41 Ba ngày thấm thoát qua đi rất mau. Tới đêm thứ mười ba, quả nhiên nghe dưới chân đỉnh núi Côn Luân có tiếng đục đá canh cách, rồi hình như có tiếng người trèo từng bước một lên núi.
42 Sáng tinh sương ngày mười sáu tháng hai, cửa Kỳ Liên đã xuất hiện thêm bốn bóng người vùn vụt bay tới. Bốn người đó chính là Huyền Huyền Tiên Lỗ, Chưởng môn phái Nga Mi và Nga Mi Tam Tú là Tú Lăng đạo cô, Tú Viên đạo cô và Thịnh Tú Chi.
43 Tịnh Giác thiền sư nghe nói đến đấy, khẽ cười nói với Trọng Tôn Thánh :- A di đà Phật, Trọng Tôn đại hiệp thử coi Băng Tâm đại sư xưa nay vẫn là người tâm cao khí ngạo, không ngờ cũng nói ra được những câu đó, đủ thấy võ học, thiền công của đại sư độ này đều tiến đã khá sâu.
44 Hoằng Pháp Chân Nhân biết gặp tay cứng, trước hết hãy cố trấn tĩnh tinh thần, mỉm cười nói với Bạch Cốt Tiên Tử :- Tiên tử định đấu thế nào?Bạch Cốt Tiên Tử vốn vẫn không coi võ công của Hoằng Pháp Chân Nhân vào đâu, nên nghe câu hỏi chỉ lạnh lùng cười nói :- Ngươi là một nhân vật có tên tuổi trong chính phái, ta là một kẻ tà ma tà đạo, nên ngươi ra đề mục thì chính đáng hơn, vì ngộ chẳng may đạo phải thua tà, lại bảo là ta ngầm thi độc kế.
45 Hạ Thiên Tường lúc ấy mới biết luồng gió lạnh vừa rồi chính là Bạch Cốt Âm Phong chỉ lực của Bạch Cốt Võ Sĩ phóng ra, ai đã trúng phải, không còn cách gì chữa được nữa.
46 Nhưng lúc này lại thấy Nhất Bát thần tăng hiện ra, Bạch Cốt Thiên Quân không khỏi sửng sốt, liền cau mày hỏi :- Các ngươi tưởng hai người tiếp tay nhau là đủ chống lại với ta, phải không?Hạ Thiên Tường lắc đầu cười :- Nhất Bát thần tăng xưa nay không hề đánh ai bao giờ, ông ta chỉ biết có một môn chịu đòn thôi!Bạch Cốt Thiên Quân lại cau mày hỏi :- Hắn đã không biết đánh ai, thì định ra đây cho ai đánh?Hạ Thiên Tường cười nói :- Trừ ngươi ra, thì còn ai đánh được Nhất Bát thần tăng nữa?Bạch Cốt Thiên Quân lại càng ngơ ngác hỏi :- Hắn chuyên môn chịu đòn như vậy, chẳng cũng thiệt thòi lắm sao?Hạ Thiên Tường nói :- Không thiệt thòi đâu, để ngươi đánh Nhất Bát thần tăng, rồi ta lại đánh ngươi, như vậy là chí công bằng.
47 Phi Quỳnh lại cởi chiếc túi đeo bên mình lấy ra ba mảnh Hộ Huyệt Long Lân, đưa cho Hạ Thiên Tường rồi nói :- Bộ Hộ Huyệt Long Lân cả thảy có ba mươi sáu miếng, trừ ba chục miếng dùng làm áo giáp cho Tiểu Bạch còn sáu miếng trước kia tôi và Tường đệ đã chia đôi mỗi người một nửa, cũng nhờ nó mà mấy lần tránh được nguy hiểm.
48 Hạ Thiên Tường đã nghe rõ nhừng tiếng cách cách đó mới biết mình đoán không sai, quả là một loại phi châm có tẩm thuốc độc. Chàng chui qua cửa động, nhảy xuống đất, cười nói :- Tần lão tiền bối cứ yên tâm vào đây, tuy có mai phục nhưng cháu đã quét hết rồi.
49 Tần Lạc Phố nghe Hạ Thiên Tường nói vậy, trong bụng lại càng lo, còn Ngưu Lăng Nguyên thì cười ha hả nói :- Ngươi chỉ cần tránh khỏi bảy môn ám khí của ta, mà không bị thiệt mất một sợi lông sợi tóc, là ta sẽ cam tâm nhận thua.
50 Thì ra cái bóng vàng vừa từ sườn núi phía nam bay xuống cũng là một vị tăng nhân mặc áo hoàng bào đầu to mắt sâu, trông không giống người Trung Quốc. Vị tăng nhân áo đen thấy đối phương bay tới trước mặt, vẫn ngồi yên trên tảng đá, chỉ cười nhạt hỏi :- Đại sư từ bi, thật ý muốn bần tăng cùng về chân giác chăng?Tăng nhân áo vàng gật đầu, miệng niệm một câu A di đà Phật, rồi nói :- Trung Nguyên nhiều khổ nạn, Tây Vực có chân như.
