1 Bão táp, gần đổ bộ rồi.
Ông chủ trẻ tuổi thong thả sải bước theo hướng ngược sáng, tây trang đen phối với khăn quàng cổ hoa văn xanh xám một cách khéo léo, tôn lên phong cách lịch lãm và cao quý của anh.
2 Bão táp, gần đổ bộ rồi.
Oregon búng một cái, đồng hồ bị đẩy về trước mặt ông lão.
Anh ôm mèo đứng dậy, “Đã xác định ra mục tiêu thì chúc cho các người sớm phá được án.
3 Bão táp, gần đổ bộ rồi.
Macewen là điển hình cho các quản gia tinh anh, ông chủ vừa nói xong, gã đã sắp xếp mọi chuyện đâu vào đấy sẵn sàng.
Sáu tiếng sau, Oregon có mặt tại sân bay Heathrow.
4 Mối uy hiếp từ địa ngục.
“Bọn chúng?” Benoit nói một kích động: “Ý cô đang chỉ hung thủ là Lamsobra?”
Không ngờ vụ án tàn sát cả nhà lại có thể phá được nhanh chóng như vậy!
Hai mắt Benoit sáng lên.
5 Mối uy hiếp từ địa ngục.
Từ ngày Leslie trở thành người thay mặt cho tộc trưởng, địa vị của Ventrue ở huyết tộc được nâng cao lên hẳn. Không phải bởi những gia tộc khác thổi phồng mà do chính họ tự nguyện gánh vác đủ loại trách nhiệm như hòa giải, cứu trợ, liên lạc…
Dẫu sao cũng là miễn phí, các nhà khác đương nhiên không phản đối.
6 Mối uy hiếp từ địa ngục.
Bọn họ là huyết tộc vĩ đại!
HUYẾT. TỘC. VĨ. ĐẠI!
Sao có thể kéo cả bè lũ đi làm cái việc “dịu dàng nồng thắm” đấy chứ?
Bọn họ phải để cho cỏ quanh mộ mọc dài, còn bản thân đi hái hoa mới đúng!
…
Các huyết tộc vừa nhổ cỏ trồng hoa vừa tức tối suy nghĩ.
7 Vấn đề nan giải ma nữ để lại.
Oregon liếc nhìn những cái đĩa sáng bóng rồi hắng giọng một tiếng, “Cũng đâu còn gì để ăn chực. ”
Vương Tiểu Minh hết sức áy náy, “Tôi xuống nấu tô mì dương xuân cho anh ăn nhé? Cho thêm hai miếng huyết heo nữa.
8 Vấn đề nan giải ma nữ để lại.
“Để ta ngửi xem nào! Thằng bé còn hôi sữa từ đâu đến thế kia, mùi vị thơm ngon nhường ấy làm ta chỉ muốn mau chóng cắn đứt cổ họng nó để hút hết chỗ máu tươi tuyệt vời thôi!” Giọng cười quái gở bất chợt vang lên từ sau lưng Oregon.
9 Vấn đề nan giải ma nữ để lại.
Cuối cùng, sau khi Benoit dùng hết mọi biện pháp cứng mềm đủ cả, Oregon hết cách đành leo lên xe.
Sợ anh đổi ý, Benoit lên xe một cái là khóa cửa ngay.
10 Rốt cuộc là đồng minh của ai?
Trong quán bar, Macewen đang ngồi thẳng đơ ở đó, còn Benoit thì cúi đầu uống rượu. Lúc Oregon vừa bước ra, cả hai lập tức đứng dậy, cùng nhau thở phào vì cuối cùng cũng thoát khỏi bầu không khí ngột ngạt giữa hai người.
11 Rốt cuộc là đồng minh của ai?
Derek nói: “Chả ai thích có kẻ nhập cư bất hợp pháp cả, nếu chúng ta hợp tác mà có thể giữ gìn an ninh trật tự nơi sống thì vì sao lại không làm?”
Oregon đáp: “Tôi rất ghét việc các người cứ đưa ra chủ trương rồi lừa bọn tôi như một lũ ngốc.
12 Rốt cuộc là đồng minh của ai?
Lần thứ hai đến thành Bright là vào một ngày mưa. Tí tách tí tách, mưa lất phất rơi dệt nên màn sương khói mờ ảo, cách ly tòa thành với thế giới phồn hoa bên ngoài.
13 Bí mật giấu trong tranh.
Hai mắt Oregon bỗng chốc đỏ bừng lên, lửa giận trong mắt như muốn trào dâng ra ngoài, “Ngươi để y bị giáo hội mang đi?” Mỗi chữ như mỗi nhát dao sắc bén chém vào không trung.
14 Bí mật giấu trong tranh.
“Tóc vàng là Oregon, tóc nâu là Ansbach. Nằm trong quan tài là Oregon, chạy nhông nhông bên ngoài là Ansbach. Nằm đi ra là Oregon, đứng đi ra là Ansbach.
15 Bí mật giấu trong tranh.
Hàng cây hai bên đường cao ngất cứ như chia đôi bầu trời, bên trái là một màu xanh thẳm, bên phải là ánh vàng xán lạn. Vị đọa thiên sứ với đôi cánh đen tuyền đứng ngay giữa làn giao thoa của bầu trời biêng biếc.
16 Một linh hồn méo mó.
Từ sau giây phút đưa Oregon rời khỏi bảo tàng, Ansbach lúc nào cũng trong trạng thái hốt hoảng, niềm vui mất đi rồi lại giành được khiến anh thần hồn nát thần tính.
17 Một linh hồn méo mó.
Ansbach nói: “Không phải là ngu xuẩn ư?”
Đáp án nằm ngoài sự tưởng tượng khiến Zofie nhất thời ngẩn ra, không biết nên trả lời ra sao.
18 Một linh hồn méo mó.
Gió bỗng nổi lên cuồn cuộn, len lỏi vào tất cả những khe hở của nhà gỗ tạo nên tiếng rít gào như sói tru quỷ khóc, cửa kính bị chấn động vỡ tan tành.
19 Một hương vị khác của tình yêu.
Ansbach nhanh chóng cởi áo vest ngoài quấn quanh eo đối phương, che giấu bộ phận quan trọng, giọng nói lạnh băng không để lộ chút nào muôn vàn cảm xúc thi nhau trào dâng, “Ngoại hình thay đổi nên tính tình cũng đổi, trước đây em có bao giờ chịu thoáng như vậy trước mặt tôi đâu.
20 Một hương vị khác của tình yêu.
Nắng chiều vỡ vụn thành vô vàn đốm nhỏ, lấm tấm trải trên chiếc bàn ăn đã được trang trí tinh tế, những món ăn thịnh soạn và cả… chú mèo đen đang bị xích lại.