1 [Lần đầu tiên nhìn thấy hắn vô sắc, ta đã muốn nhuộm lấy hắn bằng màu sắc của ta, chỉ độc nhất của ta]
※
Thời điểm Akashi Seijuurou gặp gỡ Kuroko Tetsuya, là lúc hắn cảm thấy cực kỳ nhàm chán.
2 [Muốn được tham gia trận đấu với tư cách cùng năng lực này sao? Tôi có thể cho cậu, bất quá, không phải là miễn phí. ]
※
Kì nghỉ hè chấm dứt, sau khi luyện tập, Akashi bảo Kuroko ở lại, các đội viên đều nghĩ đội trưởng rốt cuộc kêu tên này ném rổ, chuyền bóng, cướp bóng các thứ, sau đó vì quá vô dụng nên bị khai trừ, tất cả đều mang theo biểu tình vui sướng khi thấy người gặp họa, vỗ vỗ bả vai Kuroko rồi rời khỏi phòng tập.
3 [Lần đầu tiên đau là bình thường, thành thói quen thì tốt rồi. ]
※
Vì nghỉ hè, sân trường yên tĩnh không hề ồn ào như trước. Thiếu những tiếng ruồi bọ ồn ào, đội trưởng đội bóng rổ Teikou đại nhân của chúng, tâm tình rất tốt mà đi đến sân bóng rổ.
4 [Tôi rất thích để những ấn ký trên người cậu giống như biến cậu thành vật sở hữu của tôi, cậu đừng cho tôi thêm cơ hội nào nữa. ]
※
Đã trải qua một tháng huấn luyện, Kuroko đau đến rơi lệ, nhưng bây giờ, đã có thể mặt không đổi sắc đạt tới yêu cầu của Akashi.
5 [Tôi muốn cậu khi vừa nhìn thấy vanilla milkshake, liền nhớ đến nụ hôn của tôi. ]
※
Nghỉ hè gần chấm dứt, Akashi cũng gần đặc huấn xong cho Kuroko.
6 [Cậu tốt nhất cầu nguyện hắn bình an vô sự, không phải, nếu hắn mất một sợi tóc, tôi sẽ cắt đi một đầu ngón tay của cậu. Mặc kệ có phải do cậu làm hay làm, tôi đều sẽ tính hết lên người cậu.
7 [Tetsuya có nhớ tôi không? Nói đi, nếu không muốn nói thì chờ cây kéo tới hầu hạ đi nha. ]
※
Trên sân bóng, mọi người đang luyện tập cho trận đấu.
8 “Hoan nghênh trở về, Akashi-kun. ”
“Tôi đã về. ”
※
Akashi đi Hokkaido giao lưu học tập đã một tháng.
Kuroko có chút xuất thần nhìn vị trí thường ngày mà Akashi ngồi, tính tính, người kia hình như sắp về rồi.
9 “Tôi mặc kệ cậu đi tìm cái “Ánh sáng” gì, nhưng nam nhân của cậu chỉ có thể là tôi, Akashi Seijuurou. ”
※
Kia là một khoảng yên lặng sau 12h, ngày mùa thu ánh mặt trời ấm áp chiếu lên nóc nhà, Kuroko tìm được một chỗ trên sân thượng nằm phơi nắng mặt trời, lại có thể tránh gió, mở hộp cơm ra bắt đầu ăn.
10 (Chữ cái chương tiết, không thích nhầm lẫn)
[Kỹ thuật bóng của cậu, là của tôi. ]
[Hỉ nộ ái ố của cậu, là của tôi. ]
[Thân thể đau đớn và vui thích của cậu cũng là của tôi.
11 [Cưỡng ép? Cái loại phương thức thấp kém này không phù hợp với tôi. Sớm muộn gì cũng có một ngày, tôi sẽ để hắn cam tâm tình nguyện để tôi ở trong lòng.
12 [Buổi sáng tốt lành, Tetsuya, có phải nên cho nam nhân của cậu một nụ hôn buổi sáng hay không?]
※
Lại nói tiếp, các đội viên của đội bóng rổ chính tuyển trung học Teikou, tuyệt đối là một đám thiếu niên không sợ trời không sợ đất.
13 [Từ giờ trở đi, tôi, Akashi Seijuurou, sẽ rời khỏi đội bóng rổ trung học Teikou. ]
※
Sáng sớm ánh sáng xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh sáng ngời chiếu vào phòng, đem mỗi ngõ ngách trong phòng đều được chiếu sáng đến vô cùng rõ ràng.
14 [Biểu tình này… Một chút cũng không hợp với Akashi-kun. ]
Trong lòng tôi, cho dù đối địch với cả thế giới, cậu vẫn sẽ cười với tôi bình tĩnh đến tự nhiên.
15 “Nếu có thể có “Năm vị tướng không ngai”, vì cái gì không thể có “Thế hệ Kỳ tích năm người”?”
Chỉ cần là Akashi Seijuurou ta muốn, cho dù là kỳ tích, cũng có thể sáng tạo ra được.
16 [Không liên quan tới cậu, tôi sao cũng được. ]
Chỉ có cậu là không phản bội tôi.
Chỉ có cậu.
※
Tuy rằng đối với đội Teikou mà nói, đội trưởng của bọn họ thủy chung chỉ có một người Akashi Seijuurou, không cần suy nghĩ gì.
17 Hắn chính là… Muốn làm người hữu dụng đối với Akashi…
Cho dù là quân cờ, hắn cũng muốn làm một quân cờ hữu dụng… Hắn sẽ không làm một quân cờ dễ dàng bị vứt bỏ…
※
Lúc Akashi đem bộ đồng phục Teikou đã được sửa hoàn mỹ trở lại sân bóng rổ, nháy mắt, bên trong sân hoàn toàn yên tĩnh.
18 [Làm trái tôi, cho dù là cảm mạo…]
[So với đi uy hiếp, Akashi-kun cậu vẫn là nên ngoan ngoãn uống thuốc đi. ”
※
Hôm nay, đội bóng rổ trung học Teikou đã xảy ra một việc rất lớn.
19 [Tetsuya, nếu cảm thấy đau, cứ cắn cánh tay tôi đi. ]
Để tôi và cậu cùng đau. Tâm tình thích thú tràn vào trong lòng, bành trướng, cuối cùng phình ra.
20 [Tetsuya, nếu cảm thấy đau, cứ cắn cánh tay tôi đi. ]
Để tôi và cậu cùng đau. Tâm tình thích thú tràn vào trong lòng, bành trướng, cuối cùng phình ra.