1 Hạ, một cô gái thông minh xinh đẹp, cô hiện tại đang làm rất nhiều việc để kiếm sống. Cô khác với người bình thường là không hề có ký ức, mẹ cô nói là do một năm trước Hạ bị tai nạn giao thông nên không nhớ được gì.
2 Rạch một lát đã thấy chán, Tâm cất dao găm vào bản thân thì từ từ ngồi lên ghế liếc nhìn hai kẻ vì mất máu quá nhiều mà sắc mặt tái nhợt nằm dưới sàn"Hai người biết không, thực sự bây giờ ta cảm thấy hai người rất đẹp đôi đấy.
3 Trong lòng nghĩ như vậy, Lăng Kiệt lập tức giận sôi máu, cảm giác bị người ta coi thường đây là lần đầu tiên hắn phải đón nhận, hơn nữa sự coi thường ấy lại xuất phát từ một người đàn bà.
4 "Ngồi xuống nói đi. " Phong kéo một chiếc ghế gần mình nhất mà ngồi xuống. "Ừ, vừa uống vừa nói. " Lăng Kiệt ngồi xuống, lôi ra chai rượu để và chót ra hai cái ly và đưa cho Lâm Phong một chiếc ly.
5 "Sau năm 10 tuổi, Lãnh Băng Tâm càng luyện tập với cường độ nhiều hơn. Từ đó trở đi, cô ấy bắt đầu bước trên con đường khiến cho cả hai giới hắc - bạch nể sợ.
6 Băng Tâm cùng Thiên Thiên đang chơi đùa với Chính Thần thì đột nhiên đôi hoa tai của Tâm rung nhẹ. Cô dùng tay ấn vào hoa tai thì có âm thanh truyền đến.
7 "Thế nào, sợ tôi giết cô ta à?" Nhìn vẻ mặt Lâm Phong, cơn giận trong Tâm tăng lên, cô nhếch môi cười nhạt. "Không phải vậy, nhưng mà cô ấy nói không muốn gặp ai.
8 "Con trai, con tự giải thích với mẹ con nha, mẹ phải về đây. " Sau khi đỗ xe trước cửa nhà Thiên Thiên, Băng Tâm cười dịu dàng xoa đầu Chính Thần. "Mẹ, hay là con qua nhà mẹ ngủ.
9 "Chủ nhân, toàn bộ việc cô dặn dò đã được làm xong. " Người mặc áo đen đứng ngoài cửa phòng báo cáo"Cô ta đã tỉnh chưa?" Tâm hỏi"Đã tỉnh. ""Được rồi, lát nữa tôi sẽ qua đó nhớ trông chừng cô ta cho cẩn thận.
10 "Tại sao lại là cô, cô muốn gì. " Lăng Kiệt nhỏ giọng, nhưng cũng phải thừa nhận cảm giác được người khác ôm khá thoải mái. "Tóm lại anh cứ ngồi yên là được rồi.
11 "Trong đó thì có thứ gì chứ?" Lăng Kiệt liếc mắt nhìn chiếc đồng hồ đang đung đưa trước mặt. "Trong đây có chứa vi khuẩn SM 8, anh thấy có nguy hiểm không?" Băng Tâm khoanh hay tay trước ngực nghiêng đầu sang một bên mà nhìn người đàn ông trước mặt.
12 "Đi thôi. " Ăn xong Băng Tâm chỉ nói 2 từ mà cầm túi xách đi thẳng ra cửa"Vâng, chị à thời gian bị phạt của vợ em liệu có thể giảm xuống một chút được không?" Vừa đi theo Hàn Long vừa hỏi"Không.
13 "Xin chào, thật hân hạnh hôm nay được tiếp đón Lăng lão đại. " Vừa thấy người vào là Lăng Kiệt một người đàn ông trung niên đã tiến đến cúi đầu chào hỏi.
14 "Họ có thể chịu đựng đến giờ mới chết là tốt lắm rồi đấy bà chị của tôi ạ. " Nghe lời Tâm nói mọi người đều co rút khóe miệng. Hàn Long đứng gần đó không nhịn được mà lên tiếng phản bác.
15 "Xong rồi chị hai, chúng ta đi được chưa. " Sau khi "tiễn" Bạch Long và Lăng Kiệt về, Hàn Long lập tức te tởn chạy lại chỗ Băng Tâm (mất hình tượng trai đẹp quá.
16 "Lão đại. " Hàn Long vừa cấp tốc chạy xe đến chỗ Lăng Kiệt, vừa bước xuống đã cúi chào theo đúng quy cách. "Ờ. " Lăng Kiệt chỉ ờ một tiếng nhưng thấy biểu hiện lạnh tanh trên khuôn mặt anh, Hàn Long sớm biết Kiệt đang rất tức giận.
17 "Sao cô biết chúng đã đem lô hàng đến Thái Bình Dương?" Lăng Kiệt nhíu mày nhìn người con gái trước mặt. "Anh nhìn đi. " Tâm ngồi đến ngay sát Lăng Kiệt khuôn mặt tiến tới gần sát mặt anh, di chuyển máy tính đến phía trước 2 người.
18 "Cô điên rồi à?" Lăng Kiệt tiến đến định kéo Băng Tâm lại nhưng không kịp chỉ có thể trơ mắt nhìn cô rơi xuống dưới mà không có gì bảo hộ. Nhìn bóng dáng mỏng manh rơi xuống không hiểu sao trong lòng anh cảm thấy rất khó chịu, trái tim như bị ai đó bóp chặt đau đến không thở nổi.
19 "Về thì tập trung tại biệt thự. " Băng Tâm nối máy trực tiếp cho nói với 3 người đang thấp thỏm lo âu ở chiếc máy bay kia"Cái nào hả chị?" Hàn Long buồn thiu, bà này có cả trăm cái biệt thự ai biết là cái nào chứ"Thiên Thần.
20 Chẳng bao lâu sau cả bốn người đều mở cửa bước ra ngoài cùng một lúc, trang phục họ mặc trên người khiến hai người đàn ông lạnh như băng ngạc nhiên đến độ mắt sắp rơi xuống đất luôn rồi.