Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Năm Thứ 7 Của Hai Vợ Chồng

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 29
Chương mới nhất: Chương 29: 100 Câu Hỏi Phu Phu
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Tóm tắt: Thụ mang ám ảnh tâm lý vì bị gia đình vứt bỏ nên luôn giấu mọi chuyện vào lòng, đau khổ sợ bị bỏ rơi. Công là một chủ bá (*) nhưng tính cách non trẻ và có phần vô tâm, lắm lời như thể mấy bà tám.

Danh sách chương Năm Thứ 7 Của Hai Vợ Chồng


Chương 1: Lê Hải Đường…

1 “Hôm nay tăng ca, tối không cần chờ. ”“Ừa. ”“Rảnh đi một chuyến tới tiệm giặt là đi. ”“Không phải lấy quần áo về rồi sao?’“Nhân viên cửa hàng lấy nhầm đồ.


Loading...

Chương 2: Mạnh Tiểu Viên…

2 Cuộc sống cứ dần dà trôi qua, lặp đi lặp lại thì thấy không tốt, lúc không tốt thì muốn tìm chút việc vui để cuộc sống không rập khuôn như vậy nữa. Thực ra, tôi thấy hiện nay, vào thời kỳ đầu của cái quá trình không tốt đó – chẳng hạn như một tuần lễ làm mấy lần, mỗi lần làm bao lâu, tiền hí (*) muốn sờ đâu thì chạm đó… Lại chẳng hạn như sáng mấy giờ rời giường mấy giờ ra cửa mấy giờ đến công ty quẹt thẻ, mấy giờ làm chương trình, một tuần đi làm mấy ngày, tăng ca và vân vân… Nhà tôi còn nói tôi lúc nào cũng nghĩ nhiều, nhưng sau đó tôi suy nghĩ, cảm thấy mình vẫn may, cùng lắm là áp lực lớn đã nghĩ nhiều, chỉ thế thôi.


Chương 3: Lê Hải Đường…

3 Ừ thì tôi biết thói quen thật không tốt. Lòng có chút không thoải mái là đi mua rượu, vừa nốc rượu là không kiềm chế được suy nghĩ của mình nghĩ tới những chuyện bực bội, vừa nghĩ tới là lại càng thêm bực, cứ lặp đi lặp lại như vậy… Kết quả là giày xéo thân thể của mình.


Chương 4: Mạnh Tiểu Viên…

4 Nói tới tiểu tác giả tới làm khách tuần trước, thực ra tôi không thích cậu ta lắm. Tuy tôi tự phân tích một phen, nếu như đặt vào 7 năm trước tôi còn chưa gặp Lê Hải Đường thì chắc tôi còn sẽ động tâm linh tinh với cậu ta đấy, nhưng giờ đây gặp người như thế, tôi không cảm thấy gì cả, nhiều lắm cảm thấy cậu ta trông khá là dễ nhìn thôi.


Chương 5: Lê Hải Đường…

5 Lúc học đại học, lúc công tác, lúc khám bệnh, tôi thường sẽ rất bực bội chất vấn mình rốt cục vì sao lại chọn loại công việc dở hơi như làm bác sĩ khoa tâm thần này.


Chương 6: Mạnh Tiểu Viên…

6 Một ngày mới bắt đầu từ việc không có WC. Lúc đến đài đã sắp đến muộn, vào tòa nhà rồi từ xa tôi đã thấy Thái Thiếu Điền, nhìn hắn chạy mà thở hồng hộc, tôi đã biết ngay tôi phải cướp thang máy trước hắn, bằng không tôi chắc chắn bị muộn.


Chương 7: Lê Hải Đường…

7 Sau đó tôi cứ khăng khăng cả một buổi sáng không để Mạnh Tiểu Viên vào WC. Tôi nghe tiếng hắn loảng xoảng chạy ra, tôi đoán hắn không đi KFC thì cũng đi McDonald giải quyết vấn đề.


Chương 8: Mạnh Tiểu Viên…

8 Thường Từ ngồi trên xe tôi bày ra tư thế “Tôi không muốn đi, trưa tôi muốn ăn chực cơm của cậu”, sau đó cười tủm tỉm nhìn tôi, nói: “Hôm nay cậu mời tôi ăn cơm trưa.


Chương 9: Lê Hải Đường…

9 Quay về phòng làm việc ngồi một hồi đã bị lãnh đạo gọi đến. Từ thái độ nói đến luận văn, từ luận văn nói đến chức vụ, đơn giản là luận điệu cũ rích nhai đi nhai lại.


Chương 10: Mạnh Tiểu Viên…

10 Quan hệ giữa tôi và Lê Hải Đưỡng bỗng nhiên trở nên rất kỳ diệu. Đúng vậy, là kỳ diệu, tuy rằng tôi không biết vì sao lại biến thành như vậy, mặc dù tôi luôn rất khó cảm nhận được những chỗ tinh tế, thế nhưng tôi có thể cảm nhận được thay đổi trong quan hệ giữa tôi và hắn.


