81 Chiếc taxi đứng bên ngoài biệt thự, Tử Ca xem một chút thì lúc này đã là chín giờ, có một số việc bây giờ mới giải quyết cũng không coi là muộnTử Ca tìm số điện thoại của Trình Lan, năm đó Hạ gia bị tịch thu tài sản, Trình Lan cũng đổi số luôn, nếu như không phải vì lần trước nghe cô ta cùng Hạ Minh Châu nói chuyện, cô cũng sẽ không thăm dò tin tức của cô ta Những gì xảy ra tối hôm nay, Chung Nham đã cho người đi phong toả tin tức nhưng vô luận có phong toả như thế nào cảnh sát cũng sẽ tham gia điều tra, cô không ngu đến mức bỏ lỡ cơ hội tốt này"Alo, Ai vậy?" Thanh âm mềm mại nghe mà cảm động " Trình Lan, tôi không có đổi số"Đầu dây bên kia quả nhiên có người ngơ ngẩn, có chút kinh hoảng hỏi "Tử Ca? ""Bây giờ cô đang ở đâu?""Ở nhà""Vườn hoa Thượng Văn? Chờ, tôi lập tức đến" Tử Ca nói xong, liền hướng về phía tài xế phân phó "Vườn hoa Thượng Văn, lầu 5""Cô, tại sao biết tôi ở đó?" Thanh âm của Trình Lan lộ ra vẻ hoảng hốt"Trình Lan, mấy năm này là tôi không muốn tìm cô chứ không phải là không thể tìm được"Quả quyết cúp điện thoại, Tử Ca nhìn chằm chằm bóng đêm ngoài cửa sổ, khóe miệng cười cười.
82 Đến bệnh viện là lúc trời đã khuya lắm rồi, buồn cười nhất chính là Hạ Xương Nguyên cùng Tạ Phương nằm cùng một bệnh viện, Tử Ca đã thay quần áo, mặc một chiếc áo sơ mi cùng áo khoác ngoài mỏng nhẹ, tóc dài dùng kẹp tóc buộc chặt lên, nhìn trẻ trung hơn rất nhiềuTạ Phương đã ngủ, mấy ngày nay tình trạng sức khoẻ rất tốt, không nôn mửa, ngôn ngữ chưa được lưu loát nhưng có thể phân biệt được.
83
84
85
86
87
88 "Ưm. . . . . . "Nụ hôn cuồng nhiệt mà bá đạo để lên đôi môi mềm mại của cô, đem hết tất cả sự hốt hoảng cùng luống cuống của cô hút vào trong, cô tránh không thể tránh chỉ có thể chịu đựng.
89 Ngay cả tắm nước lạnh ba lần, nhưng khi Mộ Diễn nhìn thấy cô ngủ ngọt ngào lại càng phiền não hơn. Từ khi nào, anh lại vì một cô gái mà khổ sở đến như vậy? Ngón tay nhẹ tiếp xúc trên khuôn mặt nhẵn nhụi của cô, mang theo một tia quyến luyến không dễ phát giác.
90
91
92 "Cô ước đi. " Mộ Diễn ngồi ở bên trong, sắc mặt của anh dưới ánh đèn hết sức nhu hòa. "Còn không có một cây nến thì ước kiểu gì" Người đàn ông này thật đúng là chưa từng trải qua bữa tiệc sinh nhật nào sao? Tử Ca nhẹ liếc Mộ Diễn thấy trên tay anh đang cầm một cây nến Mộ Diễn lên tiếng chê cười, thân thể anh ung dung tự tại áp lưng vào chiếc ghế sofa, trên mặt thoáng qua vẻ vô lại,"Hạ Hạ, cô cảm thấy ước nguyện trước ngọn nến này hay trước tôi thì tốt hơn?"Ngữ khí của anh ổn định mà ngông cuồng, mang theo vẻ bá đạo của Mộ Diễn, tay Tử Ca cầm nến dừng một cái, cô ngẩng đầu lên liền thấy Mộ Diễn khuých hắc tròng mắt nhìn chằm chằm cô, đó là ánh mắt nhìn thấu tâm tư người khác.
93
94
95 Đả tự: Thanh âm của Mộ Diễn lạnh nhạt khiến Quý Minh Tuệ dù một câu cũng nói không được, trên mặt đã chuyển thành đủ màu sắc khác nhau, khí lực của bà yếu kém chỉ về phía Mộ Diễn, ngón tay run rẩy lại nói thành lời, "Con, Con.
96 "Tối hôm qua người đàn ông đưa cô đến đây là ai?" Thanh âm của anh cực nhạt, lại mang theo áp lực cùng với sự tức giận. Theo đó, anh tiến lại gần Tử Ca, cô có thể cảm nhận được con ngươi đang nổi giận của anh, "Hạ Hạ, tôi rất tò mò, họng súng của hắn nhắm vào Hạ Xương Nguyên, cô thật sự lo lắng cho ba mình sao?"Bờ môi nhếch lên, Tử Ca nghiêng đầu, hiện tại cô có nói gì anh cũng sẽ không tin, cô cũng không muốn đi giải thích nhiều, "Mau tránh ra, anh quản được sao? Bên cạnh tôi có rất nhiều đàn ông"Thân thể bị đè xuống, đầu đập vào giường khiến cô hoa mắt chóng mặt, Tử Ca kinh hãi thét chói tai , "Anh làm cái gì?"Hơi thở của người đàn ông hết sức căng thẳng, con ngươi đen như mực mang theo vẻ tức giận, khóe miệng của anh tàn nhẫn kéo dài, ngón tay ấn lên các động mạch sau gáy cô, "Ở trước mặt tôi còn giả bộ các gì, Hạ Hạ, tôi nghĩ muốn hủy diệt một người dễ như trở bàn tay, cô thử xem.
97 Đả tự: "Thương Lang? Anh làm sao có thể. . . . . . "Trong bóng đêm, hơi thở của người đàn ông phối hợp cùng không gian tăm tối tạo thành một khối khí, Tử Ca muốn xoay người lại nhưng bị anh ta chặn lại, bàn tay anh ta dán trên bàn tay nhỏ bé của cô, nhiệt ấm đánh úp lại, "Đừng quay đầu, tôi qua đây vì nghĩ cô không an toàn.
98 Đả tự: "Tôi sẽ không để cô đi, trừ khi tôi chơi chán , nếu không, cô phải đứng ở bên cạnh tôi. "Lưng Tử Ca kề sát cửa, ánh mắt hốt hoảng tiếp cận Mộ Diễn, một tay không tự giác níu chặt quần áo ở bụng, tận lực để cho bản thân đủ bình tĩnh, "Đây không phải lần đầu tiên anh nói như vậy, “Mộ Diễn, tôi hiểu rất rõ, nếu tôi có khả năng rời đi tôi tuyệt đối sẽ không đứng ở nơi này.
99 Đả tự: Đáy mắt Mộ Diễn cười rất sâu, sâu đến nỗi rót vào trong long cô, anh cảm thấy sung sướng. Tử Ca nghiêng đầu, biểu tình trên mặt rất nhạt, cô tận lực xoa dịu sự chật vật trong lòng, chỉ nhàn nhạt cười, "A.
100 Đả tự: Lần thứ hai anh cầm tay cô , cô nghe được tiếng thở dốc của anh "Chạy tới đây làm gì?""Đứng ở chỗ cao, anh có thể nhìn đến tôi. "Mộ Diễn trầm mặc nhìn cô một cái, Tử Ca khóe môi nâng lên, ý cười nhẹ nhàng nở rộ, Mộ Diễn, đứng ở chỗ cao chờ anh tìm đến.