1 Chương 1 Quán nằm hơi chếch với cổng trường về mé phải, cách một con đường hẹp vừa đủ hai xe ô-tô đi lọt. Ở đây, người ta có bán cà phê nhưng chính là bán các loại chè, xi-rô và kem.
2 Chương 2Ngày hôm sau anh không đến quán. Ngày hôm sau nữa cũng vậy. Cúc Hương ngó Xuyến:- Mày bắt nạt dữ quá, anh chàng chạy mất rồi. Xuyến cười:- Không phải đâu! Chắc anh chàng đang "trồng cây si" con nhỏ nào, bị tụi mình làm lộ bí mật nên anh ta trốn luôn.
3 Chương 3 Mặc dù Xuyến đã "ra lệnh" cho anh như vậy nhưng anh cũng chỉ đến quán vài ba ngày rồi lại bỗng nhiên biến mất. Xuyến tức điên lên: - Anh chàng này vô kỷ luật quá! Vắng mặt không có phép tắc gì hết!Thục tỏ vẻ lo lắng:- Biết đâu anh ta gặp chuyện gì!Xuyến "hừ" một tiếng:- Chuyện gì thì chuyện chứ! Ta đã dặn rồi.
4 Chương 4--------------------Hẹn với Xuyến ba ngày nhưng mới đến ngày thứ hai, anh đã có mặt ở quán. Xuyến hỏi:- Đồ lính thủy đâu?Nhìn gương mặt rạng rỡ hy vọng của nó, anh áy náy kinh khủng.
5 Chương 5Mặc dù rất cảm kích về chiếc áo lính thủy, Xuyến vẫn cảm thấy ấm ức về anh, nhất là về cái "thân thế và sự nghiệp" mơ hồ của anh. Cho đến nay, Xuyến, Thục và Cúc Hương chỉ mới biết đó là một anh chàng đẹp trai (chọc quê), tuổi con ngựa (đoán mò) và thất nghiệp (do anh chàng tự khai nhưng chắc gì đã đúng!) Còn ngoài ra, không đứa nào biết gì thêm về anh cả.
6 Chương 6 Có một điều mà Xuyến, Thục và Cúc Hương lấy làm lạ là cho đến hôm nay, sau gần một tháng trời quen biết, anh chưa một lần mở miệng rủ chúng nó đi chơi, dù là đi xem phim, xem diễn kịch hoặc xem ca nghe ca nhạc.
7 Chương 7 Hùng quăn lại tiếp tục gởi thư cho Cúc Hương. Sáng sớm vừa vào lớp, thò tay vào ngăn bàn, Cúc Hương đã thấy một phong thư đặt sẵn ở đó rồi. Thư không ghi tên người gửi, chỉ đề tên người nhận nhưng chỉ nhìn thoáng qua nét chữ, Cúc Hương đã biết ngay "thủ phạm" là Hùng quăn.
8 Chương 8Chừng hai hôm sau thì xảy ra cuộc gặp gỡ "định mệnh" đó. Anh đang chuẩn bị ra về thì Hùng quăn bước vào quán. Bằng trực giác, anh nhận ra nó ngay.
9 Chương 9 Thời còn đi học, anh cũng vậy. Cũng yêu vẩn vơ một cô bạn gái xinh đẹp cùng lớp, cũng lén bỏ thư vào trong ngăn bàn, có khi còn táo bạo hơn, nhân giờ ra chơi, lén mở cặp của cô ta nhét thư vào trong đó.
10 Chương 10 Đã bốn giờ chiều nhưng trời vẫn còn nóng. Căn gác anh trọ phơi mình về hướng tây nên bức tường cũ kỹ hấp thụ toàn bộ cái nắng buổi chiều để không ngừng tỏa nhiệt từ đó đến gần nửa đêm.
11 Chương 11 Ngày một tháng một đầu năm, học sinh được nghỉ hẳn một ngày. Theo thông lệ hàng năm, đó là ngày lang thang vui vẻ của bọn Thục. Năm nay, cũng rong chơi cùng Xuyến và Cúc Hương suốt từ sáng sớm nhưng Thục không được vui lắm.
12 Chương 12 Vâng, khi vừa xuất hiện trước sân cờ anh đã trông thấy ba cô học trò của anh. Và họ, họ cũng ngay lập tức nhận ra anh và anh nhìn thấy vẻ kinh ngạc sững sờ hiện rõ trên khuôn mặt từng người.
13 Chương 13 Xuyến nói với Cúc Hương:- Bây giờ tao mới biết tại sao trước nay thầy Gia không đi xem văn nghệ chung với tụi mình. Cúc Hương gật gù:- Ừ, ngay hồi đó tao cũng đã nghi thầy là.
14 Chương 14 Một hôm anh đang ngồi nhà soạn giáo án thì Xuyến, Thục và Cúc Hương kéo tới. Thấy anh đang hí hoáy viết, Xuyến nói:- Thôi tụi em về để thầy làm việc.