61 Thu hồi đáy mắt sợ sệt, Mộ Diễn khoanh tay trước ngực, trầm mặc một lát, anh nói "Không muốn ra ngoài ăn, thì đi mua một chút đồ ăn đến đây cũng được"Nói xong anh liền xoay người rời khỏi phòng ngủTử Ca ngồi yên tĩnh một lát, vuốt vuốt cánh tay của mình, âm thầm suy nghĩ mới vừa rồi mình đã nói sai cái gì? Cô không phải chỉ cầu xin anh buông tha cho cô thôi sao, đâu có nói gì quá đángNgười đàn ông này thật kỳ quái, đối mặt với Mộ Diễn, Tử Ca thường xuyên cảm giác mình đang bị làm thịt, anh đem cô nhìn xuyên thấu hết lần này đến lần khác.
62 Nhìn cô chuẩn bị đứng dậy trả tiền, Mộ Diễn đè cô xuống, trên mặt khí ép trầm thấp "Đừng động"Rốt cục phát hiện trên người Mộ Diễn có hơi thở lạnh, Tử Ca liền khẩn trương "Sao vậy?"Mộ Diễn thu hồi cánh tay đè trên người Tử Ca, khóe miệng của anh hơi ngoắc ngoắc cười, móc ra một hộp thuốc lá tuỳ tiện lấy một điếu cầm trong tay, khói mù lượn lờ, chính lúc đó Tử Ca phát hiện tròng mắt của anh chìm đến đáng sợ.
63 Giữa đám người, anh tay trần đối phó, động tác lại tương đối bén nhạy, thân thể cao to linh hoạt tránh qua một đòn trí mạng, anh hướng một quyền về phía người trước mặt đập tới, hắn hung ác tàn nhẫn nhanh nhẹn đánh trả không mang theo một chút do dự, tốc độ của hắn rất nhanh và mạnh, đột nhiên một tay chế trụ ở cổ anh, ngón tay hung hăng ghim vào người anh đẩy anh vào vách tường.
64 Tử Ca kinh ngạc nhìn chằm chằm người đi tới đi lui, trong lòng có một dự cảm bất tường, cô chống chân đứng lên, gấp gáp muốn đi hỏi thăm, lại thấy Lữ Phương đi tới "Thế nào?"" Mất máu quá nhiều, anh ấy có nhóm máu RH âm ở nơi này số lượng dự trữ không đủ, đã điện thoại thông báo cho kho máu đưa tới đây"Lữ Phương khuôn mặt yêu tà, nghe những lời của ý rá nói, anh không để ý đi thẳng tắp về phía cô "Hạ Tử Ca?"Anh ta hỏi, ánh mắt mang theo vẻ thăm dò"Hôm nay hai người đi đâu?"Tử Ca mím môi, con ngươi bình tĩnh nhìn chằm chằm Lữ Phương, cô là lần đầu tiên thấy anh ta, cô cũng từng nghe thấy tin đồn về anh ta ở Mộ thị, một người đàn ông yêu nghiệt, bên trong âm lãnh làm cho Tử Ca rùng mình một cáiĐang giờ phút này chuông điện thoại vang lên, trái tim Tử Ca run lên, cô cầm lấy điện thoại di động, là Chung Nham Lữ Phương khoé mắt hơi cong, anh ta dùng giọng điệu hài hước hỏi "Tại sao không nhận?"Tử Ca cằm hơi nâng lên khiêu khích nói " Có nhận hay không là do tôi quyết định, máu của tôi là nhóm máu RH âm, có cần hay không?"Lữ Phương đáy mắt vui vẻ hơn, chẳng qua anh ta cười khiếnTử Ca rét lạnh " Có, đúng lúc đang cần nếu không dùng thì đáng tiếc lắm, để tôi xem máu của cô có lạnh hay không?"Tử Ca mím môi thật chặt, cô dựa vào vách tường cố gắng đứng lên đi về phía phòng chăm sóc bệnh nhân, Lữ Phương đưa mắt nhìn, y tá vội vàng mang cô đi thử máu Trong phòng chữa bệnh và chăm sóc bệnh nhân họ lấy của cô 600ml máu, Tử Ca mím môi ngồi ở đó, sau đó bịch một tiếng đầu đập vào trên mặt bàn hôn mê bất tỉnh Căn phòng hình vuông, cô tỉnh lại thì trên cánh tay đang được truyền nước biển, ánh mắt của cô vòng vo nhìn quanh phát hiện đây không phải phòng bênh bình thường, nơi đây được trang hoàng xa hoa.
