1 LONDON - 1848 MÙA THU Không hề dễ dàng gì khi muốn tìm kiếm ai đó giữa một thành phố gần hai triệu dân. Cho dù người đó có những thói quen dễ dự đoán và luôn có thể tìm thấy anh ta ở một quán rượu hay quán trọ thì đó vẫn chẳng thể là một công việc dễ nhằn.
2 Cam rời chiếc bàn gỗ gụ và ra khỏi phòng chơi bài. Như thường lệ, anh không bao giờ có thể rời đi mà không phải ngừng lại một hoặc hai lần. . . một người hầu thì thầm thông báo có một Đức ngài đang muốn nâng hạn mức ghi nợ của mình lên, một tay quản lý yêu cầu được bổ sung thêm đồ uống vào tủ rượu ở một trong những phòng chơi bài.
3 Mặc dù họ có thể đi bộ đến Bradshaw, Amelia, Merripen và Rohan vẫn đi đến đó trên chiếc xe ngựa bốn bánh cũ kỹ. Chiếc xe dừng lại trước một tòa nhà có kiến trúc kiểu Georgian thanh lịch.
4 Một tuần sau, năm anh chị em nhà Hathaway cùng đồ đạc đã rời khỏi London đến ngôi nhà mới của họ ở Hampshire. Mặc cho những khó khăn đang chờ đợi họ ở phía trước, Amelia vẫn tràn trề hy vọng hoàn cảnh mới sẽ có lợi cho tất cả họ Ngôi nhà ở Primrose Place đã có quá nhiều kỷ niệm.
5 Hôm đó là một ngày trời quang đãng, mát mẻ dễ chịu, khí hậu miền nam hiền hòa hơn nhiều so với London. Amelia đi băng băng qua một vườn cây ăn quả bên ngoài khu vực vườn hoa.
6 Lời mời tới bữa tiệc tại nhà của Bá tước Westcliff và phu nhân nhận được nhiều phản ứng khác nhau từ mọi người trong nhà Hathaway. Poppy và Beatrix tỏ vẻ hài lòng và vui mừng, trong khi Win, người đang cố gắng hồi phục sức khỏe sau hành trình đến Hampshire, đơn thuần là chấp nhận.
7 Trước khi nhà Hathaway đến, Đại úy Swansea, người đã trải qua bốn năm phục vụ ở Ấn Độ, đang làm một vài vị khách thích thú với câu chuyện về một cuộc săn hổ ở Vishnupur.
8 Cam đưa Amelia và em gái ra khỏi phòng ăn, qua một cánh cửa đôi kiểu Pháp dẫn tới một nhà kính [[8]]. Căn phòng chỉ bày vài cái ghế tựa bằng mây và một trường kỷ.
9 Những vị khách tại buổi tiệc của Westcliff cảm thấy nhẹ nhõm khi biết cô bé Beatrix đã bị phạt ngồi một mình suốt cả buổi tối để tĩnh tâm suy nghĩ. Không còn nghi ngờ gì nữa họ sợ bị quấy rối bởi một vài con vật cưng bỏ túi khác, nhưng Amelia đã đảm bảo với họ sẽ không có thêm những vị khách không mời tại bàn tiệc Chỉ có phu nhân Westcliff có vẻ thực sự lo lắng vì sự vắng mặt của Beatrix.
10 “Em không biết tại sao Beatrix lại làm những việc này,” Poppy nói với Amelia vào sáng hôm sau, khi nàng đang cầm dây cương của cỗ xe ngựa bốn bánh. Họ đang trên đường đến điền trang Stony Cross, với các vật bị đánh cắp giấu kín trong túi chiếc váy đẹp nhất của họ.
11 Sáng hôm ấy, sau chuyến viếng thăm của Amelia Hathaway, Cam đến phòng làm việc của Lord Westcliff, dừng lại bên cánh cửa mở: “Thưa ngài” Anh cố nén cười khi thấy sự xuất hiện một con búp bê đầu bằng sứ dưới bàn gỗ gụ đang dựa vào một chân bàn và cả một mẩu của cái bánh hoa quả nhân mật ong.
12 Thường thì Cam rất vui khi Lord St Vincent và phu nhân đến thăm StonyCrossPark. Thế nhưng, anh lại không hề mong chờ cái viễn cảnh phải nói cho St Vincent biết về quyết định rời khỏi câu lạc bộ của mình.
13 Beatrix, cô bé có trí tưởng tượng phong phú bị chiếc đèn ma thuật thu hút đến mức đã gắng chờ đến tối để có thể xem một loạt các hình ảnh trên các tấm kính.
14 Amelia nhìn Cam Rohan và Christopher Frost nâng những hộp bằng đồng hình dáng kì lạ được nối với những cái vòi bằng da, và kéo chúng qua cửa trước. Đại úy Swansea vẫn ở trên cái thang gấp, hét to các chỉ dẫn ngay cho họ.
15 Cam cưỡi ngựa đến khu trại mà bộ tộc người Gypsy đã từng ở, nay bị bỏ hoang bên bờ sông. Vết tích của khu trại vẫn còn đó: những bánh xe ngựa hằn lên thành những con đường mòn, những vạt cỏ bị những con ngựa gặm thành vòng tròn, các hố đốt lửa nông choẹt đầy tro tàn.
16 Tảng sáng. Một buổi sáng hoàn hảo đang dần len lỏi vào phòng ngủ. Một đốm nắng chiếu xuống giường, đốm khác lại nhảy nhót trên sàn giữa cửa sổ và lò sưởi nhỏ.
17 Khi cả hai vừa ra khỏi tầm mắt, Ngài Westcliff nói với St. Vincent. “Có lẽ chúng ta nên đi theo họ một quãng để ngăn cản họ giết lẫn nhau. ” St Vincent lắc đầu, thư giãn trên ghế.
18 Cam đi rồi, Amelia thấy mình lang thang vô định khắp tòa dinh thự rộng lớn. Ngôi nhà thật yên tĩnh, tất cả mọi người đã lánh về phòng mình để ngủ trưa.
19 Sáng hôm sau, Amelia được Poppy kể cho nghe những tin tức không mấy dễ chịu rằng Leo đã không ngủ ở nhà vào đêm trước và giờ thì không thể tìm thấy anh ở bất cứ đâu, và tình trạng của Merripen đã trở nên xấu đi.
20 Khoảng sáu tiếng sau khi bắt đầu việc tìm kiếm Leo, Cam gõ cửa một trang viên trù phú, giàu có. Trong khi tán chuyện phiếm tại quán rượu, có người nói đã nhìn thấy Ramsay ngồi với người nào đó, và hai người đã đến một chỗ khác, nơi mà kế hoạch của họ tình cờ bị nghe lỏm được, và vân vân cho đến khi cuối cùng dẫn tới nơi này.