1 Tiết TửCô trả lời người đàn ông tà mị: “Cút!”Edit:DựcBeta:TieumanulkNgười đàn ông tuấn mĩ tà mị mạnh mẽ ôm chầm lấy eo cô. Tư thế dán chặt mà lại ngang ngược,cổ họng vừa động giọng trầm thấp dễ nghe trở nên có chút khàn khàn: ” …môi em thật thơm và ngọt, cơ thể rất mềm mại nhưng kỹ thuật hôn lại như cũ quá non hớt.
2 Dạ Phi Phàm tắm xong tùy ý mặc chiếc áo choàng trắng tinh, đai lưng thắt lỏng buông thõng xuống để lộ ra một phần lồng ngực màu tiểu mạch cường tráng,màu da khỏe mạnh đến mê người.
3 A………. Dạ thiếu gia,đã lâu không gặp,tối nay………. . tôi và anh thế nào?” Giọng nói quyết rũ đến tận xương theo sau là Hàn Thiên Tuyết nhẹ nhàng bước vào,cảm giác thật mị hoặc.
4 Hàn Thiên Tuyết từ phía sau ghế vòng lại,đứng trước mặt hắn,kiêu căng giơ ngón tay lên nhẹ nhàng lướt qua đai an toàn váy màu hoa hồng, trong phút chốc sắc xuân hiện ra!Váy tuột đến tận thắt lưng,lộ ra nụ hoa nhỏ nhắn cùng với vòng eo thon nhỏ,chỉ một thoáng sau nội y màu đen viền tơ lụa cũng nửa ẩn nửa hiện……………Vốn chỉ là bộ váy hoa hồng miễn cưỡng che đi phần mông,mà hiện tại đã bị Hàn Thiên Tuyết to gan cởi ra, khiến cho váy vừa vặn dừng lại ở eo nhỏ, giống như còn ngại chưa đủ để nhạ hỏa, ngay sau đó cô xoay người quấn hai chân lên thắt lưng của Dạ Phi Phàm đang ngồi trên sô pha,vì vậy phía dưới của cô hoàn toàn lộ ra ngoài.
5 Bóng lưng Dạ Phi Phàm hoàn mĩ động lòng người,ngồi trên đùi hắn là một cô gái phong tình vạn chủng,hai chân thon dài quấn lấy hông hắn……………______________Đối với Diệp Vị Ương mà nói,màn này thật quá tàn nhẫn!Cho tới khi cô run rẩy lên tiếng chất vấn “Các…….
6 Nhìn Diệp Vị Ương xoay người muốn rời đi,Dạ Phi Phàm càng thêm tức giận,hắn không chút thương tiếc thoát khỏi nụ hôn gò bó đẩy Hàn Thiên Tuyết sang một bên,lạnh giọng nói: “Chờ một chút…! Diệp Vị Ương,cô biết mới vừa rồi mình nói gì không?Cô xác định cô không hối hận?”——— Hắn rõ ràng muốn giữ người lại vụng về biến thành chất vấn.
7 Dạ Phi Phàm mím chặt môi mỏng,ánh mắt càng ngày càng lãnh khốc. Hàn Thiên Tuyết quen biết hắn nhiều năm,vẫn không cách nào đối mặt khí thế mạnh mẽ của hắn làm bộ như không có gì xảy ra.
8 “A! Ừ. . . . . . đừng! A,Phi Phàm anh nhẹ một chút. . . . . . A. . . . . . Đêm vẫn còn rất dài đấy. . . . . . ”Cô thở gấp khước từ người đàn ông lãnh khốc tuấn mỹ như thiên thần trước mặt,tham muốn ập đến đôi tay ôm thật chặc thân thể hắn không muốn rời đi nửa phần.