51 Hạ Thiên Tường đọc xong mấy câu thơ, liền quay lại hỏi Tần Lạc Phố :- Tần lão tiền bối, Lệ lão tiền bối đã lưu thơ tạ khách, chúng ta cứ đòi vào tham kiếm, hay nên lui về, đừng làm rộn họ nữa?Tần Lạc Phố ngâm đi ngâm lại mấy câu thơ rồi thở dài nói :- Hai câu thơ trên lời lời trầm thống, tình cảm chân thành, Phong Trần Cuồng Khách và hai vị Phu nhân bao nhiêu năm biển tình nổi sóng, bây giờ mới giải thích được những hiểu lầm, chán cảnh hồ?g trần, chỉ cần thanh tĩnh nếu ta lại đêm chuyện hồng trần làm rộn họ nữa, thì thật là vô ý thức.
52 Thân Đồ Hợi vừa gật đầu, chợt lại nghĩ ra câu hỏi của Hạ Thiên Tường hình như còn có ý riêng, bèn mỉm cười hỏi :- Hạ lão đệ, phòng tuyến thứ nhất mà lão đệ nói đây là ý thế nào?Hạ Thiên Tường cười nói :- Tình thế hôm nay địch mạnh ta yếu, vậy nên phòng tuyến thứ nhất, cần nhất là cầu an, thứ nhì là cầu tỏa nhuệ khí của địch.
53 Không ngờ Bào Tam Cô, chẳng những khi ngưng tụ công lực thì thân thể rắn như sắt, lại nhân ở trong động Giáng Tuyết lâu ngày khổ luyện Tuyết Đống Cương Thi, nên dù khí lạnh đến đâu mụ cũng không sợ.
54 Hạ Thiên Tường cười nói :- Ta muốn chia ba chưởng ra làm ba lần, và ba địa điểm khác nhau, chưởng thứ nhất ta sẽ tiếp ngươi ở đây. Bạch Cốt Võ Sĩ hỏi :- Còn chưởng thứ hai đánh ở đâu?Hạ Thiên Tường chỉ vào động nói :- Chưởng thứ hai ta sẽ tiếp ngươi trong kia.
55 Hạ Thiên Tường mừng lắm vội hỏi :- Lãnh đại ca kiếm đâu được chim bằng mà định cho tiểu đệ?Lãnh Bạch Thạch cười nói :- Ngày xưa tôi ngẫu nhiên đi chơi Bắc Thiên Sơn, có quen một vị tên là Vô Cơ tiên sinh.
56 Ông già nước mắt ràn rụa nói :- Lão hủ chính là Mai Ưu Cư Sĩ. Xin hai vị cho biết quý danh và đến đây có việc gì?Hạ Thiên Tường không giấu giếm gì, thẳng thắn trả lời :- Tôi tên gọi Hạ Thiên Tường, còn vị lão nhân gia đây họ Tần, tên gọi Lạc Phố.
57 Tần Lạc Phố vuốt chòm râu bạc cười nói :- Ta bấy nhiêu tuổi đầu, cũng chẳng còn sống được bao lâu nữa còn sợ gì mà không dám thám hiểm? Nhưng lão đệ có biết cung Tịch Diệt ở đâu mà đòi vào thám hiểm?Hạ Thiên Tường cười nói :- Con chim đưa thư ban nãy ở trên núi bay xuống, rồi lại bay về núi, chắc cung Tịch Diệt cũng chỉ ở quanh đấy.
58 Ngày tháng thoi đưa, thắm thoát đã hết một năm, không những Trọng Tôn Phi Quỳnh không tới, mà Nhất Bát thần tăng cũng chẳng thấy tăm hơi. Hạ Thiên Tường thấy đã gần tới Tết Nguyên Tiêu không thể chờ đợi được nữa, bèn nói với Hoa Như Tuyết xin cáo từ.
59 Hạ Thiên Tường gật đầu nói :- Ông ấy nói cũng đúng, nhưng có thể hẹn cho một địa điểm thời gian, để tôi nói lại cho Trọng Tôn tỷ tỷ tôi rõ. Hiên Viên Liệt lại dùng tiếng Tây Vực bàn luận với Chư Bản Anh Cơ mấy câu, rồi nói với chàng :- Ta không nhận món thọ lễ ấy nữa và sẽ trao trả lại cho Đông Doanh tam nụy và Thân Độc song quái.
60 Hạ Thiên Tường vẫn biết Đại Hoàng tính tình hung bạo, không được ngoan ngoãn như Tiểu Bạch. Vậy mà lúc này lại thấy nó trở nên hiền từ, dễ bảo, thì lấy làm lạ, bèn hỏi :- Tỷ tỷ bản lĩnh cao thật, mới đầy một năm, mà đã rèn luyện được Đại Hoàng biến đổi cả tính chất.