41 "Bà nội nó! Đấu khí cấp một mà đánh nát được khí khải(*) cấp 3?! Có phải ta hoa mắt không nhỉ?" Có người liều mạng dụi mắt. (*) Khí khải: khí: đấu khí, khải: áo giáp, nôm na là áo giáp bằng đấu khí.
42 "Ây da ây da, thật lộn xộn quá đi à, đám các người dám quấy rầy mộng đẹp của người ta, thật ghét quá đi mà!" Trên quảng trường đang đánh nhau kịch liệt, bỗng nhiên một giọng nói cực không cân đối vang lên, giọng nói kia rõ ràng chỉ là âm lượng bình thường, vậy mà lại lọt vào trong tai mỗi người ở đây! Còn chưa chờ mọi người hồi phục tinh thần, một bóng người màu trắng đột nhiên nhảy xuống từ trên đỉnh tháp, bay bổng đáp xuống giữa vòng vây.
43 Kỳ thật với thực lực của Từ Mông thì có giao thủ chính diện với Nguyệt Quang cũng không chịu nổi một chiêu, chỉ có điều, vị thị huyết tinh linh này trước nay là người quái đản, ngay cả chào hỏi cũng không thèm đã ra tay giết người, khiến Từ Mông không kịp trở tay mà mất mạng ngay tại chỗ.
44 Trở lại khách điếm lấy hành lý, Tá Dịch trực tiếp bỏ qua xe ngựa, nói với Tô Linh Phong: "Tiểu thư, ủy khuất tiểu thư cưỡi chung ngựa với thuộc hạ. " Sau đó cũng không đợi Tô Linh Phong đáp lời, nắm eo nàng nhảy luôn lên ngựa rồi chạy như bay ra khỏi trấn.
45 Ngay cả góc áo của Tô Linh Phong Nguyệt Quang cũng không chạm vào nổi, Tá Dịch ném bó củi trong tay xuống, nhanh chóng chính xác bắt lấy cổ áo của Nguyệt Quang, khuôn mặt tuấn tú đen sì, "Nguyệt Quang, thu mấy cái chiêu ghẻ đối phó với nữ nhân kia lại cho ta, cách xa tiểu thư nhà ta một chút!" "Lấy móng vuốt của huynh lại đi!" Nguyệt Quang đoạt lại cổ áo từ trong tay Tá Dịch, vuốt phẳng phiu, "Ta ghét nam nhân thối chạm vào ta, thối chết mất thôi!" "Hừ, ta thích chạm vào huynh lắm chắc? Tốt nhất là nên giữ khoảng cách an toàn với tiểu thư nhà ta đi!" Ngữ điệu của Tá Dịch lúc này hoàn toàn khác với hình tượng trấn định trầm ổn thường ngày.
46 Tiểu Nguyệt Nguyệt Tiểu Nguyệt Nguyệt Tiểu Nguyệt Nguyệt. . . Vô vàn tiếng âm thanh dội lại. . . Tô Linh Phong nhớ bạn tốt Hải Lam đã từng đưa cho nàng một cuốn tiểu thuyết xxx, nhân vật cực phẩm trong đó cũng tên Tiểu Nguyệt Nguyệt.
47 Đồ đạc trong phòng cũng không nhiều, chỉ có mấy thứ cơ bản như giường, bàn. . . hợp nhất một thể với căn nhà gỗ, đệm chăn màn, khăn trải đều dùng gam màu ấm, bố trí ngắn gọn, mỗi thứ đồ đều vô cùng tinh tế mỹ quan, tổng thê khiến người dùng thấy lịch sự tao nhã, mang lại cảm giác thoải mái ấm áp dễ chịu.
48 "Ta triệu hoán ngươi?" Tô Linh Phong nghi hoặc nhướn mày. Tiểu Bạch hơi lui về phía sau một chút, ngồi lên trên giường, "Đúng rồi đó, năng lượng trên người cô triệu hoán ta.
49 Sức mạnh của Minh Chủ? Tô Linh Phong nhíu mày, trầm tư một lát rồi lại hỏi Tiểu Bạch: "Ngươi còn biết gì về sức mạnh u minh nữa? Nói cụ thể coi. " "Chuyện này.
50 Thật ra lúc Tô Linh Phong vừa ra khỏi phòng gỗ thì đã bắt đầu chú ý tới thiếu niên ngày trước giúp nàng mặc cả mua trứng rồng rồi, còn có Lâm An Chi lãnh đạm đứng sau hắn.
51 Lâm An Chi vừa dứt lời, giữa không trung đột nhiên xuất hiện một cánh tay trẻ con bằng dây mây bện xoắn xuýt, hắn ta hoảng sợ muốn trốn tránh, cái tay ma quỷ kia lại dùng tốc độ quỷ dị vươn ra quấn quanh cổ hắn! Nguyệt Quang tóm lấy một cánh tay ma quỷ khác, nét đẹp đẽ tinh tế trên khuôn mặt sớm đã không còn biểu lộ nét yêu mị, ngay lúc ấy, đôi măt hoa đào xinh đẹp lóe lên tia lạnh lẽo u ám, khóe miệng vẽ lên nét cười lạnh lùng, bản tính khát máu tàn nhẫn lộ rõ! Lâm An Chi bị ghì chặt, hai mắt trợn trắng, trong miệng "ưm ưm.
