1 “Quét ngang Càn Khôn!“
“Quét ngang Càn Khôn!“
“Quét ngang Càn Khôn!“
“…“
Hắn một bên lẩm nhẩm, một bên thủ thế trung bình tấn không ngừng ra chưởng.
2 Internet một hai ngày không lên, xem ti vi, xem sách coi như thả lỏng.
Ba bốn ngày không lên, Kiều Dĩ Hàng có điểm ngồi không yên. Ngày ngày hắn không có việc gì làm đều lên diễn đàn ‘Trời cao biển rộng’ dạo qua dạo lại, theo dõi sự tình.
3 Cao Cần đâm chọc hắn một hồi, cảm thấy mỹ mãn mới dập máy.
Kiều Dĩ Hàng không sao hiểu được. Phong Á Luân không phải sắp nhận một bộ phim điện ảnh sao? Là quản lý, Cao Cần hẳn phải bận rộn mới đúng.
4 Kiều Dĩ Hàng đờ đẫn nhìn màn hình, hai tai nóng lên.
Trở lại môn phái học tập kỹ năng hắn biết, nhưng không có thói quen. Với hắn mà nói cùng lắm là chết, trở về thành sống lại cũng vẫn là hảo hán.
5 Lẽ nào làm nhiệm vụ ẩn giấu cũng kích hoạt chống chương trình khác sao?
Kiều Dĩ Hàng rất mê mang. Đi phụ bản, đây là lần đầu gặp a.
Bất quá nếu ‘Thiên Tịch Hữu Mộng‘ có thể giết hắn thì chắc việc này cũng bình thường.
6 Nếu hắn nhớ không lầm, Phong Á Luân năm ngoái chỉ có một concert, nhận đóng một quảng cáo chứ không tham gia bộ phim nào cả.
Như là nhìn ra suy nghĩ của hắn, Phong Á Luân chủ động giải thích: “Ta là khách quý trao giải.
7 [phụ cận] Tiểu Thuyền: ngươi vẫn còn ở đây sao?
[phụ cận] Thiên Tịch Hữu Mộng: ngươi bệnh a! Ngươi TMD đột nhiên chạy đi đâu!
[phụ cận] Tiểu Thuyền: vào thiên lao.
8 Ngày hôm sau, sự kiện Cam Cố Bằng tự sát quả nhiên lên trang nhất tất cả các tờ báo.
Truyền thông đăng nghìn bài một điệu “tiếc hận“. Màn hí kịch tại giải Kim Hoa được lý giải là sự cố gắng lôi kéo chú ý của một người trước lúc lâm chung, là tiếng kêu cứu của một người tuyệt vọng.
9 Lo lắng cho việc chụp bìa ngày hôm sau, Kiều Dĩ Hàng luyện đến cấp ba mươi bảy thì lưu luyến không thôi lăn ra ngủ trên đất.
Sáng sớm hôm sau, Tiểu Chu đúng sáu giờ gọi hắn rời giường.
10 Giết quái luyện cấp rất buồn chán. Tiểu Thuyền cùng Chiến Hồn Vô Cực tổ đội xong, Tiểu Thuyền phụ trách ngồi chồm hỗm bên cạnh thưởng thức tư thế oai hùng của Chiến Hồn Vô Cực, thỉnh thoảng thêm huyết cho hắn.
11 [tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: (⊙o⊙) ngươi sao vẫn ở đây?
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: …
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: sẽ không phải vì trốn ta nên giờ này ngươi mới lên chứ?
Việc này chỉ có đứa ngốc mới thừa nhận.
12 Hôm nay thu âm tiến triển thuận lợi, không uổng công luyện nhiều ngày như vậy.
Sắc mặt giám chế đương nhiên so với ngày hôm qua sáng lạng hơn rất nhiều.
13 Trầm mặc như vậy khiến nội tâm Kiều Dĩ Hàng dường như có nghìn vạn con kiến bò.
Chiến Hồn Vô Cực cùng fan hắn có khi nào đang đánh nhau? Sẽ không xảy ra chứ?
Kiều Dĩ Hàng nhịn không nổi, đặt tay lên bàn phím.
14 Quái vật ở Đoạt Hồn Lâm toàn là cấp 91-95. Đối với Tiểu Thuyền mà nói đây tuyệt đối là Quỷ Môn Quan nên Chiến Hồn Vô Cực chỉ đến vùng biên. Ở đây hắn gọi ra ba ác linh, vừa vặn tạo thành một hình tam giác.
15 Trương Tri sửng sốt.
Tiểu Thuyền tiếp tục lải nhải tại tư trò chuyện: như vậy là không xong.
[tư trò chuyện] Thiên Tịch Hữu Mộng: không xong?
[tư trò chuyện] Tiểu Thuyền: ta sợ cô ấy hiểu lầm chúng ta.
16 Kiều Dĩ Hàng bận rộn làm album tiếp theo đến mức đau đầu. Mắt thấy ca khúc thu xong bỗng dưng nhảy ra một kẻ kêu ca khúc là do hắn viết, bị người ăn cắp.
17 Chẳng cần webcam Kiều Dĩ Hàng cũng có thể tưởng tượng đối phương hiện giờ đang phiền muộn muốn chết.
Tư trò chuyện nửa ngày không có động tĩnh.
Qua một lúc —
[tư trò chuyện] Chiến Hồn Vô Cực: đi thôi.
18 [bang hội] Chiến Hồn Vô Cực: …
[bang hội] Chiến Hồn Vô Cực: đừng gọi ta là lão nhị!
[bang hội] Tiểu Thuyền:? Bọn họ đều gọi thế a.
[bang hội] suất suất suất: ta cười đến chết mất! Ngươi thật sự là rất khả ái.
19 “Cười đáp ngất trời“ vừa phát sóng lập tức thu hút sự chú ý của tất cả người mê nhạc cùng cộng đồng mạng.
Diễn đàn “Trời cao biển rộng“ rất hợp thời mở ra chủ đề — Bại đáo phiên thiên (thua như ngả rạ).
20 Mọi việc đều có lợi có hại.
Không có Chiến Hồn Vô Cực mang đi luyện cấp, tốc độ thăng cấp của Tiểu Thuyền rõ ràng chậm lại nhiều thế nhưng lại rất tự do.