65 Tử Ca co rúc trong lồng ngực của anh, khoảng cách thân mật như vậy khiến cô sợ, anh nằm nghiêng người cánh tay đè ở phía dưới, máu lần nữa rỉ ra trên cánh tayTử Ca vội vàng điều chỉnh thân thể của anh nằm ngang "Tôi không nhiều máu để cho anh như vậy"Sắc mặt cô tái nhợt, đôi môi đỏ hồng, khoé mắt vì khóc quá nhiều hơi sưng nhìn động lòng người, anh đặt tay trên người cô "Hạ Hạ, máu của tôi và em hoà cùng một chỗ"Tử Ca ngẩn người ra, chưa từng có ai gọi cô một cách thân mật như vậy, ác ma muốn để lại dấu ấn trên người cô sao?Hạ Hạ Đầu để trên bả vai của anh, Tử Ca nghe được tiếng kêu rên nhỏ nhẹ của anh, liền tránh ra chỗ khác.
66 Tâm bị nhéo một cái, cô không cách nào phán đoán được trong lời nói cúa anh có ý gì, cô chỉ muốn khi ở cạnh nhau thì giúp đỡ lẫn nhau, thứ khoảng cách kia cũng dần tiêu tan "Anh không tin tôi đúng không?"Điều cô quan tâm chính là anh có tin cô hay không?Ánh mắt của anh nhìn thẳng tắp vào mắt cô, buông cánh tay đang chế trụ ở gáy của cô ra "Cô đáng giá để tôi tin sao? Hạ Hạ đừng nói cho tôi biết, chỉ vì yêu tôi nên mới đến gần tôi, chúng ta chẳng qua chỉ thoả mãn nhu cầu của nhau"Tử Ca rũ mắt xuống, cứng rắn nặn ra một nụ cười, rồi lại vô lực biến mất.
67 "Ca ca? Cô cũng xứng?"Mặt của cô đã chuyển sang màu đỏ, đôi tay cố sức đẩy tay của anh ra, trong đôi mắt là sự kinh hoảng cùng mờ mịt "Tay, buông ra" Thân thể Mộ Diễn cực kỳ căng thẳng, sắc mặt lạnh nhạt mang theo lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào người cô (MiuDiendanLeQuyDon)Ho khan một cáiTử Ca liên tục ho khan, chớp mắt không khí được lưu thông, làm không nhịn được chỉ muốn nuốt hết vào miệng, hít thở không thông khiến tâm tình cô hoảng loạn cơ hồ còn chưa biến mất.
68 "Trương mụ, có chuyện gì? Được, phòng 120, bệnh viện Nhân Dân, cháu lập tức tới ngay"Tay run run cúp điện thoại, mặt cô tái nhợt chạy ra ngoài, Mộ Diễn bắt được tay cô " Thế nào?""Mẹ tôi ngất xỉu" Thanh âm của cô run rẩy, ngay cả ngón tay cũng phát run "Tôi đến bệnh viện"Đẩy tay anh ra, ngay cả áo khoác cũng không để ý tới, phi nhanh ra ngoài.
69 Hơn nữa nếu anh muốn, không ai có thể ngăn cản anh đượcỞ trong bệnh viện, sáng sớm Trương mụ đến để đổi ca thì thấy Tử Ca đứng ở cửa sổ phòng bệnh, ánh sáng chiếu vào bộ tóc xoăn màu nâu, hai tay khoanh trước ngực, ngón tay níu thật chặt vào cánh cửa, đầu ngón tay trắng bệch do dùng sức quá nhiềuTối hôm qua người đàn ông đến cùng cô đã rời đi, người đàn ông kia cứng rắn mà lạnh nhạt, khí thế khiếp người, chỉ nhìn một lát cũng khiến người ta run sợ.
70 Siết chặt chiếc vòng trong tay, Chung Nham trên mặt có chút nứt nẻ, đánh một quyền lên trên mặt bàn. Từ trước đến giờ anh luôn nho nhã là vậy, hiện tại gương mặt lộ ra từng tia máu đáng sợCô cố ý trả lại cho anh những gì thuộc về anh, chính là muốn nói cho anh biết, bọn họ đã kết thúc.
