1
Đánh xong trận game cuối cùng, kim đồng hồ vừa lúc chỉ đúng 12 giờ.
“Được rồi, hôm nay đến đây thôi, ngày mai chúng ta…”
Chữ “gặp” còn trong cổ họng, Bạch Ngôn bỗng nghe thấy tiếng động “rầm rầm”.
2
12.
Quả nhiên vẫn là tên hồ ly khiến người ta cực kỳ chán ghét!
13.
“Theo cách nói của loài người, hiện tại tôi là kim chủ của em.
3
20.
Sức chiến đấu của tộc ốc sên thời kỳ đồng thau so với sức chiến đấu của tộc hồ thời kỳ vương giả, đánh nhau chỉ có thể bắn ra đốm lửa tình yêu.
4 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
28.
Sinh mệnh của yêu tộc rất dài, tốc độ trưởng thành có nhanh có chậm.
5
35.
Bạch Ngôn bị thương rất nặng, chỉ có thể mặc kệ Nhạn Thanh vặn nắn.
Đặc biệt lúc Nhạn Thanh bày ngân châm vừa to vừa dài trước mặt hắn, cả người hồ ly run lên.
6
44.
Bạch Ngôn: “Em lặp lại lần nữa? Ăn cái gì?”
Hắn không nói lời nào còn tốt, vừa nói xong, Nhạn Thanh lại sợ hãi, hai râu ỉu xìu cụp xuống rồi lại dựng đứng lên, hung dữ lên tiếng: “Nói! Có phải ngươi bội tình bạc nghĩa không?”
Bạch Ngôn: “?!”
Bạch Ngôn: “Cái quái gì? Bội cái gì, bạc cái gì?”
Nhạn Thanh lại nói: “Nếu không hai người sẽ không chia tay!”
Lúc này hắn mới từ mấy câu nói này mà hiểu được, Nhạn Thanh coi hắn là tra nam.
7
51.
“Một cm cũng không thể thiếu!”
Chờ Sơ Vân gào xong, đang định cúp máy thì một giọng nói vô cùng quen thuộc truyền đến, giọng điệu như một lời khó nói hết: “Cậu luôn thẳng thắn như vậy?”
Sơ Vân: “Phụt!” Y gần như biểu diễn màn phun máu tại chỗ: “Bạch Ngôn?”
“Là tôi, vẫn còn nhận ra bạn trai cũ, tốt lắm, đầu óc không bị hỏng.
8
55.
Quần áo Nhạn Thanh mặc trên người đều làm từ lông của Bạch Ngôn!
Hắn làm phép ẩn thân lên sợi lông, sau đó bắt đầu đuổi theo, va phải người ta cũng không dừng lại.
9
65.
“Em…”
“Ngươi…”
Nhìn Nhạn Thanh ấp úng mãi vẫn không nói thành lời, trái lại lỗ tai còn đỏ bừng, thật khiến người ta muốn cắn một cái.
10
72.
Bạch Ngôn choàng tỉnh khỏi cơn ác mộng, bị dọa đổ mồ hôi lạnh ướt cả người. Hắn vừa mở mắt bỗng cảm thấy ngực nằng nặng khó thở, vừa cúi đầu nhìn đã thấy Nhạn Thanh nằm dựa lên ngực hắn ngủ say sưa, cả người quấn lấy hắn như con bạch tuột…
Hắn vừa định văng tục thì nhìn thấy gương mặt nhỏ nhắn của Nhạn Thanh, đột nhiên khóe miệng lại cong lên.
11
78.
Đầu tiên fan này hoài nghi không biết có phải cô nhìn lầm không, nhưng ba giây sau đó, một tấm hình khiến nhóm fan bùng nổ. Tấm ảnh chụp Bạch Ngôn và Nhạn Thanh vừa phô diễn lực phá hoại khủng khiếp, tất cả mọi người xung quanh đều kinh ngạc đầy mặt, gồm cả Bạch Ngôn sợ ngây người nhìn Nhạn Thanh, tình cảnh không thể nói là không buồn cười.
12
82.
Bạch Ngôn tháo băng vải quấn quanh cổ tay, máu đã ngừng chảy, lộ ra vết thương dữ tợn đáng sợ, trông không đẹp chút nào. Đối với tộc hồ ly đỏm dáng mà nói, nó xấu đến nỗi không muốn nhìn, nhưng hắn lại nhìn xuống tay thật lâu.
13
88.
Nhạn Thanh bỗng trợn to hai mắt, một suy đoán hoang đường chợt lóe trong đầu cậu.
Loại bớt thế này thường sẽ không xuất hiện trên người yêu quái.
14
91.
Một viên đá nhỏ ném xuống mặt hồ tĩnh lặng.
Buổi livestream của Bạch Ngôn… bùng nổ.
Thần tượng một lời không hợp liền công khai thừa nhận.
15
95.
Một ngón tay trắng như ngọc vuốt ve làn da trên cần cổ yếu ớt, dần dần lướt đến gương mặt Nhạn Thanh, đầy tình cảm và da diết.
“Em nhớ rõ điểm tốt của tất cả mọi người, tại sao cố tình lại nhớ anh không tốt thế nào?”
“Em nhớ rõ tình cảm của tất cả mọi người, sao lại quên mất chúng ta yêu nhau?”
“Em đang trừng phạt anh sao? Thanh Thanh, anh thật sự… thật sự rất nhớ em.
16
102.
Dưới bầu trời xanh thẫm, trên mặt biển xanh dương.
Có vô số người cá trồi lên khỏi mặt nước, dùng tiếng hát êm tai nhất thế gian hát vang khúc nhạc mở màn cho buổi hôn lễ.
17
107.
Có thể nhớ Giang Nam.
Sao không nhớ Giang Nam.
Họa thuyền nghe mưa chảy.
Trong tiếng sáo chiều vắng, ngàn vạn phong tình không bằng một ánh mắt giận hờn si mê.
18
111.
Bạch Ngôn mất nhiều công sức, ra vẻ như là một tên ăn chơi trác táng. Trở thành Bạch Ngôn hư hỏng trong trí nhớ của Nhạn Thanh.
Hắn mong cậu nhớ lại ký ức hai người từng yêu nhau, cũng mong cậu không bao giờ nhớ lại những đau thương đó.
19
118.
Sơ Vân lên tiếng hỏi: “Sao miệng cậu đỏ như vậy?”
Nhạn Thanh: “Có… có sao?” Vừa nói vừa che giấu lau miệng, kết quả càng lau càng luống cuống, cả gương mặt đỏ bừng lên.
20
124.
Nhạn Thanh: “?”
Gọi sai người rồi.
Nhưng thiếu niên vẫn cố tình nhích lại gần, cười híp đôi mắt hồ ly nhìn cậu chằm chằm.
Nhạn Thanh: “…” Sau lưng mát lạnh, sao cậu có cảm giác như hắn đang nhìn thịt trong mâm…
“Hồ Thập Lục, kiềm chế đi, mày hù chết em ấy rồi.