1 Diệp Xuyên lưng đeo balo đựng sách, vừa mới bước ra khỏi phòng học thì nghe cách đó không xa, từ phía sân thể dục nhỏ có người kêu tên cậu. Diệp Xuyên híp mắt nhìn lại, là một nam sinh cao gầy, mồ hôi nhễ nhại đang chạy về phía cậu.
2 Lúc Diệp Ninh Đức vừa mới nghỉ việc, trong tay chỉ có một công ty thương mại nho nhỏ, trên danh nghĩa là chi nhánh của công ty quốc doanh lớn. Sau đó công việc kinh doanh ngày càng phát triển to lớn, sự tình trong nhà đương nhiên là ông không có thời gian để quan tâm.
3 Lúc Diệp Thời Phi và Lý Hành Tung quay trở lại mang theo vài túi đồ, ngoại trừ một ít đồ dùng bên ngoài, còn có mỹ phẩm linh tinh gì đó, xem ra là quà tặng cho Diệp Ninh Đức và Kiều Mẫn.
4 Tắm rửa, thay quần áo xong, Diệp Xuyên ngồi giải hai đề thi, thẳng cho đến khi người giúp việc kêu ăn cơm mới đứng dậy đi xuống lầu. Diệp Ninh Đức cùng Kiều Mẫn đều đã trở lại, đang ngồi ở phòng khách nói chuyện phiếm với Diệp Thời Phi và Lý Hành Tung.
5 Lấy cớ phải làm bài tập, Diệp Xuyên cơm nước xong liền quay về phòng. Phòng ngủ của cậu ở lầu hai, phía dưới chính là phòng khách kế bên nhà ăn. Mở cửa sổ ra, ngồi bên cạnh bàn học, âm thanh cười nói ở dưới lầu nghe rất rõ ràng.
6 Diệp Thời Phi và Lý Hành Tung không biết đi tiêu dao nơi nào, đến sáng cũng không quay về. Khi Diệp Xuyên chạy bộ về đến nhà, Diệp Ninh Đức đã đi làm, Kiều Mẫn còn chưa rời giường, lầu trên lầu dưới đều im lặng.
7 Trước khi tan tầm, Diệp Xuyên mua một phần bánh trứng trái cây, do dự trong chốc lát, lại lấy thêm một phần tiramisu, một bánh pudding caramen. Bánh trái cây là cho Diệp Thời Phi, tiramisu là của Kiều Mẫn.
8 Lúc Diệp Xuyên rời giường, Diệp Ninh Đức đã đi làm. Kiều Mẫn cũng khó có dịp dậy sớm như vậy, đang ngáp lên ngáp xuống ngồi ăn điểm tâm. Buổi tối hôm qua cô tuyên bố muốn đưa tiễn hai người ra sân bay, Diệp Thời Phi không thể thay đổi được ý định của cô đành phải gật đầu đồng ý.
9 Trước khi khai giảng nửa tháng, Diệp Xuyên đón cái sinh nhật đầu tiên của chính mình từ lúc trọng sinh tới nay. Vài năm nay, sinh hoạt của cậu đều đặt trọng tâm vào một người khác, gần như quen với ý nghĩ, mọi việc đều đem Lý Hành Tung lên vị trí đầu tiên.
10 Ngày đó uống đến cuối cùng, Diệp Xuyên đã say khướt. Vừa túm lấy cánh tay Thiệu Khải vừa khóc vừa cười nói mình không đi B thị, sẽ nộp đơn thi đến một nơi rất xa, cả đời này cũng không để mình chịu ủy khuất.
11 Làm xong vài đề thi, Diệp Xuyên thong dong đi xuống lầu, lấy từ trong tủ lạnh ra hộp sủi cảo mà người giúp việc đã chuẩn bị sẵn, bắt đầu làm bữa cơm tất niên cho mình.
12 “Nguyện vọng của cháu, là chú thay đổi. ”Diệp Ninh Đức ngồi phía đối diện của bàn ăn, hai tay giao nhau đặt ở trước mặt, bày ra tư thế sẵn sàng cho một cuộc nói chuyện dài, “Chú tìm người tra xét điểm của cháu, đủ để trúng tuyển vào đại học B, sau đó nhờ người thay cháu sửa lại nguyện vọng.
13 Lúc máy bay hạ cánh ở B thị đã là ba giờ chiều, Diệp Xuyên liếc mắt một cái liền thấy được Lý Hành Tung trong đám đông những người đi đón. So với một năm trước đây, hắn tựa hồ gầy hơn một chút, tóc cắt ngắn gọn gàng, cả người thoạt nhìn có cảm giác góc cạnh rõ ràng.
14 Vừa mới đi vào nội thành Lý Hành Tung đã bị một cuộc điện thoại gọi đi. Diệp Thời Phi thả hắn ở ven đường, còn hẹn hắn cơm chiều gặp nhau tại nhà hàng hải sản, sau đó đưa Kiều Mẫn và Diệp Xuyên về nhà mình trước.
15 Bởi vì muốn uống rượu, Diệp Thời Phi, Kiều Mẫn và Diệp Xuyên gọi taxi tới nhà hàng hải sản. Lúc bước vào phòng đặt trước, Lý Hành Tung đã đến rồi, trên bàn ngoài một chai Napa Valley Chardonnay, còn có hai bình rượu đế vô cùng khả nghi.
16 “Em có điểm nào không tốt?”Âm sắc thiếu niên trong trẻo thành kính tựa như một con chiên ngoan đạo đang chờ đợi vận mệnh phán quyết. “Không phải là chuyện tốt hay xấu, Tiểu Đào à.
17 Diệp Xuyên đẩy cửa phòng ở ký túc xá ra, một luồng không khí ẩm mốc ập thẳng vào mặt khiến cậu suýt tắt thở nên vội vàng lui về phía sau hai bước. Căn phòng gần hai tháng không có người ở, khắp nơi đóng một tầng bụi bặm thật dày.
18 Vào đêm trước đợt huấn luyện quân sự, Diệp Xuyên gặp được một bạn cùng phòng khác là La Kiện. Lúc ấy cậu cùng một đám nam nữ sinh đang tụ họp ở sân thể dục, Đàm Lâm ở bên cạnh huých cánh tay cậu, ra hiệu nhìn về phía sau.
19 Người đàn ông này vừa xuất hiện, âm thanh trong quán bar lập tức lặng xuống. Diệp Xuyên cảm thấy người này có khả năng là ông chủ của Black Kite, hoặc là kẻ đứng đầu của một bang phái giang hồ có thế lực, vừa rồi làm ra chuyện ấm ĩ như vậy, chưa nói đến việc khiến cho người ta kiếm tiền ít đi, sợ là còn làm trì hoãn công việc của họ.
20 Quần áo của Nghiêm Hàn mặc ở trên người Diệp Xuyên có hơi rộng, bất quá vào mùa hè ăn bận thùng thình một tí cũng không khó xem. Tắm rửa xong bước ra, Nghiêm Hàn đang ngồi ở sô pha đọc sách, theo ánh sáng của ngọn đèn soi nghiêng bên cạnh, ngũ quan lộ ra vẻ góc cạnh rắn chắc như được dát thêm một vầng sáng nhu hòa.