1 Tôi ngồi Weibo, thấy một chủ đề nóng được lên“top” có hashtag như sau:#Hôm nay tôi uống thường có đọc được một tin#.
Thế là tôi lập tức nhắn tin Wechat cho Mr.
2 Béo vẫn ăn hải sản, buồn ngủ vẫn thức đêm, nghèo vẫn làm fan girl, xấu vẫn háo sắc, đó mới là anh hùng thực thụ, mà những điều ấy đều hội tụ ở tôi.
Một người vốn không có duyên với cái đẹp như tôi, trong một lần cùng Mr.
3 Tính tôi cứ khi nào tức lên là ăn nói mà không suy nghĩ, khi cãi nhau thì thường hay làm tổn thương người khác.
Có một lần tới Florence, lúc đi ăn buffet ở nhà hàng, chúng tôi đã cãi nhau.
4 Chúng tôi là “đôi đũa lệch” điển hình, tôi cao 1m58 còn anh thì cao tới 1m83.
Mỗi lần đi dạo phố cùng nhau, anh đều phải đặt tay lên vai tôi chứ chẳng thế nào ôm eo tình tứ như những cặp đôi khác.
5 Tôi chỉ có dịp tới thăm trường cũ của anh đúng một lần, là trường Đại học Paris VI. Anh đưa tôi tới phòng máy tính nơi anh ấy thường học tập, chỉ cần ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy toàn cảnh Nhà thờ Đức Bà Paris.
6 Chúng tôi đứng hóng gió đêm trên sân thượng toà nhà cao nhất nằm trong trung tâm Paris, khuôn Viên Jussieu tại Tour Zamansky, cùng thưởng thức cảnh đêm hoa lệ của Paris.
7 Món quà đầu tiên Mr. Bu tặng tôi là cuốn sách Phù Sinh Lục Kí của nhà văn Thẩm Phục, anh nói đây mới là ông tổ của sự lãng mạng.
Hôm đó tôi tự dưng nổi hứng muốn đi thử tuyến tàu điện ngầm mới khai thông.
8 Bạn trai cô bạn thân Bắp Cải Trộn của tôi là người Pháp. Khi còn học làm bánh ngọt ở Học viện Nghệ thuật Ẩm thực Le Cordon Bleu, Bắp Cải Trộn đã quen biết Mr.
9 Mr. Bu là người hay “hoài cổ”,khi còn nhỏ, anh chơi rất thân với người anh họ bên ngoại, nhưng sau này lớn lên, hai người lại càng trở nên xa cách. Đợt Tết chúng tôi cùng về thăm quê, mới nói được hai ba câu đã thấy gượng gạo.
10 Cua và cam không thuộc về nhau, thế mà đồ tham ăn như ăn như tôi có lần lại quên mất điều này, ăn mấy cái càng cua to tướng xong còn uống cả cốc nước cam tươi đầy, tự mình khóc than, “ Thôi xong, thế là xong, em chết chắc rồi! “.
11 Nữa năm trước khi bố của Mr. Bu qua đời, chính là giai đoạn tăm tối trong cuộc đời anh. Có một lần đứng ở trạm chờ xe buýt, tôi nhìn thấy biển quảng cáo to đùng: Du lịch Tây Tạng.
12 Mr. Bu đã tự tay trang trí nội thất cho ngôi nhà đầu tiên thuộc về riêng chúng tôi mà không cần phải thuế công ty thiết kế, chỉ thuế người ta thi công và lắp đặt điện nước.
13 Người hâm mộ trên Weibo lập cho tôi một nhóm chat admin của nhóm này có nickname là “ Em gái Fan Girl“.
Hôm sinh nhật Mr. Bu, tôi rủ anh vào nhóm chat cho vui.
14 Thỉnh thoảng tôi cũng bị mắc chứng sợ không gian hẹp, vì khi còn bé bị người ta quên mất, nhốt lại trong phòng học thể dục. Việc đó đã để lại bóng ma tâm lý sâu sắc trong lòng tôi, đôi khi vẫn có một vài ảnh hưởng tới cuộc sống hiện tại.
15 “ Mr. Bu, trên đời có hai loại phụ nữ, anh thử nói xem? “
“Một loại là vợ anh, một loại không phải vợ anh. “
“ Thế còn, trên đời có hai lạo đàn ông? “
“ Một loại là idol của vợ anh, một loại không phải idol của vợ anh.
16 Có lần trong một kỳ nghỉ lễ, chúng tôi nhìn thấy “ ông xã quốc dân” Vương Tư Thông ở quãng trường Nhân Dân Thượng Hải đang gắp thú bông cho ba người đẹp.
17 Tôi hỏi Mr. Bu vì sao lại liều mạng kiếm tiền như vậy. Anh nói, “ Hồi anh học lớp mười, ông nội bất cẩn ngã từ trên lầu xuống, phải nằm viện suốt ba tháng trời.
18 Hai mươi tuổi, năm thứ tư đại học, tôi bước vào kỳ Gap Year, làm tình nguyện Viên tại Nhà khách Thanh niên Quốc tế Cổ Lãng Tự.
Vừa đặt chân lên đảo lần đầu tiên, tôi đã bị lôi tới phòng hoà nhạc để nghe một bản hoà tấu piano và cello.
19 Lần thứ hai thấy Mr. Bu, anh mặc Áo sơ mi trắng đứng sau quầy bar lau ly bằng khăn bông trắng.
Tôi lặng lẽ tiến đến nhìn bảng lịch trực, quả nhiên có tên của anh, tôi đọc họ của anh thành âm “ piao“.
20 Công Viên Bút Sơn ở Cổ Lãng Tự ban ngày thì hoang vắng, đếm đến lại càng âm u. Đợt đó tôi tham gia một hoạt động có tên” Ai to gan hơn”, một nam một nữ phải cùng vào công Viên buổi tối để chụp ảnh “ tự sướng“.