21 “Ôi! Trời ơi!” Liễu Họa bị dọa đến hồn bay phách lạc: “Con trai, con không sao chứ?”
Đấy là cả một bát canh nóng đấy!
“Diệp Phi! Sao con lại làm bỏng tổng giám đốc Mộ chứ! Con bé ngốc nghếch này, đã sớm bảo con không làm được đâu mà con cứ ương bướng không nghe lời! Mau về nhà với mẹ!” Thiên Huệ vươn tay kéo Diệp Phi.
22 “Ha ha ha, ý kiến hay, vẫn là tụi bây biết chơi!” Vương Kim Tài nghe con trai mình hiến kế xong càng trở nên vui vẻ, đã không thể chờ đợi được nữa.
“Đương nhiên rồi! Anh em tụi con sẽ giữ chặt cô ả, cha lên trước đi!” Đứa con trai cả nói đoạn liền giữ chặt vai Diệp Phi, xé rách quần áo cô.
23 Mộ Thương Nam trầm mặt, sau đó ra lệnh cho tài xế tìm một hiệu thuốc rồi dừng xe lại.
Trong thời gian thân phận khác của anh không thể để lộ ra được, dù cho là vì sự an toàn của Diệp Phi cũng như người thân của anh, thì chuyện này vẫn là bí mật anh không thể nói ra.
24 “Em, em mới trở về hôm nay. ” Diệp Phi bối rối nói.
Bàn tay Cung Trạch Vũ giữ chặt tay Diệp Phi: “Thật may được gặp em ở đây, chúng ta ăn cơm với nhau nhé!”
“Phi Phi, sao không giới thiệu người bạn này của em cho tôi biết?”
Thanh âm một người đàn ông truyền đến từ phía sau lưng Diệp Phi.
25 "Đứng nhìn cái gì? Cởi quần ra hộ tôi. " Mộ Thương Nam ra lệnh.
Không hiểu bản thân đang làm trò gì, anh chỉ muốn khoảng cách giữa mình và cô gần thêm một chút, ít nhất thì cô và Cung Trạch Vũ vẫn chưa làm điều này nhỉ?
Diệp Phi bất chấp giúp anh cởi chiếc quần ngủ xuống, còn chiếc quần nhỏ bên trong nữa, cô thật sự không dám nhìn, mặc dù đã tự nhủ người thiệt thòi là anh, nhưng cô vẫn không dám nhìn.
26 Trong đêm tối, trong con hẻm tĩnh lặng, chỉ có ánh đèn đường mờ mờ, Mộ Thương Nam đeo chiếc mặt nạ bạc đi trong con hẻm đến nơi hẹn.
“Anh là Bá tước?” Mộ Thương Nam đi tới cái bóng người đứng trong con hẻm sâu.
27 Sắc mặt Mộ Thương Nam hơi ngây ra, vươn tay vuốt ve gương mặt nhỏ của Diệp Phi, lại bị cô hất ra.
“Đừng động vào tôi!” Diệp Phi ôm chăn ngồi dậy, tay kia tìm quần áo của mình.
28 Đôi mắt của Diệp Phi nhíu lại thành một đường dài, đáng ghét nhất là gương mặt giả vờ ngây thơ của Thiên Tịnh!
Đặc biệt là dáng vẻ chỉ tay năm ngón đó, làm như cô là nô tỳ của Thiên Tịnh vậy!
Đồ hiệu trên người Thiên Tịnh đều là dùng tiền do cô vừa học vừa làm mua.
29 Miệng Mộ Thương Nam ngập hơi thở của đàn ông, một mùi rất dễ chịu. Diệp Phi mạnh dạn cạy răng anh và chiếm hữu anh. Cô biết Thiên Tịnh sẽ gọi Thiên Huệ đến làm chứng, dù cô có nói gì đi nữa Mộ Thương Nam sẽ không tin, Cô đã đoán được kết cục sẽ bị đuổi khỏi công ty.
30 Liễu Hạo thật sự vì bức ảnh mà Thiên Tịnh gửi cho làm cho tức chết, bà xuất thân dòng dõi nhà Nho, chưa từng gặp đứa con gái nào vô liêm sỷ như này, có thể trước mặt bao nhiêu người cưỡng hôn con trai bà.
31 “Kết hôn là việc lớn, làm sao có thể tùy tiện chọn? Thương Nam, hôn sự này hai gia định dã định sẵn trước khi các con sinh ra, ý ta là, không được để Thiên Tịnh chịu ấm ức, phải dành những gì tốt nhất cho con bé.
32 Thiên Tịnh và Diệp Phi học cùng một trường, đương nhiên đều là bạn học của Cung Trạch Vũ, lần này Cung Trạch Vũ mời tất cả bạn bè gặp mặt, Thiên Tịnh đương nhiên sẽ đi.
33 “Tôi và Lạc Lạc là bạn học cùng trường đại học, cô ấy là học muội của tôi. ” Cung Trạch Vũ đưa tay nâng Mộ Lạc Lạc trong lòng dậy, lanh lảnh nói.
Biểu tình như ánh mặt trời của anh ta không có 1 chút trốn tránh cùng mịt mờ, bất kì ai cũng không hoài nghi lời anh ta nói.
34 “Em tìm trai bao phá thân là vì mẹ em muốn bán em cho lão già xấu xí làm vợ. Mà lão già đó chỉ muốn xử nữ, 2 đứa con trai của ông ta còn muốn 4p. Nếu là các người, các người chọn hủy 1 lần hay hủy cả đời?” Diệp Phi lạnh nhạt nói.
35 Thiên Tịnh quỷ dị nhìn Mộ Lạc Lạc, “Làm cho Diệp Phi thành gái điếm? Em có thuốc kích dục?”
“Em đương nhiên không có thuốc đó, nhưng em có cái này. ” Tay Mộ Lạc Lạc lắc lắc.
36 “Học trưởng, anh muốn làm gì?” Diệp Phi bị người đàn ông vồ lên giường, cô bị dọa kêu thành tiếng.
Không đúng, tại sao lại có 3 học trưởng, trong đầu cô là 1 mớ hỗn loạn, rất muốn rõ ràng, nhưng làm sao cũng không nhìn rõ được.
37 Một bóng dáng màu đen thần bí lẻn vào từ cửa sổ, đạp thẳng vào ba tên trai bao.
Ba tên trai bao kia bị đá ngã nhào xuống đất.
“Anh là ai, dám đá chúng tôi?”
Ba tên trai bao còn chưa bò dậy được thì đã bị người đàn ông giẫm đạp lần lượt từng người nằm rạp xuống đất.
38 Mộ Lạc Lạc gật gật đầu, điều đầu tiên là quay về căn phòng ấy tìm máy quay lén. Cô ta biết rõ chiếc máy quay được đặt ở đâu bởi Thiên Tịnh đã nói với cô ta rồi.
39 Đáy mắt Diệp Phi không hề có cảm xúc, chỉ máy móc gỡ nút thắt bướm.
Cuối cùng, nút thắt bướm cũng bị cô gỡ ra, cô tháo bỏ miếng vải từng vòng một, giải thoát người đàn ông.
40 Trong đầu Diệp Phi chỉ tràn đầy một câu: Mộ Thương Nam đến nhà Thiên Tịnh và thân mật với Thiên Tịnh.
Không thể nói rõ đây có phải là cảm giác đau đớn trong tim không, cô chỉ cảm thấy trong lòng trống rỗng như thể mình đánh rơi mất vật gì rất quan trọng.
Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình
Số chương: 50