1 CHƯƠNG THỨ NHẤT
Trăng sáng treo cao, bóng đêm tĩnh lặng. Các nhà đều đã đóng chặt môn hộ bình yên đi vào giấc ngủ. Giờ phút này cũng đúng lúc là thời điểm náo nhiệt của sòng bài, kỹ viện mở cửa đón khách.
2 CHƯƠNG THỨ HAI
Ôn Nhã Thần nằm mộng, mơ thấy chính mình đang đứng bên ngoài Ỷ Thúy lâu, tú bà cười nói lôi kéo Chu thiếu gia bên người. Bên cạnh người đến người đi, một trận gió nhẹ thổi qua.
3 CHƯƠNG THỨ BA
Ra khỏi sân một đường bước đi, ngõ nhỏ quanh co, hẻm nhỏ dài hẹp, đan xen, tiếp nối, chằng chịt tựa mê cung. Hỏi thăm mấy người, Ôn Nhã Thần mới đến được nơi quen thuộc.
4 CHƯƠNG THỨ TƯ
Xuân ấm nhân gian, vạn vật đổi mới. Minh hồ ngoài thành băng đã tan, một làn bích thủy xanh xanh, hai bờ sông liễu rủ che phủ, hoa đào nở rộ.
5 CHƯƠNG THỨ NĂM
Trên cành cao oanh tranh tổ ấm, nhà ai mở tiệc đón tân gia. Còn chưa vào giữa xuân, dưới mái hiên chim yến đã chịu mạo hiểm mấy ngày mưa dầm trở về xây tổ.
6 CHƯƠNG THỨ SÁU
Muốn mỹ thực phải tới Trích Nguyệt lâu, tửu hương thái mỹ không kể hết; may xuyên y (trang phục) phải đến Tiêm Vân trang, tú nương bên đó tay nghề nhất đẳng; yên chi (son phấn) ở đông thành trong ngõ Bạch Vân sau phố Thanh Long màu sắc là đẹp nhất; trang sức tự nhiên là Bàng ký thành tây xuất sắc nhất, nhà ai cưới vợ lại không tới đó đánh một đôi vòng tay long phượng? Phỉ thúy, châu báu lại là nên đi Thạch Đầu trai…
Bại gia tử tiêu tiền như nước nhắc tới phong vật (địa điểm, phong cảnh nổi bật) kinh thành có thể nói không gì không biết, không chỗ không tường, Tích Thủy am ngoài cổng thành dùng cái gì làm nhân bánh bao hắn đều biết rõ: “Về phần tầm hoan họa nhạc tiêu khiển tháng ngày, ha hả… Lúc đầu đương nhiên là Ỷ Thúy lâu, hiện tại lại là Phi Thiên đổ phường.
7 CHƯƠNG THỨ BẢY
( ://dongphongthieu. files. wordpress. com/2014/01/xinhxinh_185744864. jpg)
“Diệp Thanh Vũ? Chưa nghe nói qua. ” Cố Minh Cử ngồi xếp bằng ở bên kia song tù, một tay quen thuộc mà với qua song gỗ lấy đến một bầu rượu.
8 CHƯƠNG THỨ TÁM
Lời người xưa nói đều có đạo lý. Nguyệt doanh tắc khuy, thủy mãn tắc dật (trăng tròn lại khuyết, nước đầy sẽ tràn). Đối nhân xử thế nào ai có thể trọn vẹn, thế nên, khi nói chuyện cũng phải lưu lại ba phần đường sống.
9 CHƯƠNG THỨ CHÍN
Trong phòng Diệp Thanh Vũ luôn tràn ngập hương vị thảo dược nhàn nhạt hòa trộn với mùi bùn đất ngoài viện, hương khí không thể so sánh với huân hương Tướng quân phủ thường dùng, thế nhưng hít thở lâu lại thấy tươi mát dễ chịu.
10 CHƯƠNG THỨ MƯỜI
Hoàng hôn buông xuống, trên phố thương gia vội vã treo đèn ***g trước cửa. Màn đêm mới chỉ phủ một nửa, bên ngọn núi phía tây ánh nắng chiều đỏ rực vẫn còn chậm chạp lưu luyến không muốn rời đi.
