61 Khi Diệp Xuyên xách hai cái túi rác to đi ra khỏi công ty thì nghe ở phía sau vang lên tiếng kèn xe, vốn tưởng là Hắc Lục, nhưng quay người lại mới phát hiện đứng ở kế bên chiếc xe đậu ven đường là Diệp Thời Tranh.
62 Khi Hắc Lục từ phòng tắm đi ra, Diệp Xuyên đang ngẩn người dựa vào cửa sổ. Đèn nơi đầu giường đã bật lên, làn sóng ánh sáng màu quất ấm áp như nước dàn trải khắp căn phòng, trong không khí nhu hòa vẫn còn thoang thoảng mùi rượu.
63 Đại học An Ninh nghỉ trễ hơn đại học B gần mười ngày, lúc Thiệu Khải mua được vé xe thu thập hành lý xong hết, gọi điện tạm biệt Diệp Xuyên mới biết được cậu đã dọn đến hoa viên Gia Đức.
64 Ngũ Cô Nương kỳ thật cũng không hẳn là núi, bất quá là một dãy đồi núi hơi cao cao ở gần B thị mà thôi. Bởi vì có suối nước nóng, nên người ta đầu tư khai phá và xây dựng một số dự án làng du lịch ở đây.
65 Hắc Lục đẩy cửa lớn của nhà hàng ra, liếc mắt liền thấy Hắc Nhất Bằng ngồi ở một góc sáng sủa, trong đầu không khỏi nảy ra ý nghĩ quả nhiên là thế. Lúc Diệp Xuyên kêu lại đây mua hai lon coke, hắn đã có bao nhiêu nghi ngờ.
66 Hắc Lục đẩy cửa lớn của nhà hàng ra, liếc mắt liền thấy Hắc Nhất Bằng ngồi ở một góc sáng sủa, trong đầu không khỏi nảy ra ý nghĩ quả nhiên là thế. Lúc Diệp Xuyên kêu lại đây mua hai lon coke, hắn đã có bao nhiêu nghi ngờ.
67 “Mười giờ bốn mươi lăm, mèo con nhà anh xuống lầu. ”“Ai nha, băng qua đường, muốn đi đâu đây a?”“Quán mì!Lão Hắc, mèo con nhà anh hẹn người ta đi ăn cơm mà, sao lại đến quán mì chứ?”“Sì sụp húp, ăn hết một tô mì thịt bò lớn, lại còn nhiều thịt bò hơn mì.
68 “Mười giờ bốn mươi lăm, mèo con nhà anh xuống lầu. ”“Ai nha, băng qua đường, muốn đi đâu đây a?”“Quán mì!Lão Hắc, mèo con nhà anh hẹn người ta đi ăn cơm mà, sao lại đến quán mì chứ?”“Sì sụp húp, ăn hết một tô mì thịt bò lớn, lại còn nhiều thịt bò hơn mì.
69 Hắc Lục còn chưa xuống xe thì đã thấy Diệp Xuyên ngồi kế bên bồn hoa dưới lầu, bên cạnh để vài cái túi mua sắm màu sắc rực rỡ, bộ dáng cúi đầu giống như chú gà trống choai bị đánh bại.
70 Diệp Xuyên bọc chăn ở trên giường lăn qua lộn lại, vui ơi là vui. Hắc Lục ngồi ở bên giường hút thuốc, vừa nhìn cậu bọc chăn kín mít như một con côn trùng đang quằn quại, vẻ mặt cười không cười.
71 Lúc Hắc Lục mới nghe Diệp Xuyên kể chuyện, chỉ cảm thấy có điềm xấu, trong lòng lo lắng, bởi vậy mới sắp xếp Lâm tử âm thầm chăm nom. Nhưng sau khi ăn bữa cơm ở Diệp gia vào ngày 15 – 1, hắn lại cảm thấy chuyện của hai người kia cùng công ty Lý Nghiệp và Diệp Xuyên có một sự liên quan không rõ ràng.
72 Lúc Diệp Xuyên tỉnh lại, Hắc Lục vẫn còn nặng nề ngủ, ngay cả Diệp Xuyên xoay người cũng không nhận ra. Lúc trước, chỉ cần Diệp Xuyên ở trong lòng hắn vừa cử động, là lập tức mở mắt.
73 Diệp Xuyên biết công ty của Diệp Thời Phi xảy ra vấn đề là thời điểm sau khai giảng. Diệp Thời Tranh nói qua điện thoại có vẻ mập mờ, Diệp Xuyên cũng không biết anh ấy cố ý giấu diếm hay là mình không hiểu rõ ràng, ngược lại đến hỏi Hắc Lục, hắn lại nói sau lưng công ty Lí Nghiệp có cậy đại thụ Lý gia, người bình thường ai rảnh mà đánh chủ ý vào nó? Nếu có gặp chuyện không may thì cũng là bên trong nội bộ, cậu không cần nhọc lòng.
74 Đem tiền cho em trai vay và đưa tiền cho cha dượng chữa bệnh, nếu không truy tới cùng, thì có thể nói là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Hắc Lục không thể thuyết phục bản thân mình giúp đỡ con người đã đẩy mình vào vực thẳm, nhưng nếu chỉ là em trai tìm đến để vay tiền, thì hắn lại hoàn toàn không ngại.
75 Tàu điện ngầm sắp vào ga, Lâm Tử liền phát hiện mình đã làm mất dấu người cần bảo vệ. Hai người đàn ông mặc tây trang giày da cãi nhau khi tàu sắp đến chỗ quẹo vào ga, vây xung quanh là một đám người rảnh rỗi xem náo nhiệt.
76 Trong giấc ngủ mơ màng, Diệp Xuyên cảm thấy thân thể lúc nóng lúc lạnh, cậu nghĩ có thể mình đang phát sốt. Trong lòng Diệp Xuyên không khỏi chán nản thật nhiều, thế này thật đúng là họa vô đơn chí.
77 Nôn ra một búng máu, Diệp Xuyên cảm thấy cả cơ thể đều trống rỗng. Linh hồn đã phiêu dạt đi mất, chỉ còn lại sự đau đớn giống như tiếng vang trong động cứ dội vào lồng ngực, không có dấu hiệu giảm bớt.
78 Kim đồng hồ từng chút một nhích tới thời gian thỏa thuận. Lý Hành Tung có hơi mất kiên nhẫn gõ vào tay lái, trong lòng sinh ra một nỗi bất an không rõ nguyên do.
79 “Lý Hành Tung lái xe ra ngoài rồi. ”Tiếu Nam hơi lo lắng nhìn lão đại nhà mình, “Có cần phái người đi theo hay không? Anh em bên kia nói Diệp Thời Tranh cũng đi theo sau.
80 Diệp Xuyên chạy nhanh đến muốn tắt thở. Vì cậu bị cơn sốt hành hạ khiến cho thần trí điên đảo, lại cố sức chạy lâu như vậy, suy nghĩ có chút không rõ ràng lắm.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Ngôn Tình
Số chương: 106