101 Một khắc kia, Diane cảm thấy giọng Tây Li Dạ như là âm thanh của tự nhiên êm tai nhất trên đời này. Nhưng Tây Li Dạ lại không nghĩ như vậy, hắn chỉ đơn giản cản Bắc Cung Mộ Duệ được vài giây, khi đang định tiếp tục, Tây Li Dạ hiện lên vẻ bất đắc dĩ, khi hắn nhìn đến tình trạng thảm hại của Bắc Cung Tiểu Từ, liền hiểu được vì sao chủ nhân lại nổi giận như thế!Xem ra, chủ nhân quan tâm đến tiểu thiếu gia theo lời Huyên nói chỉ có hơn không có kém! “Đợi đã chủ nhân, giải trừ lời nguyền xong rồi giết cô ta cũng không muộn…… “Lời nói cứng rắn của Tây Li Dạ hạ xuống, không chỉ có Diane kích động muốn chết, ngay cả người bị hại Bắc Cung Tiểu Từ cũng cảm thấy cô em gái độc ác này thật đáng thương.
102 Ngay lúc nghìn cân treo sợi tóc, khi mình sắp chết, không biết vì sao toàn thân bỗng phát ra một sức mạnh, lập tức nhảy lên ôm cổ Bắc Cung Mộ Duệ, sau đó vòng một trăm tám mươi độ.
103 Chỉ thấy trên trán Bắc Cung Mộ Duệ nổi lên gân xanh quỷ dị, giãy dụa thống khổ, làm cho người ta cảm thấy vô cùng kinh khủng và dữ tợn. Tựa như có ngọn lửa bắt đầu cháy lên trên người hắn, còn có sự mờ mịt kia, làm cả người hắn nhìn qua có chút mộng ảo.
104 Khi tiếng gầm gừ quen thuộc thống khổ mà thê lương kia tràn vào ý thức của nàng, sắc mặt Bắc Cung Tiểu Từ ngày càng trắng, toàn thân khẽ nhúc nhích, đó là sự đối kháng mãnh liệt giữ linh hồn và thân thể không đồng nhất của mình.
105
106 Bắc Cung Tiểu Từ còn đang hết sức hoảng hốt, người này nhìn như Bắc Cung Mộ Duệ, lại không giống Bắc Cung Mộ Duệ, tiếng nói khàn khàn như ác ma vang lên bên tai làm Bắc Cung Tiểu Từ tỉnh lại từ trong giãy dụa.
107 Nhìn hắn, Nguyệt Thập Nhất nở nụ cười. Tiếng cười nhẹ như tơ, như tiếng gió đêm, tan nát cõi lòng, làm người ta thấy thật êm tai. “Blair, anh biết không? Cho tới bây giờ tôi chưa từng nghĩ sẽ chạy trốn.
108 Blair thở dài, đúng thật là nàng?!Số phận lại diệu kỳ đến vậy, đầu tiên là khế ước với người tộc diệt ma, sai lầm yêu say đắm, bây giờ lại ký khế ước với con gái của chính mình.
109
110
111
112
113
114
115 Bóng đen khóc không tiếng thật lâu, lúc này mới lau đi nước mắt dính trên mặt, ngẩng đầu nhìn người giữa không trung, lạnh giọng nói: “Nếu con bé chết, anh cũng thu linh hồn của em đi.
116
117
118
119