9 Diệp Vị Ương lảo đảo lui về phía sau vài bước,cho đến cô không thể lui được nữa,lưng bị buộc tựa vào vách tường phía sau. Làm sao bây giờ ? Chẳng lẽ ông trời thấy cô sống quá cực khổ,nên để hôm nay cô chết? Nhưng tại sao không để cô chết bình thường một chút,khiêm tốn một chút, có tôn nghiêm một chút?Nhìn sắc mặt đám lưu manh cũng biết bọn họ tiếp theo muốn làm gì! Chỉ sợ không phải đơn thuần cho bọn ít tiền là có thể đuổi?Đêm khuya yên tĩnh,ai sẽ tới cứu cô? Bất luận là người nào,cô thề,cô nhất định khắc ghi trong tim,cảm kích cả đời!Cô dù gì cũng là nhân vật công chúng người mẫu cấp thế giới,nếu như tối nay xảy ra chuyện,ngày mai báo chí sẽ đưa cô lên tít trang đầu?“Số báo đặc biệt,tin tức mới nhất toàn cầu! Diệp Vị Ương tiểu thư liên tục đoạt được hai giải người mẫu siêu cấp vô địch tối hôm qua XX lúc XX tại XX chết ly kỳ tại con hẻm tối.
10 Những thứ dân liều mạng kia cuối cùng cũng biết điều,thấy đột nhiên xuất hiện một người xen vào chuyện của người khác hơn nữa ăn mặc không tầm thường, vả lại thân thủ rất cao biết không dễ đối phó bọn họ lập tức lăn một vòng vừa chửi vừa trốn.
11 Vừa định cám ơn lần nữa đột nhiên phát hiện Thanh Phong Tuấn vì khoác áo cho cô mà khoảng cách cả hai thật gần! !Gió đêm có chút lạnh,không biết có phải gặp ảo giác không cô ngược lại cảm thấy hơi thở Thanh Phong Tuấn có chút nóng.
12 Thanh Phong Tuấn ôm Diệp Vị Ương mặt đỏ rực lên xe. Một phút,hai phút,ba phút. . . . . . Mấy phút đồng hồ trôi qua,Thanh Phong Tuấn thủy chung không phát động chiếc xe thể thao Ferrari Ferrari !“Ruột xe bị nổ.
13 Thanh Phong Tuấn nhanh chóng ôm Diệp Vị Ương đi vào trong ngõ hẻm tối đen đối diện. Ánh sáng lờ mờ che khuất mặt bọn họ,chỉ cần không gây ra tiếng động thì tương đối an toàn.
14 Diệp Vị Ương kinh ngạc trợn tròn cặp mắt,thật sự không tin cô bị một người đàn ông xa lạ cưỡng hôn. . . . . . Môi của hắn thật nóng,không ngờ cũng rất mềm mại,khiến đầu cô ngừng vận chuyển sững sờ không biết tay chân mình nên để ở đâu.
15 Anh mau buông tôi xuống,anh ôm tôi căn bản không cách nào tránh thoát đám người lưu manh sau lưng!Bọn họ sẽ nổ súng,đây rõ ràng là liều mạng!” Diệp Vị Ương ôm cổ Thanh Phong Tuấn,vừa thuận theo vùi trong ngực hắn không muốn khiến hắn thêm phiền toái,lo lắng mở miệng hi vọng hắn có thể buông cô xuống.
16 Trời ạ,tư thế này thật sự quá thân mật,quá mập mờ,sống lưng Diệp Vị Ương cứng ngắc ngay cả hít thở cũng cẩn thận. Lớn như vậy nhưng cô chưa từng tiếp xúc thân mật với người đàn ông nào hơn nữa còn suốt cả buổi tối.
17 Diệp Vị Ương đã hoàn toàn phân không rõ rốt cuộc do quá khẩn trương hay quá nóng thân thể hai người dựa quá gần rỉ ra mồ hôi nóng,Thanh Phong Tuấn chảy máu quá nhiều làm cô cảm giác sau lưng ẩm ướt.
18 Vô cùng khó khăn mới đỡ được Thanh Phong Tuấn đến phòng khách sạn,Diệp Vị Ương mệt mỏi đến sắp hư thoát. Vừa đỡ Thanh Phong Tuấn nằm vào trên giường,Diệp Vị Ương mở to miệng thở gấp hai bàn tay rũ xuống bên giường đột nhiên bị.
19 ay của hắn bất giác duỗi tới gương mặt trắng mịn mềm nhẵn của cô. . . . . . Không khí vô cùng mập mờ thoáng cái ngưng lại. Tay của hắn xoa lên gò má cô,dịu dàng vén sợi tóc đen nhánh áp sát sau tai.
20 Thanh Phong tuấn nhìn Diệp Vị Ương khập khễnh đi vào phòng tắm,hắn thu lại nụ cười,trên khuôn mặt anh tuấn đảo qua vẻ bất cần đời,cả người trở nên trầm tĩnh hẳn đi.