình, cảm tưởng đầu tiên của tôi là mờ mịt.
Sau khi thức dậy mờ mịt đối với chuyện vừa phát sinh, mờ mịt đối với người hiện tại đang bình yênngủ bên gối mình, còn có chút mờ mịt đối với bản thân là một người đàn ông dùng nửa thân dưới để suy nghĩ: Tôi lần đầu tiên cảm nhận được dục vọng thăng cấp là có cảm giác gì, thật sự là cho cái lỗ tôiliền dám ‘làm’.
6 Tôi thật sự liền đem chuyện này vứt ra sau đầu.
Chỉ là ngẫu nhiên đi ngang qua cách vách, nhìn thấy cửa phòng đóng chặt, sẽ theo bản năng liếc một cái.
7 Bữa tiệc nhàm chán giống hệt như tưởng tượng của tôi—— chỉ nhàm chán với một mình tôi.
Phụ đạo viên cùng các đội viên đều rất vui vẻ.
Ăn món thịt nướng rất phù hợp với bầu không khí náo nhiệt, cuối cùng uống rượu ca hát, chơi đùa đùa giỡn.
8 Tiếng mưa rả rít, hô hấp của Trịnh Triết nhỏ đến độ không thể nghe rõ.
Anh kiên nhẫn chờ câu trả lời của tôi, tôi nhìn chằm chằm bóng người dưới tán ô trong chốc lát, nói: “Không cần, cảm ơn.
9 Tôi đương nhiên không ngốc đến mức nói ra loại lời nói muốn về nhà chơi game, tuy rằng tôi rất muốn Trịnh Triết đừng uổng phí thời gian trên người tôi.
10 Tủ lạnh còn không ít rau dưa, tủ đông cũng còn không ít thịt, tôi quét một vòng, cái gì cũng không muốn ăn, liền đóng cửa lại.
Tôi để ý thấy sàn xi măng ngoài sân đã làm được không sai biệt lắm, liền nghĩ xuống tiệm mì hoành thánh ở lầu dưới để ăn một chén mì.
11 Hết thảy đều nằm ngoài dự đoán của tôi.
Ra cửa tôi chỉ nghĩ muốn xuống lầu ăn bát mì hoành thánh, đến trước cửa tôi chỉ nghĩ giúp Trịnh Triết đóng cửa, cho dù là hiện tại, tôi cũng không nghĩ tôi sẽ lại lần nữa nhấc lên quan hệ với Trịnh Triết.
12 Sự thật đã bày ra trước mắt, tôi cũng không còn rối rắm, đẩy đẩy Trịnh Triết đang mơ màng: “Tỉnh,đừng ngủ, dậy tắm rửa. ”
“Tôi ngủ mấy phút lại tắm.
13 Chuyên ngành học của tôi là marketing, lý thuyết học được một đống lớn, trên thực tế tất cả đều là phí công, ra ngoài tìm việc làm, câu hỏi phỏng vấn đầu tiên vĩnh viễn là “Đã có kinh nghiệm hành nghề hay chưa”.
14 Nói thật, bộ đồ này nhìn sơ qua cũng không tính là quái dị, nhưng mặc đến để “phỏng vấn” xác thật kỳ quái.
Nó nhìn từ bên ngoài cũng chỉ là một bộ đồng phục theo chủ đề quân trang, màu xanh đậm gần chuyển sang đen—— đúng đúng đúng, tôi biết nhìn qua như quân trang đã rất bựa rồi, nhưng quân trang vẫn là một thứ tương đối bình thường, chỗ không thích hợp chính là khoản thiết kế—— quần áo cắt may vô cùng vừa người, ôm đến độ tôi không thể không khiến mình ưỡn đến thẳng tắp.
15 Nói như vậy khả năng có chút mất mặt, nhưng tình huống thực tế lại chính là như vậy.
Tôi hoàn toàn bị chuyện này đánh ngốc, đứng ngơ ngác tại chỗ, không biết nên làm thế nào cho phải.
16 Trịnh Triết nói muốn tôi làm người phát ngôn hình ảnh cho anh, tôi từ chối không chút do dự.
Nói thật tôi cảm thấy đề nghị này có chút khôi hài, không nói đến việc tôi xuất thân không chính quy, lại càng không cần phải nói đến tôi có ăn ảnh hay không, mấu chốt chính là, loại ông lớn mà thị trường marketing cũng lười làm như công ty Tân Sinh đây, bỗng nhiên nhận một người phát ngôn hình ảnh không có danh tiếng gì.
17 Tôi cúi đầu xuống hôn môi anh, anh ngẩng đầu lên hôn trả lại tôi, thân thể vô thức hướng về phía tôi.
Thời điểm đẩy ngã anh xuống sô fa, tôi mới phát hiện anh thật sự gầy đến kinh người.
18 Tình trạng thân thể của Trịnh Triết tốt hơn nhiều so với tưởng tượng của tôi, tuy rằng đến cuối cùng rõ ràng có thể nhìn thấy anh là vì tôi mà mạnh mẽ chống đỡ, nhưng chúng tôi vẫn tới hai lần.
19 Vào tôi mười bốn tuổi lúc trước, cha mẹ cùng mất chỉ là một loại tăng cấp trong phim ảnh cùng trò chơi.
Nhân vật chính hoặc là nhân vật phản diện, chung quy sẽ có một người, có bi thảm lúc nhỏ hoặc là nhận lấy đả kích nghiêm trọng, bởi vậy mà sinh ra lột xác, từ đó về sau rực rỡ hẳn lên*.
20 Tôi ngồi bên ngoài chờ Trịnh Triết tỉnh lại.
Anh ngủ rất sâu.
Anh bao giờ cũng ngủ rất ngon, một khi ngủ, cho dù tôi di chuyển thế nào anh cũng sẽ không tỉnh.