41 Hắc Lục gắp một ít thịt cá đặt vào cái đĩa để trước mặt cậu, “Chút nữa hắn sẽ quay lại phải không?”Diệp Xuyên gật đầu một cách không chắc chắn. “Thấy hắn liền lập tức thu móng vuốt lại.
42 Diệp Xuyên lựa được một ít cá tôm trong mấy món sang trọng, gắng gượng ăn lưng lửng dạ. Kỳ thực cậu không thể nào thích được mấy thứ hải sản dễ hư hỏng này, ăn nhiều dạ dày và đường ruột sẽ chẳng dễ chịu.
43 Diệp Xuyên có chút buồn bực, sao những người đã lâu không có tin tức đều chọn cùng một ngày mà hẹn nhau lục tục xuất hiện vậy chứ? Có lẽ nên đi coi thầy, hôm nay rốt cuộc là ngày gì a.
44 Diệp Xuyên cũng không ngờ được là, tiệc rượu ngày đó cậu thế nhưng lại rất bận rộn. Khi cậu vừa tới khách sạn Lệ Tinh, đã bị Diệp Thời Phi giao cho trợ lý của mình, vì thế Diệp Xuyên bắt đầu theo chân trợ lý làm mấy việc linh tinh qua lại giữa các phòng để tiếp khách.
45 Cho dù về mặt tâm lý, Diệp Xuyên đã từng có bao nhiêu kinh nghiệm, thì ảnh hưởng từ trò đùa của thời gian nghịch chuyển lại khiến cho thân thể hiện tại ngây ngô vô cùng.
46 Hắc Lục đổi khăn trải giường, bọc Diệp Xuyên trong chăn ôm đến sô pha đối diện cửa sổ ở phòng khách. Ưu thế của nhà cao tầng được phát huy triệt để nhất là vào ban đêm.
47 Vì trong lòng có điểm nghi ngờ, cho nên khi Diệp Xuyên đến ký túc xá của Thiệu Khải chơi liền đặc biệt để ý đến Hắc Nhất Bằng. Giường của Hắc Nhất Bằng nằm ở phía trên giường của Thiệu Khải, rõ ràng là cả hai giống nhau như đúc từ giường ngủ cho đến dụng cụ, chăn cũng đều xếp thành hình vuông vức như nhau.
48 Diệp Thời Tranh cảm thấy mình cần phải uống một ngụm rượu để trấn tỉnh lại. Nhưng uống xong mới kịp nhận ra ly này là vừa rồi Hắc Lục rót cho mình, vì thế lại càng thêm khó chịu.
49 Bởi vì hôm nay là cuối tuần, cho nên sau khi tiễn Diệp Thời Tranh, Diệp Xuyên đi theo Hắc Lục cùng nhau về hoa viên Gia Đức qua đêm. Khi xe chạy ra khỏi bãi đỗ xe của khách sạn, rốt cuộc Diệp Xuyên không kiềm nổi sự tò mò về một vấn đề, bèn cất tiếng hỏi, “Thật sự anh có em trai hả?”Hắc Lục không lên tiếng, đưa một bàn tay nhéo nhéo cằm của cậu.
50 Trong không khí yên tĩnh, tim Diệp Xuyên đập càng lúc càng nhanh hơn. Từ khuỷu tay Hắc Lục, cậu nhổm người dậy để có thể nhìn rõ vẻ mặt của hắn, thế nhưng Hắc Lục đã quay mặt về phía cửa sổ.
51 Biểu tình kinh ngạc chợt lóe lên, Tiếu Nam rất nhanh liền khôi phục lại dáng vẻ hay đùa giỡn quen thuộc, “Ủa, Tiểu Xuyên ở đây à. Anh trai mua bánh quẩy ngon nhất B thị đến nè, cậu nếm thử xem.
52 “Cho nên nói, bản án đầu tiên mà em tiếp cận lại là một vụ kiện đòi bồi thường. ”Diệp Xuyên giơ cái ly có chút thiếu tự tin chạm cốc với người ngồi đối diện và bên cạnh, “Phải, là án bồi thường.
53 Diệp Xuyên có uống rượu, nhưng cũng không nhiều lắm, đủ để mượn rượu giả say giở trò trêu chọc đùa giỡn, đến mức gọi là say khướt thì còn một khoảng cách khá xa.
54 Khi Diệp Xuyên mặc áo choàng tắm đi ra, thì nhìn thấy Hắc Lục vẻ mặt tức giận ném di động lên giường. Diệp Xuyên vừa lau tóc vừa thuận miệng hỏi một câu, “Ai vậy?”Thần sắc trên mặt Hắc Lục chợt lóe lên một chút muộn phiền nhưng cũng mất đi rất nhanh, “Đừng bận tâm, ngủ đi.
55 Khi Thiệu Khải gọi điện thoại tới, Diệp Xuyên đang ngồi ôm bản ghi lại trong văn phòng của Lưu Đức Bồi, đảm nhiệm chức trách bút ghi âm hình người. Trước đó di động đã chỉnh thành chế độ im lặng, Diệp Xuyên lấy di động ra tắt máy.
56 Làm xong công việc, Diệp Xuyên khóa cửa, chạy đến ven đường gọi xe đến thẳng quán Đạo Hoa Thôn nằm trên đường Đông Đại. Đạo Hoa Thôn là một quán bình dân, đồ ăn khá ngon, giá cũng mềm, cho nên rất đông khách.
57 Bởi vì đánh nhau với Hắc Nhất Bằng, mấy ngày nay Diệp Xuyên cố tình tránh mặt Hắc Lục. Cũng không phải làm chuyện xấu rồi không dám thừa nhận, chỉ là cảm thấy không biết nên nói chuyện này với hắn như thế nào.
58 “Trấn điếm chi bảo?”Diệp Xuyên liếc mắt nhìn Hắc Lục, thấy nét mặt của hắn có vẻ cũng không hiểu gì , bèn quay đầu hỏi nhị lão bản, “Ngoại trừ tạo hình.
59 Khi còn nhỏ, người lớn luôn ân cần dạy bảo : Bé ngoan không được nói dối. Sau này lớn lên, chậm rãi cảm thấy có vài lời nói dối dù thế nào cũng không thể tránh được.
60 Nhìn Lý Hành Tung và Diệp Thời Phi chia tay trong buồn bã, Diệp Xuyên cũng cảm thấy không thoải mái. Tuy rằng tất cả những điều này đều đúng với kế hoạch của mình : Anh hai rốt cục biết cậu có người yêu, tuyệt đối sẽ không mơ ước sở hữu của người đàn ông của anh ấy; Mà Lý Hành Tung cũng biết đến sự tồn tại của Hắc Lục, trong suy nghĩ sẽ không còn dao động.