Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Ly Rượu Pha Vội

Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 120
Chương mới nhất: Chương 118: Chú Thích
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Công ty phát hành Phương Đông  Nhà xuất bản NXB Phụ Nữ  Trọng lượng vận chuyển (gram) 350 Kích thước 13x20,5 cm  Author James Patterson, Howard Roughan  Dịch Giả Thanh Vân  Số trang 379  Ngày xuất bản 08-2011 Tiểu thuyết Ly Rượu Pha Vội của James Patterson có đầy đủ yếu tố hành động, hồi hộp, ly kỳ và lãng mạn.

Danh sách chương Ly Rượu Pha Vội


Chương 39

41 Trong hai phút liền, tôi xoay tròn cái bút chì trong các ngón tay như cây gậy chỉ huy, cái ghế ngồi cũ kỹ kêu cót két lúc tôi lắc lư tới lui nhìn soi mói các dữ liệu điện thoại của Scott.


Loading...

Chương 40

42 Đi nào, đi nào, đi nào. Hãy bình tĩnh, bình tĩnh, bình tĩnh!

Tôi xem đồng hồ lúc tiếng bíp bíp của máy tính tiền nổ bùng trong đầu tôi có lẽ đến lần thứ ba mươi bảy tỉ.


Chương 41

43 Bonnie đang chúi đầu vào một trong những ngăn kéo bàn làm việc thì tôi bước vào văn phòng của chị ở tầng năm tại One Police Plaza.

- Chào Bonnie, - tôi nói.


Chương 42

44 Tôi sờ cặp kính trong túi áo tôi lúc chị đi ra. Kế hoạch của tôi là ứng biến, nhưng tôi làm gì đây? Nói: “Bonnie, nhìn con chim kìa” rồi làm cái việc hoàn toàn bất ngờ cổ lỗ ư?

Tôi uống hết cà phê và suy nghĩ.


Chương 43

45 Thứ quan trọng đầu tiên tôi chú ý lúc bước vào phòng làm việc của đội là sếp tôi không ở một mình trong phòng. Tôi có đủ thời gian khoác áo lên ghế trước khi cửa phòng ông bật mở.


Chương 44

46 Sau khi Jeff rời ngôi nhà, tôi gần như nổ tung trên ghế.

Tôi tưởng có thể giải quyết được việc này. Vì là người chịu trách nhiệm chính, tôi nghĩ mình có thể thoát khỏi mọi sự.


Chương 45

47 Lúc bước vào, tôi nghe thấy tiếng tivi. Chỉ có một giọng nói, tiếp theo là tiếng cười của khán giả trong trường quay. Chắc là Letterman[21]. Tuyệt lắm.


Chương 46

48 Giờ thì sự việc đã thay đổi, phải không? Tôi chăm chú nhìn qua căn phòng khi Paul ngóc đầu dậy.

- Vào đây với anh, Lauren, - anh nói. - Em làm việc vất vả quá.


Chương 47

49 Sáng hôm sau, tôi mặc quần áo thật nhanh sau khi Paul đi làm. Thực ra, tôi cố đợi anh ra đi. Chính xác hơn thì: tôi không thể đợi để Paul đi.

Lúc định ném xắc vào chiếc Mini, tôi chợt nhớ ra Jeff Buslik nói về khẩu súng dùng giết Scott.


Chương 48

50 Ngồi trên thùng chiếc xe tải tốc hành Đội Đặc nhiệm chống ma túy Bronx dùng để giám sát, ngụy trang là xe công ty ống nước, tôi ngắm nghía kỹ càng những bức ảnh đen-trắng của anh em Ordonez mà Mike mang theo.


Chương 49

51 Khoảng phút rưỡi sau, đặc vụ Thaddeus Price gắn xong cái micro không dây Typhoon nhỏ xíu vào dưới khuy áo khoác của tôi. Hầu như tôi muốn bảo anh là tôi chẳng vội gì việc này, nhưng tôi vẫn giữ tin đặc biệt cho riêng mình.


Chương 50

52 Trong góc thụt nho nhỏ bên trong cửa trước nhếch nhác là một sợi dây nhung đỏ thắm và đằng sau đó là một cầu thang dẫn xuống, tối như mực.

Người gác cửa đứng ngay cạnh đó, đeo kính màu rượu chát, mặc complê có lẽ bằng hàng Mylar[22] đỏ.


Chương 51

53 Tôi suýt rút khẩu súng của Scott để tự vệ lúc xuống chân cầu thang tối om đầy nguy hiểm. Thay vào đó, tôi hít thật sâu. Rồi bước tới chỗ có tiếng thình thịch khuếch đại, vọng qua ô cửa che rèm bằng hạt thủy tinh.


Chương 52

54 Phòng VIP đằng sau thực ra là một tầng hầm để ở. Tường và sàn bằng bê tông thô, các khung cửa sổ là bê tông khối, vỏ han gỉ của một nồi súp de cũ. Trang trí đẹp mắt.


Chương 53

55 Mike táng thẳng báng súng vào cái mũi trên bộ mặt xấu xa của tên gác cổng trước khi con quái vật có thể thốt một lời nguyền rủa.

- Victor đâu? - Mike nói, ném cho tôi khẩu Glock của tôi và cái còng.


Chương 54

56 Tôi chạy qua khe hẹp giữa hai đoàn tàu số 4 đang đỗ, cuống quýt tìm Mike và Ordonez thì nghe thấy tiếng vỡ đanh gọn. Chó thật! Cửa sổ trên đầu tôi vỡ tan.


Chương 55

57 Chắc là tôi ngất đi một lúc, vì thứ tôi nghe thấy sau đó là nhiều tiếng của ai đó hỏi: “Anh ở chỗ quái nào thế?” Tiếng nói vọng ra từ cái radio của Mike ở ngay bên đầu tôi.


Chương 56

58 Hôm nay chắc chắn là tôi không chết rồi. Hóa ra tôi không bị khâu, các nhân viên cấp cứu rửa sạch vết thương, cầm máu trên má và tai trái tôi, rồi băng lại gọn gàng.


Chương 57

59 Sáng thứ Hai sau đó, trời nắng đẹp và mát mẻ. Đứng nghiêm trên các bậc của nhà thờ St. Michael phố 41 ở Woodside, tôi mừng vì bộ trang phục xanh lơ ấm áp, vì hơi ấm của thân thể các cảnh sát đứng quanh tôi.


Chương 58

60 Tôi ngồi một mình trong xe trước khi rời Calvary. Qua kính chiếu hậu, tôi có thể nhìn thấy quan tài phủ kín hoa.

Khi những chiếc kèn túi cất tiếng, trong phút chốc tôi bắt gặp mùi nước hoa, tiếng mưa rơi và cỏ cây ngây ngất.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Phản diện

Thể loại: Tiểu Thuyết, Truyện Teen

Số chương: 62




Em Còn Yêu Anh Không?

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 94


Cuộc Đời Chín Ngày

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 10


Nhật thực (Eclipse)

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 59


Đôi mắt của hầu gái

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 27


Seoul Đến Và Yêu

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 45


Giường Đàn Bà

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 45