Chương 11: Lê Hải Đường…

11 Đồng nghiệp kỷ niệm kết hôn 1 năm muốn mang bà xã đi lãng mạn một đêm, nhờ tôi trực ban hộ. Hắn tân hôn chẳng qua mới một năm, tôi thấy vẻ ngốc vì hạnh phúc của hắn, suýt thì phủi tay về nhà.


Chương 12: Mạnh Tiểu Viên…

12 Thứ sáu, vừa đi làm đã nghe thấy Thái Thiếu Điền lải nhải bên tai không ngừng nói, bố mẹ hắn cuối tuần muốn tới thăm hắn. Hắn một mình sống ở thành phố này, bố mẹ hắn đều ở nơi khác – dùng lời hắn nói thì là hắn từ một thành phố này đến một thành phố khác, là muốn độc lập cho bố mẹ hắn xem.


Chương 13: Lê Hải Đường…

13 Gần đây luôn luôn nghĩ tới một cụm từ: thất niên chi dương (*). Tôi vẫn không cho mấy lệ cũ mà nhiều người kể này là đúng, nhưng năm nay, vừa đúng là năm thứ 7 tôi và Mạnh Tiểu Viên ở bên nhau.


Chương 14: Mạnh Tiểu Viên…

14 Khi Ngô Tiểu Sơn lại xuất hiện trước mặt tôi lần nữa là vào một buổi chiều. Hắn đi ra từ bên trong thang máy cùng với đồng nghiệp trong đài, khi đó tôi đang định đi ra ngoài làm chút chuyện, vì thế hai bên đối mặt mà thấy sửng sốt.


Chương 15: Lê Hải Đường…

15 Áp lực tích tụ của con người luôn có một cực hạn, ai cũng như vậy. Sợi dây trong đầu tôi đã căng lâu lắm rồi, bỗng nhiên không hề có dấu hiệu, đứt phựt vào ngày hôm đó.


Chương 16: Mạnh Tiểu Viên…

16 Lúc vừa tỉnh ngủ trời vẫn tối, nhìn qua đồng hồ đeo trên cổ tay tôi, kim đồng hồ chỉ hướng 6h, bỗng nhiên hoảng hốt rốt cuộc 6h sáng hay 6h chiều. Xoa nắn cái cổ đau nhức, lúc đang muốn xoay người lăn ‘rầm’ một phát xuống đất.


Chương 17: Lê Hải Đường…

17 Dù sao Lục Tưởng cũng là trẻ con, thức lâu quá cũng không chịu nổi, ngủ mất rồi. Chờ Lục Tưởng ngủ rồi, tôi và Lục Niệm cũng đang định về nhà. Lục Niệm lái một chiếc Buick, tôi đạp xe đạp 30 năm mà nhận ra được tiêu chí ấy vẫn là do chiếc xe của Tiểu Viên.


Chương 18: Mạnh Tiểu Viên…

18 Sau lần Thường Từ tới đón tôi kia, Ngô Tiểu Sơn chắc là thấy Thường Từ rồi, cho nên không tới tìm tôi nữa. Lê Hải Đường không ở nhà, tôi luôn cảm thấy trong lòng không kiên định, trước dây dù nói thế nào, có chuyện gì đôi bên cùng nhau gánh chịu, bây giờ chỉ còn dư lại một mình tôi, không thể không nói cảm giác thực sự là không tốt lắm.


Chương 19: Lê Hải Đường…

19 Tôi ngồi trên tàu hỏa bốn mấy tiếng đồng hồ, mỗi một giây đều chửi bới viện trưởng đáng ghét. Nguyên nhân đi công tác là có một hội nghị nghiên cứu và thảo luận y học, chẳng qua trong lòng mọi người đều biết rõ, kiểu hội nghị nghiên cứu và thảo luận này thực ra là ngồi uống trà tâm sự, việc chính vẫn là đi du lịch.


Chương 20: Mạnh Tiểu Viên…

20 Về sau tôi luôn nghĩ, tôi tựa hồ luôn đánh giá cao người khác. Chẳng hạn như hôm đó, tôi cứ một mực cho rằng, Ngô Tiểu Sơn có lòng tốt – bởi vì nếu là tôi, tôi cũng sẽ không lợi dụng lúc người ta khó khăn mà rape đâu – nhưng sự việc phát triển quá nhanh, vượt qua cả quỹ đạo của kế hoạch tôi đã vạch ra.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Lão Gia Luyện Công Ký

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 25


Người Hầu Của Vương Gia

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 15



Loạn Hồng Vũ Trần

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 48


Nhiễu Chỉ Nhu

Thể loại: Đam Mỹ, Huyền Huyễn

Số chương: 35



Thiếu Niên Tuyệt Sắc

Thể loại: Võng Du, Đam Mỹ

Số chương: 41


Hormone Thần Bí

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 17