1 PHẦN 1 CHƯƠNG 1: TÔI ĐƯỢC DỰ ĐÁM TANG CỦA CHÍNH MÌNH Ba người, chỉ có đúng ba người khóc thương cho linh hồn bé bỏng của tôi, cầu cho con đường ánh sáng dẫn đến các vì sao sẽ rộng mở để linh hồn tôi tìm được đường về nhà.
2 PHẦN 2 CHƯƠNG 4: TRÒ CHUYỆN BÊN BỂ TẮM HƠI Bịn rịn mất một lúc, cuối cùng tôi cũng phải rời HwanHee để đi tìm bố mẹ. Họ mà biết họ không phải là những người đầu tiên tôi tìm kiếm thì hẳn sẽ giận tôi lắm đây.
3 @ Crys iu: Truyện này thật ra cũng hok kịch tính gì cho lắm, nhẹ nhàng một tí thui Xem nhìu truyện kịch tính wé bị đau tim rùi, nên giờ post truyện nhẹ tí PHẦN 3 CHƯƠNG 7: KHÓA CỬA Mỗi khi tôi nhớ lại câu chuyện kì nghỉ hè trên núi năm đó, trái tim tôi lại nhói đau và nước mắt trào ra.
4 PHẦN 4 CHƯƠNG 10: CÂU HỎI VỀ NGƯỜI BẠN TRI KỶ Ngồi trong bóng râm của những cột đá khổng lồ Stonehenge, những kỉ niệm, những kí ức của một thời quá khứ như những đợt sóng, hết lớp này đến lớp khác, cứ cuồn cuộn tràn về trong tâm trí tôi.
5 CHƯƠNG 12: NẾU NHƯ Tôi ngô nghê lắc đầu. “Không, không có hẹn ạ. ” Đột nhiên tôi cảm thấy muốn được gặp Thượng Đế và được nói chuyện với Ngài.
6 PHẦN 5 CHƯƠNG 13: ĐỐI MẶT Đã đến lúc tôi phải rời văn phòng của Đấng tạo hóa toàn năng. Tôi có thể hỏi Ngài hàng lố những câu hỏi này nọ kia khác nữa, nhưng tôi hiểu rằng chúng cũng chẳng có ích gì cả.