21
Tiêu Sĩ Cập rất muốn đi gặp Đỗ Hằng Sương, nhưng nhớ tới Đỗ thẩm hai tháng trước mới sinh hài tử, vội hỏi “ta đã lâu chưa gặp Đỗ thẩm, có phải nên đi thăm Đỗ thẩm trước không?”
Phương Vũ Nương hai tháng trước sinh đứa con thứ hai, vẫn là nữ nhi, nàng thất vọng vô cùng nhưng Đỗ Tiên Thành lại rất cao hứng, lập tức đặt lên là Đỗ Hằng Tuyết, mời bốn vú em thay phiên nhau chăm sóc, mới làm nàng miễn cưỡng cười.
22 Thời điểm cuối năm Xương Nghiệp thứ tư, không có mấy nhà vui vẻ. Rất nhiều nhà đã mất đi con trai, chồng, cha của mình trong cuộc chiến lần thứ hai với Cao Ly.
23
Đỗ Tiên Thành sửng sốt một chút, chỉ vào hai nữ nhân một lớn một nhỏ hỏi “là thân thích của Tiêu gia sao? Sao ta chưa từng gặp qua”
Hai nhà Đỗ, Tiêu nguyên quán ở Lạc Dương, lại là thế giao nên người trong hai nhà đều biết nhau rất rõ cũng không xa lạ với thân thích bà con hai bên
Tiêu Tường Sinh cười cười, “Không phải thân thích.
24
Du Dương hồ là danh thắng nghỉ hè ở Kiến Dương thành. Người giàu có thì sửa chữa đình viện tư gia để ngắm cảnh tránh nóng, người nghèo thì dạo phố, đến tửu lâu
Nước hồ xanh biếc uốn lượn vào thành, chảy xuôi ra Kim Thủy hà cách đó mười dặm
Kim Thủy hà là hình ảnh thu nhỏ của cố đô Kiến Dương phồn hoa, chung quanh có bảy mươi xướng viện nhạc quán, năm mươi tửu quán minh lâu.
25
Giờ Tỵ sơ khắc, gánh hát, ban nhạc cùng nhạc cụ và trang phục biểu diễn nối gót thi nhau tới.
Giờ Tỵ chính khắc, đầu bếp chuyên dụng của Cửu Quảng Tiến cùng nha hoàn, người hầu mang nguyên liệu nấu ăn quý hiếm, dụng cụ ăn cơm bằng bạc và tơ lụa cẩm tú, đồ cổ châu báu…không ngừng tiến vào trong lâu
Cuối giờ Tỵ, các muối thương khác cùng với các kỹ nữ, tiểu quan dưới sự nâng đỡ của tiểu tỳ, tiểu đồng lục tục kéo nhau vào bàn
Tất cả đều trải qua sự kiểm tra cẩn thận của ám nhân Triệu gia, không có gì khác thường, tiến trình đâu vào đấy
Cả ngày, Phó Lệnh Nguyệt không hề rời mắt khỏi Cửu Quảng Kiến.
26
Đi vào Ý Xuân lâu. Phó Lệnh Nguyệt đưa lệnh bài ám vệ, dùng danh nghĩa của Triệu gia đại viện, yêu cầu một gian phòng hảo hạng
“Ngươi lợi hại” Phương Diệu Tổ vừa đi vừa cảm thán ‘ta nghe Cổ Sấm Xuân nói qua, nơi này không đặt phòng trước một tháng thì không có, mất nhiều vàng cũng chưa chắc có được.
27
Bờ môi của hắn thật mềm, thân mình của hắn thật ấm áp
Phó Lệnh Nguyệt trúc trắc duyện hôm, kinh hỉ phát hiện ra tim của mình vẫn còn bối rối, dạ dày không có dấu hiệu cuộn lên.
28
Trận chung kết, sẽ quyết định ba vị trí đứng đầu của hoa khôi đại tái.
Quan lớn hơn tiền, thế tử Ngũ quân Đô đốc muốn thiết yến ăn mừng cho tốp mười hoa khôi, ai dám tranh.
29
Triệu Thực đang đợi nàng? Trễ như vậy?
