41 Đại bản doanh của Tử dạ tinh linh giống như mới bị bão táp tàn phá, nơi nơi đổ nát thê lương, gỗ cháy thành than, thi thể chất đống bốc mùi hôi, may mà vẫn chưa sinh dòi bọ.
42 Sau một tháng ở chung, Kleist đã nắm rõ quy luật sinh hoạt của Hắc Ám thần tế tự. Mỗi tuần hắn ta sẽ biến mất ít nhất hai ngày, mũi McKee rất thính, cho rằng thời gian ấy hắn ta bỏ đi ăn thịt.
43 Khu rừng này rất lớn, tất cả rừng cây ở con đường thí luyện cộng lại cũng không lớn bằng. McKee nhìn Kleist cứ mấy ngày lại xé một miếng vải trên quần áo cột vào nhánh cây, tò mò không thôi: “Cậu sợ chúng ta lạc đường hả? Vẫn cứ đi về hướng nam đi, sao và mặt trời sẽ soi đường cho chúng ta!”
Suy đoán dưới đáy lòng vẫn chưa được chứng thực, Kleist không lộ ra quá nhiều, “Phòng ngừa bất trắc.
44 Rơi vào Mộng Yểm, nhóm Kleist tuy đã trở về Mộng đại lục nhưng lại không có cảm giác trở về, ngày qua ngày tiêu phí bằng việc đánh ma thú và ăn ma thú.
45 Melina nói: “Đã cho bao nhiêu thời gian suy nghĩ rồi, đầu óc cậu ta bị rỉ sét sao?”
Bất cứ lời không tốt nào về Hydeine vào tai Chaifuang cũng là tiên âm diệu ngữ, “Có lẽ vì người giúp cậu ta châm dầu vào não hàng ngày đã về nhà mẹ đẻ rồi.
46 “Trận chiến kia Quang Minh thần hội làm sao mà lại thua?”
Kleist bưng đĩa salad trái cây, mang theo nụ cười hàm hậu, gia nhập vào đội ngũ tám chuyện của dân bản xứ……
Một tiếng sau, hắn đã biết rõ chân tướng, lược bỏ bớt mấy phần phóng đại, tình tiết đại khái chắc cũng không khác mấy.
47 Kleist cảm thấy ông ta nói chưa hết ý. “Ý ông là, chỉ thánh kỵ sĩ mới có thể thông qua con đường thí luyện? Sao ông biết?”
“Không, ta không biết. ” Feta thấy ánh mắt Kleist không tốt, giải thích: “Ta tìm được manh mối trong sách nói đảo Song Tử có rất nhiều ma vật hắc ám.
48 Trước khi đến trấn Ripe, Kleist mang nhóm đàn em cũ đi tập hợp với đàn em mới.
McKee tuân thủ lời hứa, ngoan ngoãn cùng Danco chờ ở khách sạn.
Kleist gõ không bao lâu thì cửa mở ra.
49 Lão gia Oscar tưởng đã nắm thóp được đối phương khiến bọn họ không nói được lời nào nữa, nên càng vênh váo tự đắc: “Người trẻ tuổi có quyền mơ mộng, nhưng không nên mơ mộng hão huyền suy nghĩ viển vông! Thực tế chút đi, vui vẻ chấp nhận cuộc hôn nhân này, ta có thể giới thiệu cậu đến làm thủ hạ cho Marshall, về sau không phải lo cơm áo gạo tiền.
50 Layton ngăn cái tay lấy tiền của nhân viên tiếp tân, cười tủm tỉm: “Chuyện đó không đáng giá chừng này tiền, tin nhà Humphrey tuyển người ai cũng biết.
51 Da mặt của nhóm lão Humphrey đã trải qua muôn ngàn thử thách, sao có thể vì châm chọc nho nhỏ này mà khom lưng? Khóe miệng nhẹ kéo lên, ba lão trung niên lập tức cười tươi như hoa, “Thương lượng không phải lúc nào cũng là chuyện tốt.
52 Gloria rất không ủng hộ: “Thật buồn cười. Chả lẽ anh phải hôn môi từng người để tìm xem ai mới là tình yêu của mình sao?”
Kleist nói: “Ít nhất ta sẽ không nảy sinh tình cảm với nhân vật trong truyện.
53 Layton phụ trách điều tra vụ việc tài trợ của phân hội phía Nam Samanlier, Reginald chuẩn bị hôn lễ, Kleist trấn thủ đại bản doanh – trang viên Grantham, hết thảy tiến hành hết sức thuận lợi, ngày trôi qua yên ả mà an bình.
54 Mặc dù hơn nửa người ở đây đều khịt mũi khinh bỉ cách nói của hắn, nhưng trước khi thăm dò được ý đồ của đám khách không mời mà đến này, đắc tội bọn họ không phải lựa chọn tốt.
55 Mới hôm qua, từ đầu đường đến cuối ngõ trấn Iverson vẫn còn tràn ngập lời đồn Đoàn Thánh kỵ sĩ lãnh khốc vô tình thấy chết không cứu, hôm nay trên mọi nẻo đường đều là tiếng vang ca ngợi công đức.
56 Binh biến xảy ra bất ngờ, ngay cả bản thân Đại hoàng tử cũng không kịp phản ứng. Lúc Humphrey tụ tập liên quân kỵ sĩ và ma pháp sư thông qua ma pháp trận nội ứng ngoại hợp với nhân mã của Đại hoàng tử ở thành Bothe tấn công hoàng thành, hắn vừa bị mưu sĩ của mình lôi từ ổ chăn ra.
57 “Nè, ngươi nhìn vậy là sao?” Ngân Long điện hạ mặt dày rốt cuộc cũng không chống cự nổi ánh mắt dịu dàng trắng trợn trước nay chưa từng có của đoàn trưởng đại nhân, trên mặt toát ra một chút không tự nhiên.
58 Toàn thành Bothe giới nghiêm, quân lính võ trang đầy đủ, mang đao kiếm tuần tra từ đầu đường đến cuối ngõ. Dân chúng trong thành bị đuổi về nhà, mệnh lệnh cấp trên ban xuống buộc họ nghỉ việc, ngoại trừ ngồi xổm trong nhà thì không được đi đâu nữa.
59 Feta cười híp mắt, “Cứ thư giãn, bình tĩnh đã nào. Quang Minh thần hội đâu phải tổ chức cường đạo, không việc gì phải căng thẳng. Giáo hoàng bệ hạ biết anh và Kleist cùng chung hoạn nạn, kết thành tình bạn vô cùng vững bền, đồng thời cũng sâu sắc kính nể tinh thần gan dạ của anh, nên cố ý bảo ta mời anh gia nhập Đoàn Thánh kỵ sĩ.
60 Đêm trước ngày Giáo hoàng tuyên bố người thừa kế, pháp sư vong linh lại xuất hiện ngay trước mặt nữ thần Quang Minh, việc này khiến mọi người trong thần hội khẩn trương.
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 100