1 “Cô gái, cô dự định chọn anh chàng đẹp trai nào?” Phục vụ hỏi.
Diệp Phi cong cong khóe môi, “Rẻ nhất bao nhiêu tiền?”
“1000 tệ. Ưu đãi đặc biệt. ” Phục vụ trả lời.
2 “Không cần đến anh thấy hứng thú với tôi, đàn ông không phải đều là động vật nửa thân dưới, “ Diệp Phi vừa nói, vừa kiễng chân chặn môi của anh ta, cô ấy thực sự không còn thời gian nữa rồi.
3 Tay của Diệp Phi bám chặt vào lưng người đàn ông, trên đầu là chiếc mặt nạ của người đàn ông, đại não say rượu, 1 trận choáng váng,, chỉ cảm thấy người đàn ông giống Tula dưới địa ngục.
4 Mộ Thương Nam chuyển động nắm cửa, mới phát hiện cửa nhà vệ sinh bị khóa rồi, anh ta 1 bước đạp tung cửa, ảnh HD bắt buộc xóa đi.
Sau đó nhà vệ sinh trống không, làm mắt anh ta đầy ý hận, nha đầu thối lại cầm lấy ảnh của anh ta bỏ chạy rồi.
5 Khuôn mặt của Diệp Phi méo mó, cô chẳng thể ngờ rằng mẹ mình lại độc ác đến thế. Bà lại có thể cho phép ông già kia bán cô cho hộp đêm để lấy tiền!
Cô nhìn Vương Kim Tài – kẻ vẫn đang chằm chằm nhìn mình đầy ác độc, sợ hãi mà lùi bước về phía sau: “Ông không có quyền bán tôi!”
“Ha ha, nợ tao năm trăm nghìn tệ còn nói tao không có quyền sao? Để tao hưởng thụ đủ rồi, tao sẽ lại bán mày cho hộp đêm, biết đâu lại kiếm được thêm một món hời!” Vương Kim Tài cười to, xông về phía cô.
6 Vương Kim Tài nhìn cô gái mình đang trói chặt trong tay, có chút không nỡ rời xa cây tiền này, nhưng nhà họ Mộ một tay che trời mà muốn ông ta chết thì cũng chỉ như giết một con kiến mà thôi.
7 Một chiếc khăn ướt được chìa đến trước mặt Diệp Phi.
Đôi mắt to tròn của Diệp Phi chớp chớp, không hiểu ý của người đàn ông này.
Mộ Thương Nam cầm lấy chiếc điện thoại trong tay cô, chọn chức năng “Gương” rồi lại đưa đến trước mặt cô.
8 Khuôn mặt Mộ Thương Nam căng như dây đàn: “Có cần báo cảnh sát hay không thì phải xem ý định của cô ấy. ”
“Tôi nói cho anh biết, phần lớn các cô gái bị xâm phạm thường hay im lặng nên mới để tội phạm cưỡng hiếp trốn thoát khỏi vòng pháp luật đấy! Dù sao tôi cũng làm chứng cho cô ấy rồi.
9 “Có kẻ xấu muốn bán tôi cho hộp đêm, cũng may gặp được Tổng giám đốc Mộ, là Tổng giám đốc Mộ cứu em đó!” Diệp Phi nói lớn.
Ánh mắt của cô phát ra tia nhìn lạnh lùng, Thiên Tịnh còn dám hỏi cô tại sao, chính là do mẹ của cô Thiên Huệ vì mua cho Thiên Tịnh túi xách và quần áo hàng hiệu, cho chị ta học đại học nên mới bán cô cho ông chủ Vương!
Thiên Tịnh nhíu mắt lại, có nghĩ cũng ko nghĩ ra, Mộ Thương Nam lại tình cờ cứu Diệp Phi!
Khóe môi của chị ta nở nụ cười ngọt sớt, tiến vài bước tới chỗ Mộ Thương Nam, “Anh Mộ, cảm ơn anh đã cứu em họ của em, cả nhà đều sốt sắng tìm em ấy đấy! Không ngờ em ấy lại gặp phải người xấu.
10 “Trước giờ tôi không lẫn lộn giữa việc công và việc riêng, những người bước vào công ty của tôi đều phải dựa vào năng lực của chính mình.
11 “Xin lỗi! Người không phận sự không được vào phòng họp. ” Nhiếp Hạo đưa tay ngăn Thiên Tịnh lại.
Sắc mặt của Thiên Tịnh ngượng ngùng cứng ngắc, bản thân rõ ràng là bạn gái của Mộ Thương Nam, lại không có chút địa vị nào trước mặt nhân viên của anh, những người này hoàn toàn xem cô là người lạ.
12 Thiên Tịnh mở lời, “Anh Mộ, có phải Diệp Phi không biết tốc ký không? Anh nể mặt em, đừng giận nó. ”
Diệp Phi nhướn mày một cái, cười nhìn Thiên Tịnh, “Tổng giám đốc Mộ, tôi đã hoàn thành nhiệm vụ, anh phải thực hiện lời hứa đi!”
Ngũ quan xinh xắn của Thiên Tịnh chớp mắt đều nhíu lại, quả thực là tự vả mặt mình, cô chết cũng không ngờ Diệp Phi thật sự biết tốc ký.
13 Diệp
“Á…đau quá. Em, sao em lại đổ cốc nước vào chị? Chị chỉ muốn khuyên em đừng ra ngoài làm gì xằng bậy, chị cũng chỉ vì nghĩ tốt cho em mà” Cô bắt đầu khóc to.
14 Ánh mắt Mộ Thương Nam nhìn qua những bức ảnh, những bức ảnh Nhiếp Hạo đã xoá đột nhiên lại được đăng lên mạng, chắc chỉ có thể là, trước khi Nhiếp Hạo xoá những bức ảnh đó, cô đã gửi nó đi rồi.
15 Thiên Tịnh đuổi theo vào văn phòng của Mộ Thương Nam "Anh, không phải em, em không tự hất cà phê vào mình”.
Mắt cô hoen đỏ, những giọt nước mắt còn nằm trong khóe mắt.
16 Chố ở của gia đình họ Mộ là cái biệt thự hạng trung, mang hơi hướng cổ điển và tao nhã, một ngọn núi làm từ đá, một con cá chép lóng lánh, mang đặc hơi hướng gia tộc.
17 Quyết định chỉ có một, liên quan đến việc này Diệp Phi rất rõ.
Thế nhưng cô sẽ không thể tìm được công việc nào giống như làm trợ lý của Mộ Thương Nam lương cao như vậy, lương ở đây 1 tháng 1 vạn tệ.
18 “Bớt làm trò cho ba! Ba nói con biết, đính hôn giữa Mộ gia và Thiên Tịnh là ông nội con định sẵn! Chuyện này không thể hủy. Ngày đó, ông nội con và lão gia của Thiên gia là chiến hữu từ đống người chết bước ra.
19 “Bà thông gia nói rất đúng, con bé này là do tôi chiều hư rồi, không giống như Thiên Tịnh vừa chu đáo vừa hiểu chuyện. ” Thiên Huệ liên tục nói, giống như sợ ai không biết Thiên Tịnh tốt.
20 “Được, vậy theo ý nha đầu này chơi vài ngày. ” Thiên Huệ thu lại lời nói của mình.
“Bà thông gia, hiếm khi đến đây, cùng nhau ăn bữa cơm tối rồi đi.