201 Nhàn thê: người vợ nhàn rỗi. Đương nhiên là Văn Quân Thông không có ý kiến gì, tuy rằng hắn rất tò mò diện mạo thật của Tuyền Cơ, nhưng cũng biết tác phong thần bí xưa nay của Trầm thị, đối phương có thể trực thuộc hoàng thất, có một số chuyện tầng lớp như hắn không nên biết, biết nhiều trái lại có hại.
202 Thì ra là Đại ma vương nổi máu ghen, cũng như đấng trượng phu ở hiện đại phát hiện thê tử ra khỏi nhà mà không đeo nhẫn cưới đi. Tuyền Cơ chớp chớp mắt, nói một cách rất vô tội: “Ta từ trong hoàng cung đi ra, không minh không bạch, một người phụ nữ đã kết hôn che mặt từ trong hoàng cung đi ra ngoài, nếu bị người ta phát hiện, thanh danh của ngươi làm sao mà còn chứ!”Kỉ Kiến Thận đối với loại vấn đề mang tính nguyên tắc như vậy đâu dễ bị lừa gạt, nghe Tuyền Cơ giải thích xong thì chỉ cười nhạt, cười đến mức khiến nàng dựng đứng hết cả lông tóc lên.
203 Lam Tích kêu một tiếng, ánh mắt Kỉ Kiến Thận cùng nữ tử kia đều tập trung trên người Tuyền Cơ. Nữ tử kia chần chờ một chút nói: “Khấu kiến Hoàng hậu nương nương!” Nói xong liền chuẩn bị quỳ lạy.
204 Chiến tranh thời này, mạng người không đáng tiền, hơn nữa thủy chiến, gió to sóng lớn, rơi xuống sông có thể bảo trụ tính mạng hay không, toàn bộ phải dựa vào ý trời.
205 Ngày hôm sau, sáng sớm Hồng Vượng lấy triều phục đến tẩm cung hầu hạ Kỉ Kiến Thận thay quần áo rửa mặt chải đầu. Sáng sớm lúc hắn tỉnh dậy thấy trong Thiên điện trống không, khỏi cần nghĩ cũng biết Hoàng thượng nhất định một mình cô đơn khó ngủ, nửa đêm lén về tẩm cung.
206 Không lâu sau khi Kỉ Kiến Thận cùng Tuyền Cơ rời khỏi cung Cảnh Thái, tin cấp báo Lung Giang khai chiến do Trầm thị truyền tới, nửa tháng trước, Nhạc quốc đã gia tăng binh lực dày đặc bên bờ Lung Giang, hai ngày trước rốt cuộc đã phát động tổng tấn công, tám chiếc chiến hạm từ thượng nguồn Lung Giang bảo hộ đoàn thuyền chiến mạnh mẽ tiến công.
207 Vẻ mặt của Vũ Vương phi hơi biến sắc, ngẫm kĩ lại rồi cười đáp: “Viễn Nhi là Thái tử, ai có khả năng đụng chạm đến địa vị của hắn?”Tuyền Cơ sớm đã có đáp án trong đầu: “Mong muốn đưa nữ nhi vào cung hiện nay, có người nào không trông mong dựa vào sủng ái của nữ nhi mình, sớm sinh hạ Hoàng tử để trở thành Thái tử? Đến lúc đó địa vị nhìn vững như núi Thái sơn của Viễn Nhi sẽ trở thành mục tiêu ọi người công kích, Hậu cung ngoại đình liên thủ cùng nhau đối phó với hắn không phải là không có khả năng.
208 Kỉ Kiến Thận còn chưa xuất thủ, Vũ Vương phi đã nhanh chóng chứng tỏ bản thân là một lực lượng cực đại của phái hành động. Đầu tiên là triệu kiến những quý phu nhân có giao tình trong kinh, kế tiếp thỉnh cầu Hoàng thượng vì giang sơn xã tắc mà suy nghĩ, tấu chương tuyển tú nạp phi phủ kín ngự án của Kỉ Kiến Thận tựa tuyết rơi.
209 Tuyền Cơ lạnh nhạt hững hờ, lần đầu tiên Kỉ Kiến Thận cảm thấy bất an, hắn không có cảm tình đối với mấy vị phu nhân kia, cơ bản trước đây hắn đã từng nói với Tuyền Cơ, hắn chỉ thuần túy xem họ là thú vui tiêu khiển, nhưng bây giờ trước mặt Tuyền Cơ, nó lại trở thành quá khứ hắn không thể chối bỏ.
210 Cố gắng hít sâu một hơi, Kỉ Kiến Thận mới miễn cưỡng áp chế xúc động muốn kéo Tuyền Cơ lại đánh đòn, hòa nhã nói: “Tuyền Cơ, cho dù lại tức giận cũng vẫn ở cạnh ta, được chứ? Ta cam đoan sẽ không quên lời đã hứa với nàng, cả đời này ta chỉ có một thê tử duy nhất là nàng.
