41
Viên Li đi tiễn khách
Phó Lệnh Nguyệt ở sau nghi hoặc lật xem ngọc bài Trăn vương đưa cho. Biên bức (con dơi), đào mừng thọ, cỏ linh chi…chỉ là một khối ngọc bài phúc chí tâm linh bình thường, ngụ ý phúc khí đến làm cho người càng trở nên thông minh
Đây là có ý gì? bảo nàng thông minh thức thời, ngậm miệng lại ít nói đi? Hay muốn nàng sớm đăng Tây thiên cực nhạc? Phó Lệnh Nguyệt cảm thấy khó hiểu vô cùng
“Được món hời ah’ Viên Li quay trở lại, trêu ghẹo nàng
“Một tán dật vương gia cũng bừa bãi như thế” Phó Lệnh Nguyệt khinh thường thu ngọc bài cổ quái này “không tự biết mình mấy cân mấy lượng”
“Sợ…” Viên Li cười thở dài, ngữ khí cảm khái “rất nhanh sẽ không còn là tán dật nữa”
“Long thể hoàng thượng đã khỏe lại, còn có thể sai hắn làm đại sự sao?” Phó Lệnh Nguyệt không nói tiếp, thực ra nàng rất muốn nói, Thái tử vị vững như Thái Sơn, Hiền phi ở sau như hổ rình mồi, Ngũ quân Đô đốc phủ lại vội vàng đóng quân tạo thiết, cướp đoạt địa bàn…Thế đạo đã đủ rối loạn, đột nhiên xuất hiện một Lý Thành Khí không binh không quyền, có khả năng gây nên sóng gió gì chứ?
“Tóm lại, ta đối với Lý Thành Khí cảm thấy rất quái lạ” Viên Li có chút đăm chiêu “nếu nói hắn xuất thế quỷ dị thì hắn lại có chút bộc lộ tài năng, chẳng lẽ đây là Hoàng thượng cố ý giăng bẫy?nói không rõ.
42
Rượu vào, mọi người cũng nói chuyện thoải mái hơn
Nghĩ tới cũng phải, triều đình vừa xử trí hai Đô đốc phủ, sẽ không lập tức động thủ phủ thứ ba.
43
Rời đi. Trước hết phải nhanh chóng rời đi
Phó Lệnh Nguyệt trong lúc hoảng hốt chạy trốn vẫn không quên lấy từ trong lòng ra mặt nạ dịch dung dán lên mặ Viên Li, lại xả vài món quần áo trên người thị vệ, xóa bỏ vết máu trên người mình và Viên Li.
44
Không ổn. Phó Lệnh Nguyệt đột nhiên ý thức được hành vi của mình thất thường nhưng giờ sửa chữa cũng đã muộn, đành phải nhận mệnh thôi
“Tối qua, ta cho ngươi dùng Băng kình nha nhưng ngươi vẫn hôn mê, không có cách nào, ta đành ra ngoài tìm lang trung” nàng hất tay Viên Li ra “buông tay, đau”
“Thỉnh lang trung ở đâu?” Viên Li nhìn nàng chằm chằm, hỏi tới
“Yên tâm, ta đều cho ngươi và hắn cùng đeo mặt nạ” Phó Lệnh Nguyệt cười nói.
45
Mặt biển yên lặng, tĩnh mịch hiện ra trước mắt hai người. Không gian tối đen, chỉ có tiếng sóng vỗ vào bờ cát
Phó Lệnh Nguyệt nhìn bộ dáng trầm tĩnh của Viên Li, gió biển thổi qua làn tóc…không biết sao ý nghĩ hỗn động lại đột nhiên trở nên thông suốt.
46
“Phó cô nương” Liễu Dung đưa tay đóng cửa lại, thay đổi cách xưng hô
“Nơi này là ngoại nha, thỉnh thiếu phu nhân tự trọng” Phó Lệnh Nguyệt phụng phịu chắp tay.
47
Phó Lệnh Nguyệt giật mình. Nhưng đối phương đã đưa ra điều kiện, chứng tỏ trong tay hắn có thông tin. Vậy là tốt rồi
“Chỉ cần ta có thể làm được gì, ta sẽ làm cho ngài” thái độ của nàng nghiêm túc trước giờ chưa từng có.
48
Phó Lệnh Nguyệt kinh ngạc mở to mắng “sao ngươi không nói sớm, có cỡi ngựa thì cũng không thể tới Kiến Dương thành vào buổi trưa được”
Không nói tới lưu dân ngăn cản mà chỉ tính khoảng cách thì không thể nào
“Không ở Kiến Dương thành’ Viên Li hữu khí vô lực bước xuống giường “Vương Đạo Đức không phải là trưởng tử, Vương thái phu nhân không sống trong thành mà ở vùng nông thôm”
Phó Lệnh Nguyệt lại giật mình, nhanh chóng mặc xiêm y, không ngờ vừa đứng dậy, xương cốt toàn thân như vỡ vụn, nhịn không được rên thành tiếng
“Ta còn chưa kêu ah” Viên Li bất mãn liếc nàng một cái “đừng yếu ớt như vậy”
“Công tử” Phó Lệnh Nguyệt đi vài bước, cảm thấy khó chịu vô cùng,sâu mi khổ kiểm nói “chúng ta có thể không đi được không?chỉ là mừng thọ của lão nương một Phiên tư thôi mà, cần gì…Đúng rồi” nàng như nhớ ra gì đó ‘công tủ, Vương Đạo Đức có mời Trăn vương gia không?”