71 Đôi mắt nhắm chặt, cô nhỏ nhẹ hoạt động thân thể muốn gần sát lại anh hơn nữa, đem hơi ấm của anh phủ lên người côĐáng chết Dáng người lung linh dán chặt vào thân thể của anh, anh cứng rắn thì cô mềm mại, nơi nào đó trên cơ thể anh đang bắt đầu thức tỉnh, cô lại không biết cư nhiên ngủ ngonAnh nhẹ nhàng đẩy thân thể của cô ra, để giữa hai người kéo ra một khoảng cách, con ngươi nhìn chằm chằm cô, khuôn mặt nhỏ nhắn buồn ngủ, anh nỗ lực để ình làm quân tử một lần.
72 Anh một tay kéo thân thể trần truồng của Tử Ca lại gần, sau một khắc cô cảm thấy rét run, trong mắt còn chưa hết sự kinh ngạc liền bị Mộ Diễn ôm lấy "Tắm"Trong gương hình ảnh chói mắt hiện lên khiến cô hít thở thông, bàn tay che đậy, chiếc vòng có gắn một viên ngọc đỏ lung lay trước mắt cô "Tôi không muốn"Câu nói thốt lên, Mộ Diễn sắc mặt trầm xuống, anh đẩy cô áp vào bức tường lạnh như băng, ánh mắt của anh bắn ra hàng nghìn tảng băng, hết lần này tới lần khác khóe miệng cười còn tùy ý phách lối "Tôi có hỏi ý kiến của cô sao?"Hung hăng kéo tay cô xuống, anh vòng tay qua cổ cô, anh cầm lấy chiếc vòng đeo cho cô, môi khẽ mím, lộ ra vẻ áp bách "Mang theo, không cho phép tháo ra"Bá đạo ra lệnh, tay rũ xuống, mặc cho dòng nước ấm áp cọ rửa thân thể, cô vội vã muốn rời đi lại bị anh túm lại, chẳng qua cô không quen với cảm giác ở chung một chỗ với anh trong phòng tắmCánh tay bền chắc của anh nắm lấy eo cô "Muốn chạy, tôi còn chưa tắm xong""Đối với tôi thì đã xong" Cô nhìn chằm chằm anh, cảm giác vô lực dâng lên, mỗi lúc nói chuyện với anh cô vĩnh viễn không thể thắngMộ Diễn quay đầu nhìn cô "Vậy thì tắm cho tôi""Anh không có tay sao?" Cô rống lên, đáp lại cô là nụ cười ta ác "Nhưng tôi thích dùng tay của cô hơn" (Miu.
73 Hai người ngồi đối diện với nhau, ngẩng đầu là có thể thấy đối phương. Tử Ca dùng cái muỗng khuấy cháo trong chén để cho nó nhanh chóng nguội đi, mắt cụp xuống.
74 Trong bệnh viện, Trương mụ thấy Tử Ca đẩy cửa đi vào cuống quít đứng lên, bà cười nghênh đón "Tiểu thư, bác sĩ nói tình trạng của phu nhân hôm nay rất ổn"Khóe miệng cười nhìn thấy người đàn ông đứng phía sau cô thì dừng một chút, nghiêng người để cho hai người tiến vào phòng bệnh "Trương mụ, cháu không phải là tiểu thư, kêu Tử Ca được rồi" Cô chỉnh lại cho đúng, Trương mụ dừng một chút rồi sau đó gật đầu Năm đó Chung Nham cùng Minh Châu ở chung một chỗ bà cũng không thấy Tử Ca khóc, thậm chí bà đã cho là đứa bé này vững tâm khiến người ta phải sợ.