52 "Thỏa thuận?" Hạo Thiên sửng sốt một chút, nghi hoặc hỏi: "Thỏa thuận cái gì?" Tô Linh Phong đưa tay về phía Tá Dịch: "Lấy ra. " Tá Dịch hiểu ý, lau lau tay, rút lấy "Băng nguyên chi trượng" từ bao đưa cho Tô Linh Phong.
53 Linh thuật sĩ hệ Sinh Mệnh trong đội ngũ trị liệu cho Lâm An Chi, những vết bầm tím trên cổ hắn do tay quỷ siết chặt liền biến mất nhanh chóng. Hạo Thiên thấy đám người Tô Linh Phong đã đi cũng vội vàng phân phó đồng đội: "Dọn đồ nhanh lên, chúng ta cũng nên khởi hành rồi!" Mọi người nghe lời sửa sang kĩ vật phẩm tùy thân mang theo, Hạo Thiên dẫn đầu, bọn họ hướng theo nơi Tô Linh Phong vừa đi mà đuổi theo.
54 Tô Linh Phong căn bản không thèm quan tâm Hạo Thiên, ánh mắt đám người Lâm An Chi nhìn nàng đầy vẻ dò hỏi, nàng nắm chặt túi trên lưng, rút dao găm xanh nhạt lạnh lẽo ra, nhếch cánh môi anh đào, đôi mắt hạnh nhìn chằm chằm phương hướng âm thanh truyền tới.
55 Đám người Hạo Thiên, Lâm An Chi nhìn Tô Linh Phong đánh một phát, động tác công kích không tự chủ đều chậm lại, mà Linh Phi hỏa hầu mặc kệ bọn họ có đang trong trạng thái chiến đấu hay không, nguyên một đám nhảy cà tưng, duỗi cánh tay mà phát động tấn công bọn họ.
56 Biểu lộ của Tô Linh Phong bình tĩnh lạnh lùng vô cùng, chiêu pháp gọn gàng mà linh hoạt, thuần thục mà ngoan lệ! Đâu ra dáng tiểu nữ tử nhà người ta lần đầu đi rèn luyện chứ, rõ ràng là thói quen giết chóc rồi, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú lão luyện! Tá Dịch nhìn Tô Linh Phong chiến đấu, trong lòng vô cùng nghi hoặc, theo hắn biết, vị đại tiểu thư Tô gia này từ nhỏ tới lớn đều chưa từng ra khỏi thành, một thân kinh nghiệm này từ đâu ra? Quá kỳ lạ! Lâm An Chi cũng trừng to hai mắt, kinh hãi nhìn Tô Linh Phong, đây là Tô Linh Phong, là đại tiểu thư vô dụng nhất Tô gia mà hắn biết kia sao? Đây là người đã quấn lấy hắn mấy năm, khiến hắn trốn cũng không kịp sao? Nàng ta đột phá đấu khí từ lúc nào vậy? Một thân chiêu thức võ kỹ khủng bố này là học từ ai? "Tiểu Phong Phong uy vũ, Tiểu Phong Phong là số một, Tiểu Phong Phong nàng thật sự là niềm kiêu ngạo của ta mà, Tiểu Phong Phong, ta tự hào vì nàng.
57 Nguyệt Quang đã nhảy từ trên cây đại thụ xuống, cùng Tá Dịch bảo vệ hai bên trái phải của Tô Linh Phong. "Lão đại, là bọn chúng đó! Đám, đám cướp tiệm vũ khí đó, còn tên tinh linh thị huyết giết, giết, giết Từ thiếu gia nữa!" Gã kia vừa gào lên xong, tên lùn bên cạnh bỗng nhiên chỉ vào đám người Tô Linh Phong, giọng nói run rẩy hoảng sợ.
58 "Tiểu Phong Phong à, chúng ta đi vậy không phải hay cho đám kia quá rồi sao?" Nguyệt Quang vuốt một cọng cỏ, nghiêng đầu nhìn Tô Linh Phong đang săn ma thú heo.
59 Trong khoảng thời gian này, căn nhà gỗ nhỏ của Nguyệt Quang vẫn dành cho Tô Linh Phong ở, mỗi lúc trời tối nàng đều tiến vào trạng thái tu luyện, bổ sung linh thuật.
60 Đoàn lính Kim Sư ngồi xuống bận rồi, nhanh chóng dựng được lều vải giản dị, nhóm mấy đồng lửa lớn ngồi lấy đồ ăn ra ăn. "Ồ!" Nguyệt Quang dùng sức hít lấy hít để, "Thơm quá đi!" Tô Linh Phong và Tá Dịch cũng ngửi được hương rượu thanh thuần trong không khí, hít vào chỉ khiến lòng người say mê thèm nhỏ dãi không thôi.