1
Trong đêm, bên cạnh giường truyền đến một lực nhè nhẹ báo cho hắn biết trên giường không chỉ có một mình hắn.
Không kinh hoảng, cũng không cần phải bật đèn, nửa đêm xông vào phòng hắn, lại có thể ‘hồn nhiên như ruồi’ mà nằm lên giường, trên đời này chỉ có một người.
2 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Milan, Italia…
“A, nóng quá…”
Một nam nhân phương Đông tuấn mỹ, một tay gỡ nút áo, bâng quơ không để ý xương quai xanh đầy hấp dẫn đang lộ ra, thật hấp dẫn những ánh mắt trộm nhìn của người qua đường.
3 Trừ bỏ Phương Cẩn, Nghiêm Khải Hoa nghĩ không ra trên đời còn ai có thể liên tục làm chuyện xấu, một chuyện tiếp một chuyện, hoàn toàn không có năng lực tự xét (tự suy ngẫm), thậm chí còn rất đắc chí mà phao tin mình là người của ….
4 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tôi nói lại lần nữa, tôi không phải đồng tính luyến ái.
5
“Anh thật sự là quá độc ác, cưng ơi, hại tôi ngày hôm qua nguyên cả một đêm cũng không hề ngủ. ”
Giọng điệu rõ ràng là oán hận đêm qua bị người kia đối xử vô nhân đạo và hung ác, Phương Cẩn chính là thích dùng câu chữ tối nghĩa mờ ám làm cho người ta hiểu lầm,
“ai nha, người ta bị anh làm cho mệt mỏi quá!”
“Câm miệng lại, Phương Cẩn” đáp lại hắn chính là giọng điệu cảnh cáo lạnh như ‘nước đá cục’ của Nghiêm Khải Hoa.
6 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“cám ơn anh đã mời Sang Thảo tham dự tuần lễ thời trang năm nay, Gavin”
“oh, tất cả đều là dựa vào thực lực của Sang Thảo thôi.
7 “Tôi dám nói hắn nhất định là đồng tính luyến ái,” tuy rằng chưa phải cả người trần truồng, nhưng thật sự nằm vắt ngang trên giường chính là Phương Cẩn, mở miệng như đinh đóng cột.
8
Giờ này khắc này, ánh mắt Nghiêm Khải Hoa nhìn Phương Cẩn tựa như thợ săn nhìn trúng ý con mồi, như rắn thấy ếch, như mèo thấy chuột.
Bản thân cảm nhận như con mồi bị mãnh thú ngắm trúng, như con nai bị hổ nhìn, như con thỏ bị sói vờn – Phương Cẩn bỗng tê dại, căng thẳng nhìn người kia bước dần đến gần giường.
9 Đi ra khỏi hội trường của hiệp hội thời trang Milan, Phương Cẩn ngẩng đầu nhìn ‘ông mặt trời’ thiệt bự đang hăng hái toả ra nhiệt lượng xuống mặt đất, ngón tay móc vào cổ áo kéo kéo sang hai bên trái phải nhằm nới rộng cái cà vạt sắp siết gãy cổ mình, tự rủa thầm bản thân không dưới tám mươi lần.
10 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vừa về tới khách sạn, Nghiêm Khải Hoa liền thấy Phương Cẩn đang cầm khăn tắm cuồng nhiệt lau đầu.
11 Nói đến bạn cũ, Nghiêm Khải Hoa và Joe Helen đúng là bạn cũ. Quen biết Nghiêm Khải Hoa nhiều năm rồi, Joe Helen dĩ nhiên nhận ra Nghiêm Khải Hoa đang nhịn đến cực hạn.
12
Hắn quay đầu lại, hướng về phía nàng thè lưỡi, tự tin tràn đầy, cười nói:
“Tôi sẽ cướp về. ”
“Cậu nói cứ như Khải Hoa vốn là của cậu vậy.
13
Gavin ShibinSen đang muốn mở miệng, Phương Cẩn đã bước lên giành trước.
“Đừng quậy nữa Joe” Nhưng Phương Cẩn còn chưa kịp mở miệng khẳng định chủ quyền thì Nghiêm Khải Hoa đã lên tiếng: “Đùa giỡn cũng nên có chừng mực, biết không Joe.
14 Nghiêm Khải Hoa lấy gói thuốc lá từ trong túi áo vest ra, dùng ánh mắt hỏi Gavin có thể hút không, nhận được ánh mắt ‘cứ tự nhiên’ của Gavin rồi mới bật lửa châm một điếu.
15
Trong đêm tối, khói lượn lờ bay lên quanh hai người, dường như ngăn cách cả hai với thế giới bên ngoài.
Phương Cẩn mang ánh mắt trách cứ nhìn về phía người bên cạnh.
16 “Từ trước là tôi đã biết tên đó có ý với anh mà. ” Vừa về tới khách sạn, Phương Cẩn theo sát phía sau Nghiêm Khải Hoa, phóng lên, chiếm giường.
17 “Là bởi vì phòng này có anh, tôi mới ở đây. ” Phương Cẩn lần thứ hai ngăn Nghiêm Khải Hoa rời đi. “Cũng là bởi vì có anh, tôi mới đến Italy, mới đến Milan này.
18 “Nói cho cùng đều là lỗi của anh, hấp dẫn tôi như vậy, khiến cho ánh mắt tôi không thể dứt ra khỏi người anh, khiến tôi giống như tên đần, biết rõ anh ghét tôi vô cùng mà vẫn cứ nghĩ mọi cách để được ở bên cạnh anh….
19 “Buông ra…ư…” Chịu không nổi kỹ xảo vuốt ve cao siêu của Phương Cẩn, Nghiêm Khải Hoa bị bản năng điều khiển, phóng xuất ra tinh dịch.
20 Mộng đẹp giăng giăng, Phương Cẩn xoay người, cánh tay duỗi thẳng, chạm được drap giường lạnh lẽo, thật tự nhiên mà sờ soạng tìm kiếm, rồi phát hiện trống không, A!!! lập tức nhảy bật dậy.