11 CHƯƠNG THỨ MƯỜI MỘT
“Này này này, nói cho các ngươi nghe một chuyện lạ à nha… Trong cung đều lén lút lưu truyền…”
Có kẻ quá chén, ôm lấy hoa nương, nằm dựa vào ghế, say khướt mà luyên thuyên: “Nửa đêm hai hôm trước, có người nhìn thấy Lâm Giang vương tiến vào Y Lan điện của Lý nương nương…”
Gã tận lực đè thấp thanh âm, giọng điệu thần bí: “Các ngươi nói xem, này là có chuyện gì?”
Có người cười nhạt: “A, này thì có cái gì? Lâm Giang vương giúp đỡ Sùng hoàng tử cũng không phải ngày một ngày hai.
12 CHƯƠNG THỨ MƯỜI HAI
( ://dongphongthieu. files. wordpress. com/2014/03/images. jpg) ( ://dongphongthieu. files. wordpress. com/2014/03/te1baa3i-xue1bb91ng.
13 CHƯƠNG THỨ MƯỜI BA
Hôn lễ nhà Chu gia thực náo nhiệt. Bề ngoài là nạp thiếp, bên trong thực ra là cơ hội để nhóm vương tôn công tử tụ họp một chỗ cười nói vui đùa.
14 CHƯƠNG THỨ MƯỜI BỐN
Nụ hôn của Ôn Nhã Thần nóng rực lại bức thiết, ẩn bên trong là tầng tầng hưng phấn, tách ra trong khoảnh khắc lại sáp gần, đầu lưỡi tham tiến vào trong khoang miệng, phảng phất giống như có thể xông thẳng tới yết hầu.
15 CHƯƠNG THỨ MƯỜI LĂM (BẢN SỬA CHỮA)
Thiên Hữu năm thứ hai mươi bảy, ngự sử Nghiêm Phượng Lâu làm tròn bổn phận, hành sự nghiêm minh, được cất nhắc lên chức ngự sử trung thừa, chưởng quản toàn ban ngự sử, có thể cáo trạng, vạch tội đủ loại quan lại.
16 CHƯƠNG THỨ MƯỜI SÁU 【 BẢN SỬA CHỮA 】
Đêm dài vừa hết, sáng sớm chưa qua. Lâu bên kia đèn hoa còn chưa ngơi nghỉ, trên bầu trời thưa thớt ánh trăng sao.
17 CHƯƠNG THỨ MƯỜI BẢY
“Thanh Vũ a, ta thực sự, thực sự muốn… ở bên ngươi. ” Khi nhìn thấy y cùng Đường Vô Hoặc sóng vai họa tranh, khi phát hiện y cùng Ngân Nguyệt phu nhân vô cùng ăn ý, khi cầm trên tay bài văn y tự tay sao hộ… Không một ai hay sau nụ cười của hắn lại là chột dạ cùng sợ hãi.
18 CHƯƠNG THỨ MƯỜI TÁM
( ://dongphongthieu. files. wordpress. com/2014/07/200811711147162_2. jpg)
Đầu xuân Thiên Hữu năm thứ hai mươi tám, băng tuyết vừa tan, mưa phùn tầm tã, đóa tịch mai vàng nhạt đầu cành vẫn ngạo nghễ trong mưa gió, ở đầu kia mấy cành lê trên cây đã lác đác vài bông hoa trắng muốt.
19 CHƯƠNG THỨ MƯỜI CHÍN
Cuối hạ Thiên Hữu năm hai mươi tám, thiên tử băng hà. Chín châu đồ trắng, thiên địa cùng ai (bi thương). Nửa tháng sau, trước cửa Tướng phủ bạch trướng treo cao, Cao tướng bệnh nặng qua đời.
20 CHƯƠNG THỨ HAI MƯƠI
Đầu xuân năm mới, các nhà hiển quý trong kinh tràn đầy những lời đồn đãi tam công tử nhà này đã ước định với tứ tiểu thư nhà nào, đại tiểu thư nhà kia đã cùng tiểu thế tử nhà nọ mai mối.