1 Lý Tầm là sử quan đời này, chức trách là quanh năm đi theo hầu hạ bên người hoàng đế, cơ hồ như là hình với bóng.
Hắn đối với việc chưởng quản tư liệu lịch sử không có hứng thú gì, chỉ là trí nhớ tương đối tốt, so với việc này, hắn càng yêu thích ghi chép về sinh hoạt thường ngày của hoàng đế, thường thường có thể biết được không ít bí ẩn.
2 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lý Tầm biết hoàng đế thích phê tấu chương vào nửa đêm, lại không nghĩ tới hoàng đế nhất thời hứng khởi lại có thể hơn nửa đêm còn đi dạo ngự hoa viên.
3 Thời điểm Lý Tầm còn tại văn quán nhậm chức có viết một bài thơ, cũng chỉ là làm chơi, viết xong liền quẳng ở sau ót, ai biết bài thơ này lại cố tình gây phiền toái cho hắn.
4 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi hạ về, thời tiết càng ngày càng nóng.
5
Đến ngày hưu mộc(1), Lý Tầm dự định về nhà một chuyến.
Gian nhà lâu không có người ở tro bụi đầy đất, không thể làm gì khác hơn là mất nửa ngày quét dọn sạch sẽ.
6 Thượng thư bên kia mấy ngày nay không có động tĩnh, qua lâu, Lý Tầm cũng không đem việc này để ở trong lòng, ai biết vào triều thượng thư bỗng nhiên làm khó dễ, Lý Tầm đứng ở hàng ngũ quan lại ngẩn người, bỗng chốc còn chưa kịp phản ứng lại.
7
Ở trong cung, Lý Tầm trải qua sinh hoạt y hệt thái giám.
Nói là thái giám cũng không chính xác, bởi vì ở trong cung thái giám ít nhất có thể giả việc công làm việc tư đi dạo xung quanh, hắn lại chỉ có thể một tấc cũng không rời theo sát hoàng đế, để tránh khỏi bị người ta tóm lấy nhược điểm gì.
8 Chuyện phát sinh nửa đêm ngày đó quả thực kinh sợ đến tâm linh yếu đuối của Lý Tầm, mấy ngày sau đó hắn đều không dám nhìn thẳng hoàng đế, may mà hắn lúc thường chỉ lo ghi chép mà không nói lời nào, hoàng đế trong thời gian ngắn cũng không phát hiện không đúng ở đâu.
9 Hoàng đế có thể cho ba ngày thời gian làm Lý Tầm rất là ngoài ý muốn, hắn vốn chỉ là định nhắc tới, nếu có thể được phái đi thì tốt, chỉ sợ hoàng đế không chịu.
10
Ba ngày đã qua, hoàng đế nhưng lại tự mình đến kiểm tra tiến triển thu nhận thư tịch.
Bên ngoài vẫn còn mưa, một đường đi tới, mép ngoài long bào của hoàng đế chỉ sợ cũng ướt một vòng.
11 Đảo mắt đã đến đến thu hoạch vụ thu, Lý Tầm nói nghe thì hay nhưng khi làm lại nhát gan, đến nay chỉ dám nhìn trộm hoàng đế, khác nào đăng đồ tử(1) có sắc tâm nhưng không sắc đảm.
12 Ngày săn bắn thứ hai, thái độ của Lý Tầm như bình thường đi theo bên người hoàng đế chỉ lo cầm bút viết viết, hoàng đế nhìn hắn vài lần đều không bị phát hiện.
13 Trên đường trở về rất im lặng, một chút thanh âm của chim thú đều không nghe được. Thị vệ nghiêm nghị, đều rút đao. Này giống như một cái tín hiệu, trái phải bụi rậm bỗng nhiên nhảy ra mấy hắc y nhân, cầm theo vũ khí liền vọt lên.
14
Lý Tầm đẩy ra bụi cỏ rậm rạp, đem hoàng đế giấu sau một tảng đá.
Hắn không biết y thuật, trơ mắt nhìn máu trên người hoàng đế nhuộm đỏ một mặt tảng đá.
15
Hắn không biết nằm tại chỗ bao lâu, tay chân đều gần như chết lặng, đợi đến dần dần có khí lực, mới có thể đỡ tảng đá đứng lên.
Xung quanh rất yên tĩnh, chỉ có đa đa phát ra tiếng kêu thê lương, mỗi lần đi một bước, đều có thể nghe được tiếng bước chân trầm trọng của chính mình.
16
Sau một ngày một đêm không ngừng tìm kiếm, Ngự Lâm quân được phái đi rốt cục tại một chỗ bờ sông có thu hoạch.
Ngu thống lĩnh vừa nhận được tin tức lập tức chạy đến, hắn biết lúc này tình trạng của hoàng đế khẳng định không phải rất tốt, nếu như không xác nhận trước người tìm được còn sống hay đã chết, hắn cũng không dám trực tiếp bẩm báo.
17 Đáng tiếc phán đoán của Ngu thống lĩnh dĩ nhiên không phải thập phần chính xác, thái y sau khi cẩn thận kiểm tra thương thế của Lý Tầm cho ra một cái kết luận không quá lạc quan.
18 Trong nháy mắt trở lại hoàng cung đã được mười mấy ngày, hoàng đế xử lý xong một đám người, lại đem nên luận công khen ngợi đều ban thưởng, hiện tại liền chỉ còn lại Lý Tầm một người nằm ở Thái y viện.
19
Liền ngay sau khi hắn đem mình lăn qua lăn lại một hồi, hoàng đế khoan thai chậm rãi đến.
Lý Tầm hơi co rúm lại, bởi vì vẻ mặt của hoàng đế rất kỳ quái, vừa không giống như là vui mừng cũng không giống như là tức giận, bộ dáng vừa buồn vừa vui khiến người ta có chút thấp thỏm bất an.
20
Qua mấy ngày, Lý Tầm mới hậu tri hậu giác mà hiểu được, hoàng đế giống như không vui.
Lý Tầm hồi tưởng lúc đó cũng cảm thấy được chính mình thực sự là tìm đường chết, biết rõ hoàng đế muốn đến được đáp án là cái gì, lời chưa kịp ra khỏi miệng lại cố tình phải nói bậy một câu, giờ thì tốt rồi, hoàng đế tin lời nói đùa của hắn.
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 34