Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Mặc Trạc

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 183
Cập nhật cuối: 9 năm trước
“Duy Nhược Hề, nhanh đưa vòng tay trên người ngươi giao ra đây, bằng không, hừ hừ, cho ngươi biết tay. ” Một đám thanh niên 20 tuổi vây quanh một cô gái trên người bẩn thỉu.

Danh sách chương Mặc Trạc


Chương 1: Xuyên Qua 1000 Sau

1 “Duy Nhược Hề, nhanh đưa vòng tay trên người ngươi giao ra đây, bằng không, hừ hừ, cho ngươi biết tay. ” Một đám thanh niên 20 tuổi vây quanh một cô gái trên người bẩn thỉu.


Loading...

Chương 2: Dị Không Gian

2 Duy Nhược Hề duỗi duỗi thân thể mỏi mệt rốt cuộc đã đem cuốn [Lịch sử trái đất Cận Đại] xem xong, tuy nói là cận đại nhưng chủ yếu là giảng giải chuyện thay đổi của trái đất sau 1000 năm.


Chương 3: Cây Có Thể Nói

3 Duy Nhược Hề ngồi ở trên giường đợi vài phút liền thấy Duy Hạo ôm một lọ chất lỏng màu lục cùng một bọc nhỏ đựng một ít hạt giống đến. “Tiểu Hạo, cái lọ trên tay ngươi đựng gì vậyNhược Hề chỉ cái lọ trên tay Duy Hạo hỏi.


Chương 4: Nẩy Mầm

4 “Chị, ngày hôm qua em đưa cho chị hạt giống cùng Dịch đào tạo đâu?” Duy Hạo lay lay Duy Nhược Hề còn đang ngủ, chị hắn hiện tại còn đang trong tình trạng mơ mơ hồ hồ, hắn thực sợ nàng không đem hạt giống xử lý liền trực tiếp bỏ vào đào tạo dịch đi, cho nên sáng sớm hắn đi đến xem một chút.


Chương 5: Viêm Bân

5 Duy Nhược Hề vẻ mặt ủy khuất đi theo Duy Hạo vào Viêm học viện, lầu một đại sảnh bài trí rất dơn giản và thoáng đãng, ngoài cửa có 2 bồn đựng dịch đào tạo gieo trồng một ít cây cỏ, còn trong sảnh chính rộng lớn có bài vài bộ sô pha để tiếp đãi khách.


Chương 6: Giáo Sư Trần

6 Lầu 108, phòng thí nghiệm giáo sư Trần. Phòng thí nghiệm của giáo sư Trần có khoản vài trăm mét vuông, bài trí có chút hỗn độn, một bên có vài cái giá kim loại trên đó chất đống các ống nghiệm đựng các dung dịch màu sắc sặc sỡ, một góc khác thì treo các giá sách, trên bàn trải đầy sách.


Chương 7: Nguyên Nhân Bị Đánh

7 Duy Hạo dẫn Duy Nhược Hề đi vào khu buôn bán gần đó, bởi vì cách Viêm Học viện không xa nên chỉ cần tốn vài phút. Nơi này kiến trúc có màu bạc trang hoàng thật xa hoa nhưng thực làm Duy Nhược Hề thấy không vừa mắt, toàn bộ khu buôn bán ngay cả một chút xíu màu xanh cũng không có so với việc khoa học kỹ thuật phát triển mạnh mẽ nàng thật hy vọng có cảnh sắc giống như 1000 năm trước non xanh nước biếc thì tốt rồi.


Chương 8: Có Thể Thu Hoạch.

8 “Duy Nhược Hề?” Cách đó không xa truyền đến một tiếng con trai hơi kinh ngạc. Duy Nhược Hề vừa nghe đến âm thanh này, cả người lập tức nổi da gà. Không phải sợ mà là thấy phiền.


Chương 9: Không Gian Dị Năng?

9 Duy Nhược Hề ngơ ngác nhìn trái cây đỏ tươi đang bay về phía mình hỏi:“Cổ thụ gia gia, ông đem nó cho con rồi có ảnh hưởng gì đến ông không?” Nhược Hề nhớ rõ trước kia xem tiểu thuyết đều nói nếu linh vật đem kim đan trên người mình cho người khác sẽ mất hết tu vi hoặc có khi chết.