75 "Dĩ nhiên, nếu bữa tiệc ngày mai cô không tham gia, tôi cũng không miễn cưỡng"Tử Ca trừng mắt nhìn anh, con ngươi lạnh tanh " Mộ Diễn, anh đến bao giờ mới thôi uy hiếp tôi?"Mộ Diễn cúi đầu nhìn thẳng vào mắt cô sau đó hôn, không thể không nói, anh yêu thích cực kì dáng vẻ nhạo báng cùng đôi mắt lạnh của cô, thậm chí bộ dạng này của cô còn chọc cho dục vọng của anh thức tỉnhThấy cửa phòng bệnh mở ra, Mộ Diễn buông tay, anh đứng tại chỗ hồi lâu không động, cô nắm chặt cơ hội đi nhanh ra ngoài Cửa phòng bệnh lặng lẽ mở ra, Trương mụ co quắp dòm ngó, mới vừa nghe được tiểu thư kêu đau sợ cô có chuyện gì xảy ra liền mở ra xem một chút, liền thấy hai người ôm nhau dựa vào vách tường***************Hồi tưởng: Dặn dò mấy câu, Tử Ca đi ra khỏi phòng bệnhCửa thang máy mở ra, cô định đi vào, nhưng Mộ Diễn đứng lại, anh nhếch một cái chân lên chặn cửa thang máy, Tử Ca liếc anh một cái, dáng vẻ chật vật chỉ có thể đứng núp ở một bên (MiuDĐLQĐ)Tử Ca không né tránh nhìn thẳng vào mắt anh, trong đôi mắt dâng lên sự tức giận ngay cả che giấu cũng không thể.
76
77 Sắc mặt Hạ Xương Nguyên không tốt nhìn cô, Lý Phân không nhịn được hỏi "Có chuyện gì sao?"Tử Ca lạnh lùng cười một tiếng "Tôi hỏi bà sao?"Câu nói của cô khiến Lý Phân không chống đỡ nổi, lại không thể nổi điên ở đây" Hạ Tử Ca, cô đừng quá đáng" Minh Châu đột nhiên xen vào che chở cho Lý PhânTử Ca chẳng qua chỉ buồn cười, cô quá đáng sao? "Minh Châu cô không phải con gái của Tạ Phương, ông ta căn bản không cần cố kỵ với bất kỳ kẻ nào"Chung quanh mọi người đều nhìn cô, nếu như một cô gái xấu xí lại ngạo mạn sẽ khiến người ta căm hận.
78 Mãi đến khi hắn bước vào trong, cô mới hết run, quay lại nhìn Mộ Diễn, trên mặt anh có nụ cười lạnh, thấy anh định quay vào, cô cầm tay anh hỏi thăm " Tại sao muốn quay lại, vết thương chưa được xử lý mà" Cô níu tay anh, không cho anh bước vào.
79 Cô biết Hạ Xương Nguyên cầm trong tay không chỉ có 30% cổ phần, còn có một số cổ phần phân tán ở chỗ Lý Phân cùng Hạ Minh ChâuMộ Diễn cảm nhận được cô gái trong ngực thân thể cứng đờ, anh cúi đầu "Hạ Hạ, cô hiểu được ba mình bao nhiêu phần?" Thanh âm của anh trầm thấp từng chữ êm ái nhưng lại như con dao đâm vào ngực cô.
80 "Đừng nhìn tôi với ánh mắt đó, Hạ Hạ, cô nhìn tôi như vậy khiến tôi muốn hung hăng xé bỏ nó" Anh nói mập mờ nhưng trong đôi mắt chứa đựng tia độc ác khiến cô sợCô bỏ qua một bên đầu không nhìn thẳng vào mắt anh, lỗ mũi cảm thấy chua xót"Mộ Diễn anh cho tôi xem chuyện gì đang xảy ra đi"Tử Ca cảm nhận được người đàn ông này để cô ở bên cạnh anh không đơn thuần như vậy, biết rất rõ ràng, lại không ngăn cản được tâm tư đang nhảy múaNếu như có một đôi tay có thể khống chế tim mình đang đập, cô sẽ không hi vọng người đó là Mộ Diễn Xe đến biệt thự thì dừng hẳn, Tử Ca đã thu thập tâm tình của mình, vốn là như vậy vì cô không muốn người khác có thể thăm dò tâm tình của mình"Tới đây, bôi thuốc"Trong phòng khách, Mộ Diễn ngồi trên chiếc ghế salon rộng, sắc mặt của anh trước sau như một, lạnh lùng tà ác, giống như người đàn ông kia có xuất hiện cũng không ảnh hưởng gì đến anhTử Ca cầm hòm thuốc đi đến, tư thế của anh khiến cô khó tìm được cách để bôi thuốc, chiếc ghê này thiết kế quá phức tạp lại rất to.