Phó Lệnh Nguyệt có chút kinh ngạc. Nàng biết Triệu Thực rất có hứng thú với cái chết của Cửu Quảng Kiến nhưng nếu hắn nôn nóng muốn nghe tình hình cụ thể, sao đêm qua không gọi nàng hồi phủ để hỏi mà bây giờ mới gọi.
30 Phó Lệnh Nguyệt mộ thân nam trang rất thuận lợi đi vào tòa nhà Túc chính án sát tư tại thành Kiến Dương. Đều là giải quyết những việc chung, không bao lâu nàng đã xử lý xong tất cả mọi việc.
31
Hái Tinh các ở đầu phố tây chính là tửu lầu xa xỉ nhất cũng nổi tiếng nhất ở thành Kiến Dương
Phó Lệnh Nguyệt từng nghe Văn Khúc Tinh nói cữu cữu của hắn là quan to nhất phẩm trong triều, khi đến Kiến Dương cũng muốn đến Hái Tinh lâu ăn cơm.
32 Trường hợp quái dị máu chảy đầm đìa làm cho Viên Li phát nghẹn, trong đôi mắt xinh đẹp của hắn tràn đầy khiếp sợ và kinh ngạc, còn có ánh mắt bức thiết, sáng ngời hữu thần của Phó Lệnh Nguyệt.
33
Nói gì đó?” Viên Li bất đắc dĩ nhìn nàng, bày ra biểu tình dở khóc dở cười
“Bề trên phê bình ta’ Phó Lệnh Nguyệt nhếch môi nở nụ cười ‘không nên đặt ân oán cá nhân vào trong nhiệm vụ, phải có quan hệ tốt với ngươi.
34
Ngọ yến, rất nhanh đã được mang lên
Vì đây là tiệc ban ngày, chủ và khách chủ yếu chỉ là hàn huyên, trong phòng không có tiếng đàn ca sáo thổi cũng không có thiếu nữ, đồng nữ xinh đẹp.
35
Phó Lệnh Nguyệt chưa từng thấy Viên Li thân thủ nhanh nhẹn như vậy. Hắn nhanh chóng lăn mình về phía vách tường, đưa tai lắng nghe một lát rồi đưa tay gõ nhẹ vách tường
Phó Lệnh Nguyệt lập tức hiểu được, Viên Li giả say, hiện hắn đang muốn kiểm tra xem căn phòng này có trạm gác ngầm không.
36
Công tử! Sao…” Hải Thanh, Hải Long nghe tiếng liền đi vào nội gian, lập tức sững sờ như hóa đá
Phó Lệnh Nguyệt vô cùng quẫn bách, tuy Viên Li đã che khuất hơn nửa thân người nàng nhưng bị người ta nhìn chằm chằm lúc sinh hoạt vợ chồng, nàng vẫn không quen.
37
Phó Lệnh Nguyệt chăm chú nhìn, thấy bảo vật kia là một cuốn trục
Chữ viết? tranh hay bút tích tổ tiên? Trong lòng nàng có chút thất vọng.
38
Đan Sa Đinh đâu?
Phó Lệnh Nguyệt kinh ngạc nhìn theo ánh mắt Viên Li, thấy Đan tước gia ngã xuống cạnh ao, đang giãy dụa
Tận dụng thời cơ, chạy mau.
39
Viên Li nghe vậy có chút sợ run, ngẩng đầu thấy Phó Lệnh nghiêm túc nhìn mình, vẻ mặt khẩn trương, không khỏi bật cười
“Thật sự……” Hắn chỉ vào bụng mình
Phó Lệnh Nguyệt cảm thấy sợ hãi, phiền muộn cau mày.
40
“Đây là doanh trướng phủ Đô đốc nào?” Phó Lệnh Nguyệt tò mò hỏi
“Phủ nào cũng không phải” Viên Li tinh tế nhìn kỹ, biểu tình rất kỳ quái ‘không phải là tinh kỳ của Ngũ quân Đô đốc phủ, cho dù là Trung quân phủ thì ít nhất cũng phải có tinh kỳ dẫn đường”
“Người nào!”
Đột nhiên có người cao giọng gọi, có lẽ vừa rồi động đất đã khiến quân đội chú ý
Nhìn quanh không có chỗ trốn, hai người nhan chóng nằm úp sấp xuống, thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện.