1 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
ABO, kỷ nguyên năm 3021, ngày 21/3.
2
Thời gian lui về năm 3018, năm chưa bạo phát tang thi.
Ngày 21/3/3018, thứ 2, thời tiết nóng nực khác thường, rất nhiều người từ sáng sớm đã mặc áo cộc tay.
3
21/3/3021, căn cứ tránh nạn Nhất Linh, Hoa Quốc.
Chu Mạc mang khuôn mặt vô cảm bước qua cửa kiểm tra, trải qua một đống kiểm tra phức tạp, được xác định là không bị nhiễm bệnh, lúc này anh mới được đi vào bên trong.
4 Nam nhân vốn đang tắm trong phòng tắm lại xuất hiện ở đây, mái tóc ướt đẫm, thân hình cường tráng còn vương thủy châu, hạ thân tùy ý trùm một chiếc quần, dây lưng lỏng lẻo rủ xuống theo hông, sau quần là phân thân đang sưng lên.
5
Trong phòng ngủ.
Nhung Ngạn mở tủ lạnh mini lấy bình nước ra uống, nhìn Chu Mạc đang yên lặng đứng một góc.
Hắn nhìn Chu Mạc, lạnh nhạt mở miệng: " Sao vậy? Vừa rồi em nói cái gì, còn cần ta nhắc lại một lần nữa sao?"
Hai tay Chu Mạc nắm thành quyền, cả người không tự chủ cứng ngắc.
6 "Đau quá, Nhung Ngạn, mau lấy ra. . . " Cả người Chu Mạc đầy mồ hôi, hô hấp dồn dập, hai tay run rẩy nắm tay đối phương, sắc mặt tái nhợt, đáy mắt tích tụ hơi nước, môi run run, tính khí của Nhung Ngạn lớn hơn gậy mát xa nhiều lần, khoang thất vừa khôi phục giờ như bị đâm xuyên qua, cảm giác đau đớn và xé rách quen thuộc khiến Chu Mạc vô thức run lên bần bật.
7 "Đau quá. . . Không được! Em sai rồi Nhung Ngạn, xin anh đó mau buông em ra!" Cửa khoang thất yếu ớt không ngừng bị đâm vào, cả người anh run rẩy từng hồi, không cách nào chạy trốn, hoảng loạn cùng sợ hãi, nơi bị nam nhân mạnh mẽ đâm vào dần trở nên mềm mại, dâm thủy ướt át dần chảy ra, cửa cung khẩu bị nam nhân đâm xuyên nhẹ nhàng hút chặt lấy quy đầu cứng rắn của hắn.
8 Dưới ánh mặt trời chói chang, một chiếc xe tải chạy băng băng trên con đường hoang vu, chiếc xe kia chạy rất nhanh, vận tốc hơn 100 km/h, phía sau bốc lên khói bụi mù mịt.
9 Cửa bị đẩy ra, đồng tử co lại, kiếm bay ra, "keng" một tiếng, mũi kiếm sắc bén cắm vào đầu tang thi, nó phát ra tiếng gầm gừ khàn khàn, ngã rầm xuống đất.