Chương 10: Tiêu Chảy

10 “ Chị, em có thể đi vào không?” Duy Hạo tò mò hỏi. “Không biết, chúng ta thử một chút đi. ” Dứt lời, Duy Nhược Hề liền nắm tay Duy Hạo nghĩ đi vào Mặc Trạc.


Chương 11: Sản Lượng Cao Cũng Sầu A

11 Không nghĩ tới ngày hôm qua 2 giờ sáng mới ngủ mà hôm nay mới sáng sớm Duy Nhược Hề đã tỉnh. Rất không bình thường, trước kia nhất định mặt trời lên thật ới có thể dậy nổi, hôm nay thế nhưng mới sáng sớm liền thức dậy.


Chương 12: Gian Thương Trời Cho

12 “Vâng, có ngay, sẽ mang lên ngay. ” Lí Đa Hải dứt lời liền xoay người đi vào phòng bếp. “Tiểu Hạo, em cảm thấy ông chủ ở đây thế nào? Cô thấy người thanh niên này nhìn thật thuận mắt.


Chương 13: Người Ngốc Trời Sinh Rất Dễ Bị Lừa.

13 “Đương nhiên có thể cam đoan, rau dưa này là do chị tôi nghiên cứu ra. Hơn nữa người khác không thể nuôi trồng được. nghĩ kỹ đi, toàn bộ tinh cầu này chỉ có một mình nhà hàng của anh có thôi.


Chương 14: Một Nhà Hòa Thuận Vui Vẻ

14 Về nhà, Duy Nhược Hề đem một bao lớn hạt giống đủ loại thượng vàng hạ cám cùng một máy trí năng nhỏ, nhẹ có chức năng thu gặt trực tiếp đi vào bên trong Mặc Trạc.


Chương 15: Đa Cư Quán Khai Trương [1]

15 Duy Nhược Hề mơ mơ màng màng ngủ trong lúc đó có cảm giác như ai đó đang nói chuyện. Hình như là âm thanh của ba với mẹ. “Tiểu Mẫn, em nói xem từ lúc Tiểu Hề tỉnh lại tính tình hoàn toàn thay đổi giống như một người khác, chuyện này không có sao chứ?”“Không có vấn đề gì đâu, con nó không nhớ rõ chuyện trước kia ngược lại là chuyện tốt.


Chương 16: ‘đa Cư Quán’ Khai Trương [2]

16 Nếu cứ tiếp tục như vậy phỏng chừng không bao lâu nữa hắn có thể trả hết nợ. Hắn quay đầu nhìn Nhược Hề, âm thầm cảm tạ trời đất cho hắn gặp được cô, nếu không hắn chỉ có nước nhảy lầu.


Chương 17: ‘đa Cư Quán’ Khai Trương [3]

17 Viêm Bân cười nói:“Cho dù cô mất trí nhớ nhưng chuyện người nào đó thầm mến tôi suốt 7 năm lại là sự thật. ”“Đó là chuyện trước kia. ” Duy Nhược Hề đỏ mặt, cái tên này rất đáng ghét.


Chương 18: Khả Nghi

18 “Cậu không biết chỉ trông vào gia vị thì không có khả năng nấu ra món ăn ngon như vậy sao?” Hiên Viên Kì Thành hỏi. Viêm Bân nói:“Nghe cậu nói như vậy, dường như cũng có chút đạo lý.


Chương 19: Đứa Nhỏ Quỷ Dị.

19 Càng nhớ lại lời dặn của Tiểu Hạo, Nhược Hề lại càng cảm thấy kinh hãi. Lúc đầu nàng chỉ suy nghĩ muốn tìm một nơi yên tĩnh để đi dạo một chút, liền hướng đến nơi ít người mà đi.


Chương 20: Quái Vật.

20 “Này, người phía trước, nghe lời tôi, không muốn chết thì nhanh tay đem quái vật trên tay cô vứt bỏ. ” Một giọng nam có chút trầm thấp, lãnh khốc vang lên phía sau Duy Nhược Hề.


Loading...