81
Quả nhiên là vô sự không đăng tam bảo điện, Phó Lệnh Nguyệt âm thầm hít khí lạnh
‘Đảo chủ xin cứ nói thẳng” nàng tươi cười hỏi ‘ta và ngươi lúc này cũng không cần phải che giấu nhau”
‘Nương nương đúng là người sảng khoái’ Trương Kê nghiêm mặt nói ‘còn mười ngày nữa là tới đại điển tế thiên, có một việc quan trọng cần nương nương giúp đỡ hoàn thành”
“Là về chuyện Dao Quang sao?” Phó Lệnh Nguyệt xót xa cười
“Nương nương trí tuệ” Trương Kê hài lòng gật đầu ‘đời này lão phu hận nhất kẻ ngu xuẩn, hợp tác với nương nương, ta rất vui”
“Đảo chủ, ta giúp ngươi hoàn thành việc này, ta được lợi gì?” Phó Lệnh Nguyệt cong môi cười “chuyện lớn như vậy, lợi ích ngươi đưa ra chắc càng lớn ah”
“Đương nhiên là vô cùng quý trọng” Trương Kê đáp lời
“Đảo chủ đừng nói với ta là tìm được mẫu thân của ta nha” Phó Lệnh Nguyệt trào phúng ‘ta cũng không thấy hứng thú với mấy chuyện này”
“Vậy ngươi muốn cái gì?” Trương Kê híp mắt cười
“Còn một đoạn trí nhớ kia” Phó Lệnh Nguyệt lập tức bàn điều kiện “đoạn quan trọng nhất
‘Vậy không dễ chút nào” Trương Kê lắc đầu “sau khi uống thuốc, không nhớ hết mọi chuyện cũng là bình thường.
82
Nghi thức cầu phúc đêm khuya kết thúc, trong ánh nến lau động, Phó Lệnh Nguyệt cẩn thận quan sát tình huống chung quanh
Quả nhiên hộ vệ trong Thần nữ điên đã thay đổi, xuất hiện nhiều người mặt ngăm đen xa lạ, tuổi trẻ, thân hình cường tráng.
83
“Đừng nói ghê gớm như vậy, ta chỉ đi hỗ trợ’ Ngô Mỹ Nhân cười nhẹ “giúp Thượng cung phân tán sự chú ý của hộ vệ bên ngoài mà thôi, hơn nữa trong Nhiếp vương phủ còn có ám vệ của chúng ta cùng mật thám của các Đô đốc phủ âm thầm tiếp ứng, chỉ cần giúp nàng lẻn vào, nhiệm vụ của ta kết thúc”
Nói nghe nhẹ như vậy nhưng tuy không phải chủ lực mà lại nguy hiểm hơn, thu hút sự chú ý của hộ vệ, vậy chẳng phải biến mình thành bia ngắm sao? Phó Lệnh Nguyệt hiểu được vì sao Ngô Mỹ Nhân đến nói lời tạm biệt, hắn rất lý trí, hắn hoàn toàn có thể dự tính được tính nguy hiểm của nhiệm vụ.
84
Khuya ngày mồng sáu tháng ba, Bàng Doanh Doanh trở về, vừa nhìn thấy Phó Lệnh Nguyệt, câu đầu tiên hỏi là ‘xảy ra chuyện gì?”
Vì bên ngoài Thần nữ điện bị quân lính canh phòng nghiêm mật, kiểm tra cẩn thận từng người ra vào nên Bàng Doanh Doanh đã về kinh thành từ mấy ngày trước nhưng ngại thân phậ ám vệ trước kia cùng lý do ra cung nên vẫn không dám đi vào.
85
Mùa đông ở Kiến Dương rất ngắn, chưa được một tháng đã nghe hơi thở mùa xuân. Phương Chấn đổi niên hiệu thành Thiên Khải, ban thưởng cho hậu cung và triều thần, cả nước thái bình
Trương Kê lại đưa ra lời tiên tri, xác định ngày ngũ sao liên châu, chính là tháng năm năm Thiên Khải nguyên nhiên.
86
Phó Lệnh Nguyệt đầu óc trống rỗng.
Viên Li. Người này đúng là Viên Li
Nàng hung hăng nhéo mình một cái, cảm giác đau. Há miệng lại thấy như mình không tìm được âm thanh, phải cố gắng lắm mới gian nan thoát ra mấy tiếng “ngươi…ngươi không phải? sao ngươi lại tới đây? sư phụ ngươi đâu? hắn không phải…”
“Ta lén đến đây” Viên Li cười, đưa tay vịn vai nàng, ngồi thẳng dậy “thật không hay ho, vất vả lắm mới đến được đây lại nghe có người mắng ta”
Phó Lệnh Nguyệt trên mặt nóng bừng, vội đưa tay nắm lấy hắn.
87
Phó Lệnh Nguyệt mơ hồ tỉnh lại, nhìn thấy gương mặt quen thuộc của Hải Thanh
Nàng cảm thấy hai mắt cay xè, đôi dòng lệ chảy xuống. Không phải mộng, tất cả đều là thật.
88
Không thể quay trở lại tiêu cục nhưng trong túi vẫn còn một ít bạc, Phó Lệnh Nguyệt vẫn còn chống đỡ được
Nàng rảnh rỗi liền đến tửu lâu hóng chuyện, nàng muốn biết tất cả về Kiến Dương, chỉ cần nghe được hai từ này, nàng đã thấy an ủi rất lớn
Chưa đến ba ngày, truyền thuyết về yêu quái đã truyền tới, nói ở Thập Vạn sơn có yêu quái ăn thịt người bán nan bán nữ, chuyên moi tim người sống để ăn.
89
Dương Uyển Hề! chính là Dương Uyển Hề, đối thủ của nàng ở Triệu gia đại viện.
Phó Lệnh Nguyệt kinh ngạc đến không nói nên lời. Nàng biết năm đó Dương Uyển Hề đến Phương gia làm mật thám nhưng nàng ta đi theo Phương Quang Tông mà
“Thượng Nghi đại nhân, mời” lao đầu nhìn qua lệnh bài, cung kính đi trước dẫn đường
Thượng Nghi đại nhân? Phó Lệnh Nguyệt sửng sốt.
90
Kiến Dương, trong lòng nàng chỉ có nơi này nhưng khi ngựa đạp tuyết dừng trước cửa thành Kiến Dương, Phó Lệnh Nguyệt lại do dự, chần chờ không dám vào
Hai năm qua, Dương Uyển Hề rất nhiều lần đến Điệp cốc đều nói không có tin tức của Viên Li.