61 Ánh mắt Nghiêu Vũ dõi ra xa, HứaDực Trung mỉm cười nhìn cô. Anh muốn để cô mãi mãi sống trong giấc mơ đẹp nhưvậy, nhìn cô cười, anh thấy hạnh phúc. “Nghiêu Nghiêu, anh thấy tắm suốinước nóng rất tốt cho sức khỏe, mùa hè vẫn có thể tắm suối nước nóng, đúngkhông?” Đồng Tư Thành đề nghị.
62 Chẳng phải một bài thơ nổitiếng[1] đã viết, khoảng cách xa nhất trên thế giới này chính là tôi ở ngaytrước mặt em, nhưng em không biết tôi yêu em. [1] Bài thơ Khoảng cách xa nhấtthế giới của Tago.
63 Ánh đèn ngoài cửa sổ hắt vào, phủsáng dịu dàng lên hai con người đó, một lớn một bé, họ là một phần máu thịt củaanh. Anh yêu họ hơn mạng sống của mình, anh muốn làm chiếc gối êm của họ.
64 Cơ hồ từ khi con bướm đó bay đi,em đã không còn là Thiên Trần trong kí ức tôi. Hoặc là Thiên Trần trong kí ứcchỉ thuộc về tôi, còn em không thuộc về tôi nữa.