“Có nhưng vương gia không đi, chỉ phái người đưa hạ lễ” Viên Li chậm rãi sửa lại ống tay áo
“Đúng vậy” Phó Lệnh Nguyệt cao giọng nói ‘vương gia không đi, chúng ta đi làm gì? cũng phái người đưa hạ lễ là được”
“Ngươi không muốn đi” Viên Li nhìn nàng, cười đầy thâm ý “vậy ở lại doanh trướng nghĩ ngơi đi”
Phó Lệnh Nguyệt định gật đầu lại bị biểu tình của hắn làm cho chần chờ.
49
Ngô mỹ nhân cười nói ‘ta biết, Thần nữ là nữ nhân, đương nhiên sẽ không giống ta” nói xong hắn xoay người, chỉ tay về phía Phó Lệnh Nguyệt
“Đây là Thần nữ của Kiền giáo các ngươi.
50
Không thể thiêu Ngô mỹ nhân. Phó Lệnh Nguyệt cũng không muốn trộn lẫn với đám giáo đồ Kiền giáo liền tìm một cái cớ cho bọn họ giải tán
Mặt Sẹo rất lo lắng, lúc gần đi còn lén đưa cho nàng một cái ngọc thiền, nói là có việc gấp thì nên tìm bọn họ thế nào…
Phó Lệnh Nguyệt nhất nhất nghe theo, cho đến khi bọn họ đi khuất bóng mới thở dài một hơi.
51
Chưa đầy hai canh giờ, Viên Li đã trở lại
Phó Lệnh Nguyệt ở trên lầu của trà lâu cảnh giác nhìn chung quanh hắn, không có ai bám đuôi lại thấy Viên Li tay phải đặt ở trước, tay trái ở sau, thần sắc vui vẻ.
52
“Công tử…” giọng nữ mềm mại, kéo dài đáp lại
Phó Lệnh Nguyệt không cần nhìn cũng biết đó là ai, máu toàn thân lập tức vọt lên tới hai gò má.
53
Thiên địa bất nhân
Bàn tán tới thiên gia chi nữ đương nhiên không thể không kiêng nể gì như dĩ vãng được, cho nên mọi người đều gọi Vân Mộng công chúa là Vân đại tiểu thư, phối hợp diễn còn có Phương Diệu Tổ, thế tử Trung Quân phủ Phương Quang Tông và Trăn vương Lý Thành Khí
Toàn là những người khiến Phó Lệnh Nguyệt vô cùng có hứng thú, cho nên buổi trưa hàng ngày nàng đều đi đến cửa sau còn mang theo rượu ngon để moi tin từ chỗ lão Hoàng, sau đó thì hưng phấn tìm Viên Li đối chứng
Sự tình, bắt đầu từ Phương Diệu Tổ.
54
Phương đô đốc không ra mặt, thế Phương Quang Tông xuất môn đón khách
Viên Li tinh tế giải thích việc gặp phải bạo dân khiến hạ lễ không tươm tất.
55
Trở về Tả quân phủ, Phó Lệnh Nguyệt đi thẳng về phòng của mình
Viên Li sắc mặt âm trầm, dọc đường đi không nói một lời
Hải Long lén nói cho Lệnh Nguyệt biết, công tử trở về, biết nàng đến phố Liễu Oanh đi dạo liền thay đổi sắc mặt, quay ngựa, vào thành tìm kiếm.
56
Tiết thu qua đi, trên tường viện của Tả quân liền xuất hiện ký hiệu quen thuộc, triệu tập ám vệ vào giờ Hợi, tập hợp tại Tài Thần điện
Lúc mới nhìn thấy ký hiệu này, Phó Lệnh Nguyệt ngây người, đúng là nghĩ cái gì, cái đó liền đến.
57
Mười tám tháng tám là ngày yết bảng kỳ thi Hương. Ngày hai mươi, thiên tử thiết yến
Bị những lời của Triệu Thực kích thích nên Phó Lệnh Nguyệt không còn hứng thú ai là Trạng Nguyên, Bảng Nhãn, Thám Hoa nữa.
58
Đầu óc hoàng đế Tiền Lương đầu óc thế nào mà có thể thiết kế nên kế hoạch khổng lồ như vậy chứ?”
“Rất khủng bố, nhất tiễn song điêu a……”
Phó Lệnh Nguyệt đột nhiên nhớ tới bài thơ Phủ điền, nàng phát hiện người có thể hiểu được ý cảnh của bài thơ này nhất chính là hoàng đế Tiền Lương.
59
Phó Lệnh Nguyệt vụng trộm đi vòng quanh Văn Bành các hồi lâu nhưng vẫn không tiếp cận thêm nữa.
Nàng rất muốn nhân lúc đêm dài yên tĩnh mà đi thăm dò nơi này nhưng Úy Trình Cù vừa chết, manh mối để biết hung thủ là ai đã bị đứt, chỉ còn lưu lại vật liên hệ.
60 Trở lại Tả quân phủ, nàng đứng đợi ngoài phòng Viên Li khá lâu. Nàng còn có đại sự phải làm, đoạn tình cảm này cũng nên kết thúc, nàng cũng nên hảo hảo nói chuyện với hắn.