1 Mày đang trôi trên một biển sô-cô-la. Sô-cô-la ấm, ngọt, đầy khoái cảm. . . sô-cô-la êm ái, mượt mà, dìu dịu. Biển sô-cô-la vỗ lên thân thể mệt mỏi, trần truồng của ta.
2 Greg mở ngăn tủ dưới ngay gần cửa bếp và lôi ra một cái thớt màu trắng. Tiếp theo, hắn mở ngăn kéo ngay trên đó, lục lọi tìm con dao cần dùng. Tôi đứng nhìn.
3 Im lặng. Mọi thứ đều im lặng. Sự im lặng tuyệt tuyệt đối. Thứ im lặng chắc chắn đang kéo rắc rối theo sau. Thứ im lặng, tôi hình dung, đã ngự trị trước khi vụ nổ lớn Big Bang tạo ra vũ trụ.
4 Tháng Hai. Trời đầy mây, chưa đến sáu giờ đã tối, không khí đầy hơi ẩm. Một trận gió ngắn thổi vào tóc tôi, hất tung mái tóc đen cắt ngắn và thổi toang chiếc áo khoác dài mùa đông màu đen.
5 Một không gian ấm áp, mùi khói ngọt ngào và những âm thanh vui vẻ quấn lấy tôi, lôi kéo tôi khi tôi mở cánh cửa của Nhà Kính - một quán bar dưới tầng hầm giữa lòng thành phố.
6 Hôm nay không có tâm trạng đi làm. Không lê mông xuống giường, không bò khỏi nhà và bước vào cái văn phòng đó đâu. Kể từ sau ngày hôm qua, Renée chắc là cần có một bảng nhắc nhớ vì sao lại phải tuyển tôi.
7 “OK, nói thật đi, mày thấy sao về chuyện tao dọn ở chung với Matt?” Jen vừa nói vừa ngồi phịch xuống sofa, tay cầm ly rượu to tướng. Vẫn còn nghỉ giữa kỳ nên cô nàng thoải mái thật, chẳng phải lo chuyện mai phải dậy sớm đi làm.
8 “Cô là ai?” Giọng Renée the thé khắp văn phòng. Martha vẫn tỉnh bơ như không, nó chẳng buồn quan tâm. Tôi thì có. Tôi rời mắt khỏi màn hình và nhìn sếp mình chằm chằm.
9 Tôi vào nhà, vứt chùm chìa khóa có cái móc hình con cá to đùng - khóa nhà và khóa văn phòng - lên sàn cạnh cửa phòng khách, rồi đứng lại, quay lại, cầm chúng lên, nhét vào ổ và khóa cửa.
10 “Mình tạt qua nhà anh một lát được không?” Greg quay sang hỏi khi xe chúng tôi vừa ngang qua Headingly, trên đường đưa tôi về nhà. Tự nhiên xe cộ xuất hiện từ mọi phía, đường xá đông lên đột ngột.
11 “Em không đi, nói một lần này nữa thôi đấy. ” “Cô phải đi!” Từ tít tận hành lang tôi đã nghe tiếng Martha và Renée. Thực ra, ngay lúc bước ra khỏi thang máy, tôi đã nghe cái giọng Yorkshire của Martha “giải thích” tại sao con bé không hào hứng với cái ý tưởng Renée đã đặt ra cho mình, và giọng Pháp lơ lớ Yorkshire của Renée “thuyết phục” Martha.
12 Jen cấu một miếng bánh nhỏ cho vào mồm, trong khi tôi cầm quả bánh mì nướng cá ngừ lên và ngoạm một miếng. Nhân cá ngừ, mayonnaise và phô-mai béo ngậy ngập đầy miệng tôi, một ít nước sốt nhỏ giọt ở cạnh mồm, tôi liếm mép trước khi dùng khăn ăn lau nốt.
13 Tách trà hoàn hảo là một tách trà thật đậm, có màu nâu, và thường vẫn còn cả túi trà ở trong, ngậy sữa cùng một nửa thìa đường trắng. Renée vừa đặt một cái tách như vậy giữa tôi và bàn phím của tôi.
14 Đây là lý do vì sao bạn phải ngoan. Vì sao tôi phải ngoan, luôn luôn ngoan. Đây là lý do vì sao tôi không phá luật, không dùng ma túy - thậm chí là loại nhẹ nhất - hay lừa dối.
15 Tôi đang đứng trong một cửa hàng đồ chơi người lớn, ngắm đồ chơi người lớn. Tại sao? Bởi vì Martha cần một cái quần lót “cưới em”, và tôi thà đứng ngắm đồ chơi còn hơn theo Martha sang mấy cái hàng ấy, bởi với trí tưởng tượng của mình, tôi lại sẽ hình dung ra Martha đang ưỡn ẹo.
16 Một tuần không có sex quả là một tuần thật dài. Không dài bằng 18 tháng, rõ là thế, nhưng tất cả chỉ mang tính tương đối. Tôi nhấc nắp bồn cầu, đổ chất tẩy vào đó, rồi quay lại cọ bồn tắm.
17 “Thường khi cãi nhau với bạn gái, anh sẽ xin lỗi luôn để làm lành. Nhưng lần này anh không làm vậy đâu. ” Hắn đang nói điều này khi ngồi bên kia phòng, và dường như không để ý thấy rằng đã hai giờ sáng, tôi vẫn đang mặc nguyên quần áo ban ngày, và vẫn đang thức chong chong.
18 “Đến Harvey Nics trước đi,” Jen quyết định. Chúng tôi, cuối cùng, cuối cùng cũng hẹn hò được nhau để đi mua sắm. Jen gọi và năn nỉ tôi chiều thứ Sáu vào thành phố mua sắm một trận bởi vì nó có một buổi tập huấn vào buổi sáng, nên tôi có thể bùng làm sau bữa trưa để đi với nó được không? Renée ở Cannes rồi và Martha thì chắc chắn không bán tôi đâu, nên tôi cũng ờ thì nhận lời.
19 Tôi đang làm cái việc mà tôi đã không làm kể từ khi hết một mình, theo cái nghĩa trong sáng nhất nhé. Người tình bí mật của tôi chắc sẽ hãi lắm nếu biết việc tôi định làm, việc tôi vẫn thường xuyên làm trước khi hẹn hò với hắn: tôi đang định làm một cú sô-cô-la chạy trốn.
20 “Cuối tuần này em làm gì?” Greg hỏi. Tối thứ Tư. Cứ tối thứ Tư là hắn lại nhắc đến cuối tuần dù hầu như cuối tuần nào hắn cũng đều ở nhà tôi. Tôi nghĩ hắn thích tự lừa mình rằng hai đứa vẫn đang tiếp cận mọi thứ một cách từ từ, rằng chúng tôi vẫn sống độc lập.