211 Sau khi đội thuyền rời bến, Vạn Tố Hòa bận rộn dàn xếp nhân sự từ trên xuống dưới, bố trí công việc lớn nhỏ và nhân lực trực luân phiên trên thuyền, còn Tuyền Cơ và Lam Tích, Lam Tinh ở trong khoang thuyền nghỉ ngơi.
212 Mười ngày sau, cuối cùng đoàn người Vạn Tố Hòa cùng Tuyền Cơ cũng thuận lợi đến một thành trì cách Ninh kinh ba mươi dặm. Tòa thành này tên là Đông Lâm Bảo, là một trong tám thành trì có quân đội đóng giữ bảo vệ xung quanh Ninh kinh, vốn xây dựng dùng làm nơi dự trữ quân lính kinh thành, một khi phát sinh chiến tranh, có thể cùng với bảy tòa thành còn lại hỗ trợ cho nhau, hình thành một vòng phòng hộ ngoài kinh thành.
213 Từ sau khi đến Đông Lâm Bảo, Vạn Tố Hòa bận rộn công việc vẫn luôn đi sớm về muộn, buổi chiều hôm đó bỗng đến chỗ sân nhỏ của Tuyền Cơ, Lam Tinh Lam Tích đoán ông không việc không lên Tam Bảo điện, có lẽ là có việc quan trọng phải nói với Tuyền Cơ, nên sau khi dâng trà thì nhanh nhẹn lui ra ngoài.
214 Lam Tích ngược lại không sốt ruột giống như nàng, ở trong lòng nàng ấy, Tuyền Cơ là Hoàng hậu, đừng nói chỉ ngẫu nhiên làm cho vài bách tính thường dân chờ nửa ngày, cho dù là để cho bọn họ chờ một hai tháng cũng không tính là đại sự, nhưng lo lắng đến Tuyền Cơ chịu sự nhờ vả của cậu ruột, cho dù không người trách cứ, cũng khó tránh được sĩ diện cảm thấy khó chịu.
215 Lâm Hiển Dương lớn tiếng nói rõ với mọi người ở dưới thành hôm nay sẽ không mở cửa thành, quả nhiên dẫn đến một trận ầm ỹ, nhưng khác biệt chính là một đám người phía bên trái sau khi la ó thì liền vác đồ đạc nhấc hành lý rời đi tìm chỗ có thể ngủ lại qua đêm.
216 Kế hoạch của Ninh Tuấn tuy rằng rất nguy hiểm, nhưng cũng rất khả thi, phái một đội thân quân tinh nhuệ sáng sớm hóa trang thành dân chúng bán dạo bình thường, lẻn vào Đông Lâm Bảo, lợi dụng sơ hở của việc canh phòng trong thành, cướp lấy quyền khống chế, bắt lấy Ninh Nguyệt Quận chúa, đợi hắn thu dọn xong tài vật của cải có thể mang đi trong Ninh kinh, bố trí thủ hạ ngăn chặn người của Vạn Tố Hòa, lại lén ra khỏi Ninh kinh, đến Đông Lâm Bảo tụ họp cùng đội thân quân này, đến lúc đó có Hoàng hậu Kỉ quốc làm con tin, đâu còn sợ bị truy sát? Chỉ việc nghênh ngang rút lui về Thành quốc thôi.
217 “Không được!” Lam Tích không nể nang chút nào mà hắt nước lạnh vào nàng. “Vì sao không được?” Tuyền Cơ trừng to mắt quyết định vì tiền tài vạn ác mà cố gắng lý sự.
218 “Con đến Ninh kinh đã hai ngày rồi, ngày mốt ta tính sắp xếp cho phu nhân, tiểu thư các quan viên chính yếu trong kinh thành tiến cung gặp mặt con, làm yên lòng trượng phu, phụ thân, huynh đệ các nàng.
219 Kỉ Kiến Thận quyết định tự mình đến Ninh quốc một chuyến, vì thế hắn tìm ình rất nhiều lý do, bao gồm như để tiện cho việc khống chế thế cục, đảm bảo việc khiến quân đội Nhạc quốc chết từ từ trong biên giới Thành quốc, chuyện xưởng khí giới không phải chuyện nhỏ, tự mình phải giám sát việc thực hiện một cách thận trọng, v.
220 Ồ? Chẳng lẽ trong này là thứ gì trọng đại cơ mật? Tuyền Cơ nghĩ lại lắc đầu, Đại ma vương rất ít khi chỉ đạo việc cơ mật trong thư, vậy nhất định là hàng “cấm”.